Tống Đoàn Viên vừa đi, một bên vừa nói chuyện cùng Tống Phúc Quý, “Vương Lý thị này rốt cuộc cũng là nhạc mẫu của con, về sau gặp mặt nhớ chào một tiếng!”
Tống Phúc Quý gật gật đầu.
Tống Phúc Truyền chớp mắt một chút, đầy mặt kinh dị, nhưng không nói chuyện.
Nương hắn thật sự không bình thường.
Tống Đoàn Viên đi đến hiệu thuốc trước.
Hiệu thuốc nhiều người, Tống Đoàn Viên để Tống Phúc Quý và Tống Phúc Truyền chờ ở ngoài cửa trông hai cái sọt, chính mình cầm một ít hàng mẫu đi vào.
Chưởng quầy đang bận việc, nhìn thấy Tống Đoàn Viên cũng không để trong lòng, chỉ bảo nàng chờ.
Tống Đoàn Viên chỉ đành chờ ở một bên, nhưng hơn nửa canh giờ đã đi qua, chưởng quầy vẫn không để ý tới nàng.
Tính tình Tống Đoàn Viên lập tức liền nổi lên, trầm giọng nói với chưởng quầy, “Chưởng quầy, nếu ngươi không có hứng thú với dược của ta, vậy quên đi!”
Tống Đoàn Viên quay người lại, đúng lúc va vào trên người một người, dược kia liền rơi ra một ít.
Người kia liếc mắt nhìn dược rơi trên mặt đất, khom lưng nhặt lên một ít, cẩn thận quan sát.
Chưởng quầy ngước mắt, nhìn thấy người nọ liền chạy nhanh tiến lên tiếp đón, “Hách lão gia tử, ngài đã tới? Ngài tới lâu chưa, vừa rồi ta bận cũng không nhìn thấy ngài!”
“Vừa tới!” Người mà Tống Đoàn Viên đυ.ng trúng đúng là vị Hách lão gia tử kia, hắn cầm lấy dược hỏi chưởng quầy, “Đây là dược nhà ngươi sao?”
Chưởng quầy nhìn thoáng qua thạch hộc kia, hơi hơi nhíu mày, “Đây là làm sao, sao khô như vậy, Hách lão gia tử ngài đừng nóng giận, không phải dược nhà ta, loại dược bán lẻ tẻ này chúng ta không thu mua!”
Chưởng quầy đuổi Tống Đoàn Viên đi, “Đi đi đi, chạy nhanh đi, đã nói không thu mua dược lẻ tẻ rồi!”
Tống Đoàn Viên sửng sốt, chưởng quầy trước kia cũng không có nói như vậy.
“Nếu không phải dược của nhà ngươi, vậy ta mua của vị phu nhân này!” Hách lão gia tử nhàn nhạt nói.
Chưởng quầy sửng sốt, không dám tin tưởng mà nhìn Hách lão gia tử, “Ngài nói cái gì? Ngài muốn mua dược này? Nhưng dược này……”
Hách lão gia tử cười lạnh một tiếng:
“Mệt ngươi còn là chưởng quầy hiệu thuốc lớn như vậy, thế nhưng không biết biện pháp bào chế thạch hộc tốt nhất là tẩm rượu sau đó lại sao khô. Nhưng bởi vì thạch hộc cũng không phải dược liệu quý báu gì, phương pháp bào chế này lại quá phức tạp, còn phải canh giữ lửa, cho nên người dùng biện pháp này không nhiều lắm, ngoại trừ Ngự Dược Phòng, đại đa số đều chỉ rửa sạch, cắt miếng rồi phơi khô!”
Mồ hôi lạnh trên trán chưởng quầy đều chảy ra tới, Hách lão gia tử nói có loại phương pháp bào chế này, vậy chính là có, hắn ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, sau đó mới nhớ ra Tống Đoàn Viên là ai.
“Ai A, hóa ra là ngươi, ngươi nhìn ta vừa rồi bận đến hồ đồ, cũng chưa nhìn ra là ngươi tới!” Chưởng quầy lập tức hướng tới Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm, lại chuyển hướng Hách lão gia tử nói, “Đây là chế dược sư mà cửa hàng chúng ta hợp tác trường kỳ, ngài xem, ta bận đến hồ đồ, không nhận ra người ta! “
Hách lão gia tử cười lạnh một tiếng, ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên, “Hắn nói thật sao?”
Chưởng quầy mắt trông mong nhìn Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên biết nếu có thể trở thành chế dược sư của hiệu thuốc này, về sau dược làm được liền có chỗ bán, nhưng Hách lão gia tử bên này, nàng cũng không nghĩ đắc tội, rốt cuộc chế dược không kiếm được nhiều tiền lắm, học y mới là mục đích của nàng.
Ở hiện đại, nàng vẫn luôn trị ung thư bằng hoá chất, tuy rằng đã học xong tri thức lý luận, nhưng vẫn khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến.
“Đúng là tính toán hợp tác trường kỳ, nhưng thạch hộc này là lần đầu tiên ta đưa tới, chưởng quầy không nhận ra cũng đúng!” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm nói.