Ngày hôm sau
Lạc Thuần Hy mặc chiếc baby doll màu hồng đi giày da nâu vớ đùi trắng thêm balo con thỏ màu mang theo máy ảnh tung tăng trên phố
"Kỳ quái, chẳng lẽ cái thế giới chết tiệt này không có đến một tiệm sửa ảnh sao?" Lạc Thuần Hy lẩm bẩm
Đi ngang qua một chiếc xe ô tô Lạc Thuần Hy dừng lại soi gương, chu mỏ, làm mặt xấu (con ta làm mặt xấu tất nhiên vẫn phải dễ thương). Chợt cửa kính xe hạ xuống ngồi bên trong là một người đàn ông trông rất quen mắt đeo kính râm gọng vàng che hết nửa khuôn mặt Lạc Thuần Hy nhìn chăm chú
"Cô nhìn đủ chưa?" Giọng nam lạnh lẽo vang lên
Lạc Thuần Hy có chút xấu hổ rời mắt
"Thật ngại quá, tôi đi trước"
"Đợi đã." Người đàn ông quát lên
Tứ chi Lạc Thuần Hy căng cứng người đàn ông mở cửa xe bước ra ngoài tiến về phía Lạc Thuần Hy
"Lâu rồi không gặp."
"Chúng ta có gặp sao?"
"Cô là thật hồ đồ hay giả ngây thơ?"
Lạc Thuần Hy thầm than thở sao hai ngày nay lại xui đến như vậy. Tự nhiên hiện ra hình dáng tên đâm xe trong đầu Lạc Thuần Hy thật muốn cắn lưỡi chết quách đi
"Vị tiên sinh này, có lẽ anh nhận nhầm người rồi. Nếu anh gặp người giống tôi mà phi lễ anh thì có lẽ anh gặp là em gái song sinh của tôi rồi. Nói đến nó mới nhớ để tôi về dạy cho nó một bài học." Lạc Thuần Hy nó một mạch sau đó quay người chạy nhanh bởi vì cô biết cái lí do ngu ngốc này có chó nó tin
"Tốt nhất đừng để tôi gặp lại cô." Nói xong lên xe phóng đi
"May mà mình chạy nhanh" Lạc Thuần Hy thầm nghĩ
Lang thang trên đường Lạc Thuần Hy vô thức đi đến quán net hôm nọ ỉu xìu bước vào, ngồi vào máy bật game lên chơi nhưng thua liên tiếp liền chút giận lên con chuột máy tính đập "bộp" một cái làm mọi người ai cũng nhìn về phía cô
"Tâm trạng không tốt sao?" Tiếng nói vang lên chai nước ngọt xuất hiện trước mắt Lạc Thuần Hy theo bản năng quay đầu lại
"Oa oa oa" Lạc Thuần Hy giả vờ khóc to
"Em nhỏ tiếng chút, mọi người nhìn kìa." Anh ta nói nhưng không có tác dụng đành bịt miệng Lạc Thuần Hy bế theo kiểu công chúa ra ngoài nhưng Lạc Thuần Hy nào có để ý chỉ muốn khóc cho hết oan ức mấy ngày nay phải chịu