“Không cần, anh, hắn có xe.”
Lửa giận trong lòng lập tức vọt lên.
“Giang thiến Nhi, em có cần thiết phải cùng anh phân chia rõ ràng như vậy không? Anh là anh của em, là người thân cận nhất của em trên thế giới này.”
“Em hiểu rõ, anh.”
Chính bởi vì anh là người thân cận nhất của cô trên thế giới này, cho nên mới phải ngoan tâm làm ra quyết định như vậy.
“nhưng, anh, chúng ta cũng còn phải cưới vợ lấy chồng, đúng không?”
Nhìn nụ cười thuần khiết kia, Giang Triết hận khong thể xé nát nụ cười kia, muốn nhìn một chút phía sau nụ cười kia cất giấu cái gì.
“Được, em đi đi, đi đi.”
Giang Triết rốt cuộc giận không kiềm được, đưa tay chỉ về phía cửa, sắc mặt nhăn nhó đáng sợ.
Giang Thiến Nhi lại nở nụ cười hoàn mĩ ngay thơ, “Anh, em đi nha.”
Lúc đi tới của, lại đột nhiên quay mặt sang, hướng về phía Giang Triết làm một cái mặt quỷ.
“Anh, anh cũng thay em tìm một chị dâu đi, như vậy anh cũng sẽ không cô đơn tịch mịch.”
Nói xong, “Ha ha ha.” Cười
Gϊếŧ quay đầu nhìn những mĩ vị trên bàn anh vì Giang Thiến Nhi mà chuẩn bị, chỉ cảm thấy thật châm trọc, anh hận khong thể lập tức đem toàn bộ thức ăn trên bàn quét hết xuống sàn.
CHỉ là muốn, anh vẫn kêu A Đức đến.
“Ngày hôm qua những người đó như cũ đi theo tiểu thư.”
Nói xong câu đó, trong lòng cảm thấy vô cùng bi thương.
Từng bước từng bước ra khỏi biệt thự. “Thiếu gia, không ăn điểm tâm sao?”
A Đức đi theo ra ngoài.
Giang Triết làm như không nghe thấy, ngồi lên xe sau đó vô lục phất phất tay.
Khong có Giang Thiến Nhi, khong biết phải làm gì, khong biết chuyện gì mới thích hợp với mình, ăn cơm cũng không có tâm tình, cũng may còn có chuyện của Minh Đế làm anh bận rộn.
Từ buổi sáng cho đến gần tối, Giang triết căn bản không cho bảncơ hội thở dốc, anh chỉ sợ dừng lại, sẽ nghĩ đến Giang tHiến Nhi, ngjix đến Giang Thiến nHi cười nói tự nhiên theo sát anh nói, ‘anh, anh cũng thay em tìm một chị dâu đi.”
Giang Thiến Nhi, em rốt cuộc có tâm hay không.