Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ác Long Bắt Cóc Thiếu Niên

Chương 10: Chớm Yêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nicole đưa Đái Nạp bay một vòng quanh Đảo Ác Long, sau đó đáp xuống một vùng đất nhỏ trên đảo.

Nicole ngậm bỏ Đái Nạp xuống, không đợi Đái Nạp đứng vững, nàng đã vỗ cánh bay đi.

Đái Nạp ngẩn người, nhìn bóng dáng nàng rời khỏi thật nhanh, cho rằng nàng tức giận, đã bỏ hắn lại.

Nhất thời, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

Mặc kệ thế nào, cũng là may mắn, ác long không đưa hắn trở về đảo. Đái Nạp rất nhanh điều chỉnh tốt tâm trạng, mặc dù hắn không mạnh nhưng tốt xấu gì hắn cũng là người thừa kế hoàng tộc, có được ý chí kiên cường là có thể tìm được cách tự giải thoát cho mình.

Lần trước liều lĩnh trốn đi, khiến hắn chịu nhiều khổ sở, nhưng cũng thăm dò được địa hình trên Đảo Ác Long này.

Mặc dù, Đảo Ác Long cách Nhân giới vô cùng xa xôi, lại còn bị biển cả mênh mông ngăn trở.

Nhưng dưới tay hắn có nhiều kỳ nhân dị sĩ, chỉ cần hắn tìm được chỗ thích hợp, hắn sẽ có thể liên lạc được với bọn họ, để bọn họ dùng ma pháp đem hắn quay lại Nhân giới.

Trên tay hắn là thanh kiếm đã tẩm máu rồng, nó có thể giúp hắn tiêu diệt ác thú, tạm thời bảo vệ sự an toàn cho hắn.

Chẳng qua là trên người hắn có thương tích, còn rất yếu ớt, chỉ mới đi quanh đảo nhỏ một chút mà đã chịu không nổi, vừa đói lại mệt.

Vốn dĩ hắn nghĩ rằng ác long bỏ hắn xuống, lại không nghĩ rằng, ác long quay trở lại lần nữa, mang theo rất nhiều trái cây cho hắn.

Không đợi Đái Nạp có phản ứng, nàng đã bay ra biển, bắt vài con cá trở về.

Vì Nicole thích ăn chay nên mỗi bữa đều ăn trái cây, Đái Nạp đi theo nàng, cũng chỉ có thể ăn trái cây.

Nicole quên mất rằng con người là loài ăn tạp, cũng muốn ăn thịt. Được sự nhắc nhở của lão Long, sở dĩ Đái Nạp gầy ốm suy yếu như vậy là có quan hệ rất lớn đến thức ăn thiếu dinh dưỡng. Nicole hạ quyết tâm phải bổ sung dinh dưỡng cho hắn.

Đái Nạp đứng tại chỗ, nhìn nàng bay tới bay lui, giống như không rảnh bận tâm hắn, hắn do dự một chút, rồi xoay người bỏ đi.

Nhưng cự long kia đã bay trở về, ngậm hắn quay về chỗ cũ.

Liên tục mấy lần, mỗi khi Đái Nạp rời khỏi chỗ quá 100 mét, ác long liền bay đến ngậm hắn về chỗ cũ.

Cuối cùng không thể nhịn được cơn đói, Đái Nạp đành đen mặt nhặt cá trên mặt đất, cầm lấy kiếm, cạo vảy mổ bụng cá, móc ruột nó ra, rửa sạch, sau đó dùng cành cây vót nhọn đâm qua.

Cho dù là hoàng tử, hắn cũng không được nuông chiều quá, hắn thường đi săn thú nên xử lý tốt những chuyện này.

Nicole ngậm một đống củi khô về, bỏ củi xuống, rồi hóa thành hình người, cầm cá trên tay Đái Nạp, giúp hắn nướng.

Mặc dù hình người khiến nàng có cảm giác gò bó nhưng nó giúp nàng làm được những việc tỉ mỉ và có tính kiên nhẫn, có thể nướng cá vàng óng lại thơm ngào ngạt.

Dù không có lửa, nàng chỉ cần há mồm phun một chút là ra lửa.

Thân thể Nicole trần trụi, lại không cảm thấy có gì không ổn, nhưng Đái Nạp đã nhanh chóng lấy một bộ quần áo ném lên người nàng.

Nicole quay đầu lại nghi ngờ nhìn hắn. Đái Nạp nghiêng mặt đi không nhìn nàng.

Nicole mặc quần áo vào, tiếp tục nướng cá. Đái Nạp ngồi bên cạnh nàng, thỉnh thoảng liếc nhìn nàng một cái, cuối cùng hắn nhịn không được vươn tay chỉnh lại váy áo bị nàng mặc xiêu vẹo cho ngay ngắn.

Nicole quay đầu lại cười với hắn, rõ ràng là một nữ nhân xinh đẹp, cười lên khiến đôi mắt nhanh chóng híp lại nhưng vô cùng đáng yêu.

Đái Nạp khẽ lẩm bẩm: "Rõ ràng chỉ là một con ác long."

Rất nhanh Nicole đã nướng xong cá, đưa cho Đái Nạp. Cá nướng vàng óng lại không khét, tỏa ra mùi thơm mê người.

Đái Nạp lấy cá nướng, nhẹ nhàng thổi thổi, há cái miệng nho nhỏ cắn thịt.

Vì rất đói bụng, hắn ăn thật mau, cho dù không muốn thừa nhận, nhưng đây là món cá nướng ngon nhất mà hắn từng ăn.

Nicole ngồi xổm một bên, nhìn hắn ăn, chờ hắn ăn xong rồi, nàng lại cho hắn một con cá nướng mới.

Đái Nạp ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt thuần khiết của nàng, nhịn không được lấy cá nướng đưa lên miệng nàng.

Nicole vội xua tay, nàng nói: "Là của ngươi."

Nicole chỉ vào đống cá chưa xử lý trên mặt đất và mớ trái cây được chất thành một núi nhỏ, cười tủm tỉm nhìn hắn: "Là của ngươi."

Cho dù Đái Nạp lạnh lùng, cũng không khỏi giật mình vì nụ cười của nàng.

Trong đầu hắn chợt vang lên giọng nói đầy lo lắng: "Hoàng tử, cuối cùng cũng tìm được người, người đi về phía đông mười bước, ta sẽ hộ tống người trở về ngay."

Đái Nạp phục hồi lại tinh thần, dời đi ánh mắt chăm chú đang hướng vào Nicole.
« Chương TrướcChương Tiếp »