Chương 4

Lúc ánh mắt Alpha dừng trên môi cậu, tâm Minh Yến nhảy dựng lên.

Ánh mắt người đàn ông quá trần trụi, Minh Yến nghĩ tới những hình ảnh mình thấy trong tiết học sinh lý, quá xấu hổ, khiến cho lỗ tai cậu đỏ bừng.

Thị giác của Alpha vượt xa Omega, Minh Yến không nhìn rõ trong bóng đêm, nhưng người đàn ông lại nhìn rõ mồn một.

Hắn nhìn thấy lông mi của Minh Yến khẽ rung, cũng nhìn thấy vành tai hồng nhạt.

Hắn ác ý giơ tay cọ qua đôi môi mềm mại của Minh Yến, “Nơi này của em, thật xinh đẹp.”

Ngày hôm qua hắn đã được hôn lên nơi này, ấm áp, mềm mại, là nơi hắn đã mơ tưởng vô số lần, hắn được nếm hương vị làm hắn thèm khát.

Nếu, dùng miệng…

Ánh mắt người đàn ông nheo lại, bên trong ẩn chứa điên cuồng.

Minh Yến ngừng tay, cậu cảm giác được tín tức tố xung quanh đang trở nên cuồng nộ.

Đây là lần đầu tiên người đàn ông mở lời, âm thanh trầm thấp mang theo từ tính, ba chữ cuối cùng khàn khàn, lộ ra du͙© vọиɠ trần trụi.

Bản năng Minh Yến muốn cự tuyệt, nhưng người đàn ông sớm đã hành động, hắn kéo Minh Yến tới dưới thân mình, thứ đồ nóng bỏng chạm tới mặt Minh Yến.

Người đàn ông ngắm nhìn Minh Yến xinh đẹp, gương mặt lúc nào cũng lạnh nhạt đang dán lên thứ kia của hắn, càng hưng phấn hơn.

Minh Yến cảm giác được thứ kia hình như càng căng trướng hơn, nhưng cậu không ngửi được mùi gì.

Người đàn ông nhéo mặt cậu, cưỡng ép cậu há miệng, đẩy đỉnh qυყ đầυ nhợt nhạt đâm vào khoang miệng Minh Yến.

“Hưm…”

Thứ đó rất lớn, vừa đi vào, đầu lưỡi Minh Yến đã không động đậy được.

Cậu duỗi tay ra.

Người đàn ông nhìn quá trình này, hô hấp hắn trở nên nặng nề, hắn cưỡng ép Minh Yến chậm rãi nuốt vào bên trong, đôi môi xinh đẹp đang ngậm dươиɠ ѵậŧ của hắn, bộ dạng vì khó chịu mà đỏ cả mắt, quả thật… Cực kỳ xinh đẹp.

Mới ngậm vào một nửa, Minh Yến cảm giác thứ kia đã chạm tới yết hầu của mình, cậu nhăn mày khó chịu, chống cự càng mạnh hơn.

Người đàn ông thấy cậu khó chịu, cũng không ấn đầu ép cậu nuốt hết.

Hắn khống chế đầu Minh Yến bắt đầu đâm thúc, khoang miệng Minh Yến vừa ướt vừa mềm, bởi vì khó chịu khóe mắt phiếm hồng.

Người đàn ông rũ mắt nhìn từng biểu cảm trên gương mặt cậu, nhìn đồ vật của hắn ra ra vào vào trong miệng cậu.

“Ưm…” Không…

Thứ trong miệng lại lớn hơn, càng tiến vào sâu hơn.

Minh Yến nhìn về phía người đàn ông theo bản năng, cậu thấy được gương mặt mơ hồ của người kia, muốn hắn chậm hơn một chút.

Không ngờ động tác người đàn ông đột nhiên nhanh hơn.

Niêm mạc trong khoang miệng bị động tác cọ xát làm cho phát đau, càng ngày hắn càng cắm sâu vào, động tác càng lúc càng nhanh.

Minh Yến không chịu nổi, cậu chỉ dám chống cự, không dám đánh đối phương.

Nước bọt chảy xuống từ khóe miệng, lại bị động tác nhanh gấp đánh ra bọt, Minh Yến vô lực há miệng, bị bắt phải nhận đối đãi thô bạo.

Hốc mắt cậu ngấn nước, hy vọng chuyện này kết thúc thật nhanh.

Cảm giác ở trong miệng Minh Yến rất sướиɠ, yết hầu co rút lại theo bản năng, đầu lưỡi mềm mại, thi thoảng sẽ cọ đến hàm răng.

Động tác trên tay người đàn ông càng nhanh hơn, hắn thấy Minh Yến khóc, nhưng ác dục trong lòng khiến hắn không muốn dừng lại.

Ở trong mộng đẹp vô số lần, hắn lăn lộn Minh Yến không biết bao nhiêu lần, rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bụng cậu, đến tận lúc cậu khóc lóc xin tha cũng không dừng lại.

Cảnh tượng thô bạo trong mộng trùng khớp với bây giờ.

Bây giờ, Minh Yến rơi nước mắt bị ép nuốt thứ đồ thô dài của hắn, mà bản thân hắn lại hưởng thụ sung sướиɠ từ khoang miệng đối phương.

Cảnh trong mơ trở thành hiện thực kí©h thí©ɧ hắn không nhịn được càng muốn nhiều hơn.

Thọc vào rút ra hơn chục cái, cả nguyên cây dươиɠ ѵậŧ đều bị nhét vào trong miệng Minh Yến, hắn híp mắt, tùy tiện bắn vào trong miệng Minh Yến.

Cao trào rút xuống, hắn rút thứ đó ra khỏi miệng Minh Yến.

Minh Yến chống tay lên giường ho khan, thứ kia đều nuốt hết, ngoại trừ nước mắt trên mặt, cái gì cậu cũng không ói ra được.

Lúc người đàn ông muốn lại gần, Minh Yến lập tức lùi lại.

Hành đông đó kí©h thí©ɧ tới người đàn ông, hắn duỗi tay đột ngột kéo Minh Yến vào trong lòng mình.

Minh Yến còn tưởng hắn muốn nữa, cậu cự tuyệt, “Không, đừng mà…”

Âm thanh cậu hoảng hốt, yết hầu cũng đau, cậu nếm được vị máu ở trong miệng mình.

Hoàn toàn trái ngược với thô lỗ ban nãy, người đàn ông thở ra một tiếng, không hề đánh cậu, ngược lại nhẹ nhành hôn lên nước mắt của Minh Yến, dịu dàng để cậu hít thở.

Nếu không phải dưới mông còn đang ngồi lên đồ vật nóng bỏng đang dựng đứng.

Minh Yến còn tưởng đây là một người khác.

“Anh muốn làm gì tôi?”

Minh Yến hỏi hắn.

Động tác an ủi của người đàn ông dừng lại một chút, dịu dàng ban nãy biến mất, hắn ác ý cười, ngón tay từ phía sau lưng cậu trượt xuống, dừng ở mông vểnh, sau đó tùy tiện xoa bóp.

Hành vi cực kỳ lộ liễu.

“Ha ha.”

Giọng hắn trầm xuống, lại nói, “Đương nhiên là muốn em sinh một đứa con cho tôi rồi.”