Anh lấy diện thoại di động ra, ngón tay thon dài đè xuống mấy con số. Nhưng sau đó anh khẽ dừng một chút, quay đầu, liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường, suy nghĩ một chút, lại đổi một số khác.
Tối hôm qua cô thức đêm, mãi rạng sáng mới ngủ, huống chi tâm tình không tốt, chi bằng để cho cô ngủ thêm một lát.
Điện thoại rất nhanh bị bắt máy.
" Là tôi, tiểu thư rời giường chưa?"
"Không có." Bên kia cung kính trả lời.
" Điểm tâm xong chưa?"
Cái tiểu mèo thèm ăn, từ nhỏ đã thích ăn điểm tâm phương tây, bất kể là trước khi ăn cơm hay là sau khi ăn, chỉ cần thấy được những thứ điểm tâm kia, cặp mắt sẽ sáng lên.
Giang Triết mới đầu còn có điểm hạn chế, sau nhìn cô thích như thế cũng liền tùy cô, xong vẫn luôn nhắc nhở cô phải biết tiết chế, nếu không về sau cũng đừng nghĩ sẽ lại được ăn những thứ kia.
Cuối cùng Giang Thiến Nhi vẫn có năng lực tự điều khiển, cũng biết Giang Triết nói được làm được.
"Tốt lắm!"
" Chờ tiểu thư tỉnh thì mang điểm tâm lên cho tiểu thư, sau đó để cho cô ấy ăn cơm."
" Vâng."
Giang Triết buông điện thoại ra, trong lòng vẫn có chút không yên lòng.
Ban đầu khi anh biết tin tức này, ba buổi tối liền ngủ không ngon giấc, Thiến Nhi nhất định cũng rất thống khổ.
Nghĩ tới đây, anh dè xuống điện thoại nội tuyến.
" Đẩy tất cả các cuộc xa giao hôm nay lại."
" Nhưng là, tổng giám đốc công ty Từ Mây tháng trước có cùng ngài hẹn ước."
" Đẩy"
" Lục tiểu thư ở bên ngoài."
" Nói tôi không rảnh."
Giang Triết nói xong, cầm y phục ở sau lưng ghế lên, bước nhanh ra ngoài.
Vừa kéo cửa ra liền đυ.ng phải một cô gái, bởi anh vừa đυ.ng phải chỗ XXX của cô ta.
" Triết" Mùi thơm nồng nặc xông vào mũi, hai tay cô vòng lên cổ Giang triết.
Giang Triết khẽ nhíu mày, hai tay không dấu vét đem cánh tay Lục Không Cách kéo xuống .
" Lần sau không cần dùng loại nước hoa này."
Ngữ khí của anh trước sau vẫn lạnh lùng làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Lục Không Cách cười duyên một tiếng. " Tốt! Triết, anh đây là đang muốn đi đâu?"
Lời vừa nói ra khỏi miệng liền biết mình nói sai, quả nhiên sắc mặt Giang Triết dị thường khó coi, ánh mắt nhìn Lục Không Cách như muốn đóng băng cô.
Lục Không Cách không khỏi lạnh run một cái, cô lùi về sau một bước, sau đó mỉm cười.
" Người ta chỉ là muốn cùng anh ăn cơm."
Giang Triết quay đầu nhìn thư kí sau lưng.
" Mới vừa rồi đã nói với cô như thế nào, đẩy tất cả các cuộc xã giao lại, không có nghe thấy sao?".