Chương 88: Ác ma đại nhân và phe tối cao

Edit: Mimi

Beta: Lam

Yên


*****

Những

nhân vật nổi tiếng được thế giới ‘Thần Dụ’ tiếp nhận cuối cùng lại được các con

thuyền nhỏ theo đường cũ đưa trở về. Tất cả mọi người đều thần trí ngơ ngẩn, giống

như bị tẩy não hoàn toàn. Mà Vệ sĩ trưởng từ sau khi gặp mặt Thiên sứ Mã Tổ Lạp,

toàn thân cũng rơi vào trạng thái mê muội. Hắn nắm chặt hay tay, vẻ mặt hưng phấn,

xem ra sau khi trở về nhất định sẽ đem hết thảy tiền bạc trong tài khoản của

mình giao cho Tuyền Mộng.

“Bệ

hạ, thuộc hạ nhất định sẽ hiệp trợ cho ngài, để ngài trở thành cử tri được Thần

ân sủng nhất!” Vệ sĩ trưởng tuy rằng đã bị tẩy não, thế nhưng bản chất trung

khuyển vẫn không hề thay đổi, vẫn chỉ nghĩ tới chuyện hoàn thành thật tốt chức

trách của mình như trước đây.

Ma

khuyển nhún vai nhìn tên trung khuyển nhân loại, ra vẻ không còn gì để nói.

Trên

tuyến tàu điện trở về, đi cùng bọn họ chính là Chu Lệ Tư thần bí. Cô ả mặc một

bộ âu phục màu đỏ của tầng lớp lãnh đạo, tóc uốn gợn sóng nhẹ nhàng, vô cùng

yêu kiều mỹ diễm. Ả đưa một xấp hợp đồng cho ác ma đại nhân, để hắn ký tên lên

huyết khế ước này. Huyết khế ước dùng một loại mực từ máu huyết của ma quỷ viết

thành, một khi ký lên sẽ bị khế ước ràng buộc, người ký kết nếu như không hoàn

thành hiệp ước ấn định sẽ bị sự nguyền rủa đáng sợ đeo bám trả thù.

Ác

ma đại nhân cầm bút ký lên ba chữ ‘Quân Tư Vũ’, đồng thời dùng tay điểm chỉ.

Chu Lệ Tư hài lòng nhận lấy khế ước, nói, “Thỉnh Quốc vương bệ hạ nội trong ba

tháng mang tất cả quyết sách quyền lực tại Đức Lan Hi Nhĩ chuyển giao cho Tuyền

Mộng. Mặt khác, căn cứ vào hiệp ước của chúng ta, quyền kinh doanh Tuyền Mộng tại

thành phố S kể từ giờ phút này nằm trong tay quốc vương bệ hạ. Từ nay, ngài

chính là Dạ đế của thành phố S rồi, ha ha ha… …’

Nói

cách khác, hiện tại, lão đại xã hội đen trong ngành kinh doanh nam kỹ của thành

phố S chính là Quân Tư Vũ. Đây là điều kiện trao đổi mà Chu Lệ Tư đưa ra cho ác

ma đại nhân.

Thực

chất nó cũng không phải công việc vinh quang gì. Quân Tư Vũ đưa tay ra bắt tay

Chu Lệ Tư, cười nói, “Tôi rất mong chờ những đêm muôn hình muôn vẻ mà Tuyền Mộng

mang tới.”

“Vậy

thì, tám giờ tối mai, không biết quốc vương bệ hạ có rảnh rỗi để đến Tuyền Mộng

Club nhận bàn giao công việc hay không? Cũng nhân tiện ăn bữa cơm với cấp dưới

mới của ngài. Chúng tôi sẽ chuẩn bị những tiết mục cực kỳ đặc sắc chờ ngài giá

lâm a!” Chu Lệ Tư đặt một ngón tay lên môi, đáy mắt tràn đầy ý cười mị hoặc.

“Vô

cùng mong đợi.” Ác ma đại nhân hắc hắc cười, lộ ra vài phần bí hiểm khó lường.

“Nhưng

là, bệ hạ, ngài phải nhớ cho kỹ, bất luận kẻ nào cũng không được phép phản bội

Mã Tổ Lạp đại nhân. Tuy rằng xác suất phản bội cực kỳ thấp, nhưng nếu phát hiện

một hành động chống đối nào, bất cứ thành viên nào của Tuyền Mộng hoặc cử tri

được Mã Tổ Lạp đại nhân tiếp nhận cũng đều có tư cách xóa sổ kẻ phản bội ra khỏi

thế giới này, đây là giới luật của chúng ta, xin ngài ngàn vạn lần khắc ghi

trong tâm khảm.” Chu Lệ Tư dùng ngón tay đang đặt lên môi mình rồi đặt nhẹ lên

môi Quân Tư Vũ, cười cười nhắc nhở, “Ngài là một người đặc biệt, Quốc vương bệ

hạ, ngài không giống với những cử tri khác. Sau này ngài sẽ trở thành thần linhthống lĩnh tối cao trên địa cầu, tương đương với hoàng đế của toàn nhân giới,

mà tôi sẽ trợ giúp ngài hoàn thành sự nghiệp vĩ đại này.”

“Ta

có nên nói đây là vinh hạnh của mình hay không?” Ác ma đại nhân cao quý tao nhã

mà gạt ra ngón tay thon dài như ngọc của ả.

“Hy

vọng tôi không nhìn lầm người.” Chu Lệ Tư rụt tay về, ánh mắt liên tục biến

hóa.

*********************

Quân

Tư Vũ rốt cuộc dắt theo hai tên trung khuyển trở lại bãi đỗ xe. Ma khuyển nhìn

vệ sĩ trưởng hăng hái ngồi vào ghế lái, nhỏ giọng nói với ác ma đại nhân, “Chủ

thượng, có cần xóa bỏ sự khống chế tinh thần của Thiên sứ đối với hắn hay

không?”

“Không

cần, cứ để hắn duy trì trạng thái này để che mắt bọn chúng.” Quân Tư Vũ khoanh

tay nói.

Cuối

cùng Quân Tư Vũ cũng về tới chung cư trước khi chạng vạng, nhưng điều hắn không

ngờ chính là lại được chứng kiến một màn oán thán giữa đội phòng cháy chữa cháy

và Liêu Thần, mà vách tường bên trong căn hộ đều bị hun thành một màu hắc ám, mặt

mũi Liêu Thần cũng xám như tro. Xem ra y hăng hái chiến đấu cả một ngày trời,

nhưng một món cũng không hoàn thành rồi.

“Không

phải đã nói để chúng tôi nấu là được rồi sao?” Quân Tư Vũ vỗ vỗ bả vai Liêu Thần,

ra hiệu cho y đi tắm trước, còn mình ở lại thu dọn chiến trường.

Một

tiếng sau, đám thị vệ của Quân Tư Vũ đã thu dọn gian phòng sạch sẽ, những vết ố

đen bám bẩn trên tường cũng được lau chùi cẩn thận, mà Liêu Thần thì lại bị một

bàn thức ăn hoàn hoàn chỉnh chỉnh ở trước mắt làm cho chói mù – vì sao mình

không thể nấu ra được những món này???

Quân

Tư Vũ đắc ý nói, “Thần, về sau tôi có thể chỉ dạy cho cậu. Theo tôi học nấu ăn,

cậu sẽ rất nhanh đạt đến chuẩn mực của đầu bếp hạng hai.”

“Ách…

… sau này hãy nói.” Mới vừa ra vẻ một chút, Thiên thần đại nhân đã lại khôi phục

vẻ ăn sẵn như lúc trước.

“Thần,

ngày mai cậu có hứng đi dự tiệc với tôi không?” Ác ma đại nhận múc cho Liêu Thần

một chén canh trứng gà, dò hỏi.

“Tôi

muốn đi!” Ốc sên đại thần – Thẩm Vụ giơ tay, đáy mắt lấp lánh chờ mong.

“Không

phải chuyện của cậu! Nhanh chóng tìm việc làm rồi dọn ra ngoài đi!” Ác ma đại

nhân không thèm để ý mà khoát tay với Thẩm Vụ. Điều này làm cho Ốc sên đại thần

vô cùng bực tức, phải biết thánh ma đáng ghét này cũng chỉ là một bại tướng dưới

tay hắn a! Lúc trước là kẻ nào bị hắn đánh đến cả người đầy máu nằm mê man bất

tỉnh hả? Vì thế Ốc sên đại thần liền dùng ánh mắt oán thán thâm độc đầy uy hϊếp

nhìn về phía Liêu Thần.

Liêu

Thần bĩu môi, buộc lòng nói, “Anh dẫn cả cậu ta đi cùng đi, hiếm có được cơ hội

mọi người cùng ở chung dưới một mái nhà.” Nửa câu sau kia quả thực vô cùng ‘nói

một đằng nghĩ một nẻo’.

“Được

rồi, nếu cậu đã nói như vậy thì mang thêm một người theo. Nhưng mà chỗ chúng ta

đi chính là nơi ăn chơi cao cấp, e rằng cậu ta không thích.” Quân Tư Vũ nói.

“Ách,

cái gì gọi là nơi ăn chơi cao cấp? Anh nói xem, có chỗ nào còn phải nhìn mặt chọn

người?” Thẩm Vụ ở phương diện này vẫn rất đơn thuần.

“Là

Club phục vụ đồng tính luyến ái nam.” Quân tư Vũ hắc hắc cười, nâng ly rượu lên

ung dung nói, “Gần đây tôi mới thu mua Tuyền Mộng.”

“Cái

gì?!!!” Liêu Thần quai hàm như sắp rớt xuống đất, “Anh… anh cư nhiên…! Anh cư

nhiên lại định buôn bán cái mặt hàng này ở thành phố S! Quân Tư Vũ! Tôi nhìn lầm

anh rồi!”

“Thế

thì sao? Là người ta đến mời tôi thu mua.” Quân Tư Vũ còn đang chìm trong cảm

giác thành công mĩ mãn của mình, “Hừ hừ, tôi chính là quý tộc đặc biệt được ‘thế

giới’ lựa chọn.”

“Ách…

… Anh không phải là quốc vương của một tiểu quốc sao?” Liêu Thần nhìn hắn, “Tôi

thấy người ta tìm tới anh không chừng là có mục đích khác, tuyệt không đơn giản

chỉ là muốn anh thu mua Tuyền Mộng đâu.”

“Quan

tâm mục địch của bọn chúng làm gì?” Ác ma đại nhân cũng không phải người để tâm

nhiều đến thế.

“Được

rồi, tôi muốn đi cùng anh, tránh cho anh bị người ta bán mất còn hảo tâm giúp họ

đếm tiền.” Đầu óc kinh tế của Liêu Thần so với ác ma đại nhân tất nhiên không

chỉ là cao hơn một chút, “Những hợp đồng gì gì kia trước khi ký kết phải để tôi

xem qua.”

“Được.

Cậu hiện tại chính là thư ký của tôi.” Ác ma đại nhân bổ nhiệm tại chỗ…

“Chẳng

lẽ tôi không nên làm phó tổng hay sao?” Liêu Thần ngược lại cũng có dã tâm

không nhỏ.

Sau

đó những người liên quan đều là hưng trí phấn khởi cơm nước xong xuôi, bắt đầu

công tác chuẩn bị trước khi đi vào Tuyền Mộng.

Quần

áo của Thẩm Vụ đều là quần Jeans bình thường, thuộc loại hàng giá rẻ ba – bốn

mươi đồng một bộ, ngay cả một bộ hơi giống âu phục một chút cũng không có. Ác

ma đại nhân thấy vóc dáng hắn và Liêu Thần cũng không khác nhau là mấy, liền

tìm mấy bộ Vest cũ của Liêu Thần ném cho hắn. Thẩm Vụ cao hứng vô cùng, ôm lấy

bộ âu phục cuộn mình ngủ gục trên sàn.

Ác

ma đại nhân thay bộ lễ phục sang trọng đắt giá mà vệ sĩ trưởng chuẩn bị cho hắn,

thoạt nhìn không khác gì một vương tử cao quý. Liêu Thần thì mặc một thân tây

trang thuần trắng, nhìn qua thậm chí có một loại cảm giác thánh thần.

Ác

ma đại nhân nhìn vào gương, đeo lên cặp kính râm màu trà mà hắn mua trong siêu

thị. Tuy rằng chỉ có ba mươi đồng, nhưng là hình dáng của nó so với loại kính mắt

thương hiệu quốc tế trị giá mấy vạn đồng cũng chẳng khác gì nhau, cho nên hắn vẫn

là yên lòng thỏa dạ mà đeo.

So

ra thì, Thẩm Vụ một thân âu phục cũ kỹ nhìn có vẻ khó coi hơn nhiều, trông như

một tên lâu la đi cùng. Bất quá Thẩm Vụ vẫn là vô cùng yêu thích bộ vest đầu

tiên trong đời của mình.

Sau

khi ăn mặc chỉnh tề, vệ sĩ trưởng lái tới một chiếc xe Limousine mới tinh, đưa

tất cả mọi người đi tới Club hạng sang Tuyền Mộng — Ở nơi này, ngày trước ác

ma đại nhân thì đi bán hoa, còn thiên thần đại nhân thì trốn nợ. Đối với cả hai

người bọn họ, chốn ấy đều không xa lạ gì.

Bất

quá xưa không bằng nay. Ác ma đại nhân hãnh diện bước ra khỏi chiếc Limousine,

đi vào trước sự nghiêng mình chào đón của những người tham dự buổi tiệc ngoài

trời được tổ chức tại hoa viên xa hoa tráng lệ bao bọc xung quang cao ốc Tuyền

Mộng. Nơi này tụ tập những nhân vật nổi tiếng của thành phố S, phục sức lộng lẫy,

khí thế phi phàm.

Sự

hiện diện của ác ma đại nhân khiến cho bữa tiệc lên đến cao trào. Mọi người sôi

nổi tránh đường cho hắn bước lên sân khấu rực rỡ. Sau đó chủ trì giới thiệu với

khách khứa về Quân Tư Vũ, cũng tạo cơ hội cho hắn giao lưu nói chuyện mới mọi

người. Quân Tư Vũ lúc này vẫn đeo cặp mắt kình màu trà. Hắn nhận lấy một lyChampagne do bồi bàn đưa tới, giơ cao, dùng thứ tiếng Anh sứt sẹo mà nói với

đông đảo nhân vật tiếng tăm đang có mặt tại nơi này, “Happy Tonight! Happy Tuyền

Mộng!”

Ngay

sau đó mọi người sôi nổi vỗ tay, cũng không để tâm tới câu nói quái dị chẳng hiểu

ra sao của ác ma đại nhân.



Liêu Thần lại ngồi ở một bàn tròn bên cạnh bể bơi, bộ dáng nghiêm nghiêm chỉnh

chỉnh, mở ra tập công văn để ngay trước mặt. Xem ra y còn tưởng rằng bọn họ đến

đây chỉ đơn thuần là để ký kết hợp đồng mà thôi.

Khi

âm nhạc một lần nữa vang lên, đám người xung quanh liền bắt đầu điên cuồng khiêu

vũ. Liêu Thần liếc mắt nhìn về phía ác ma đại nhân, chỉ thấy hắn đã biến thành

tâm điểm để tụ tập xã giao của mọi người ở một góc xa xa. Rất nhiều người tranh

nhau bắt chuyện làm quen với hắn, thậm chí không ít mỹ nam mỹ nữ còn chủ động

áp sát tới, dán chặt thân thể lên người Quân Tư Vũ. Điều này làm cho Liêu Thần

cảm thấy có phần khó chịu.

Đương

nhiên ác ma đại nhân nhạy bén cũng phát hiện ra sự không thoải mái của Liêu Thần.

Hắn khéo léo từ chối đám người vây bủa xung quanh, tìm một cái cớ rời khỏi, đi

tới một góc ít người chú ý ở cạnh bể bơi. Hắn đặt ly Champagne xuống trước mặt

Liêu Thần, tay còn lại nắm lấy cánh tay y, cười nói, “Thần, khung cảnh nơi này

cũng không tệ, ngồi chết dí ở xó này làm gì?”

“Nhưng

tôi không thích kết giao với những người lố lăng như thế, tôi tới là để ký hợp

đồng.” Liêu Thần nhìn từng gợn nước lăn tăn lay động trên mặt hồ, cố tình

nghiêng mặt sang hướng khác.

“Cậu

ghen?” Quân Tư Vũ vươn ngón tay ra khẽ nâng cằm đối phương, “Đi, chúng ta tìm một

chỗ yên tĩnh nói chuyện.”

“Anh

điên rồi, nơi này chính là … …” Còn chưa nói hết câu, y đã bị ác ma đại nhân

ngang ngược kéo dậy, một mạch lao về phía bụi cây rậm rạp phía xa.

Đằng

sau bụi cây là một bãi cỏ xanh non mềm mại, nằm lên có cảm giác vô cùng thoải

mái. Quân Tư Vũ đè Liêu Thần xuống bãi cỏ, dùng ngón tay đan cài trêu chọc làn

tóc y, đồng thời bắt đầu cọ sát khắp nơi trên khuôn mặt người nọ. Đây thực sự

là một địa điểm tuyệt vời. Cách một bức tường tạo thành từ những bụi cây thấp

nhỏ chính là thanh âm ồn ào náo nhiệt nơi vũ trường, điều này tạo ra một loại

kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ như vụиɠ ŧяộʍ sợ người phát hiện.



lúc này Thẩm Vụ đang hoàn toàn chìm đắm trong các loại mỹ thực bồi bàn mang tới,

thậm chí còn mất thể diện đến nỗi lấy ra một cái túi nilon to tướng, định bụng

gói lại mang về