Chương 15: Hắn sẽ bị Diệp Hoài Ninh câu dẫn,....

Hắn sẽ bị Diệp Hoài Ninh câu dẫn, đây chính là một loại bản năng của Alpha.

—————————————————————

Đầu tuần tháng tư, đoàn phim chuyển cảnh, hai ngày sau phải đến trường quay bên ngoài để tiếp tục quay phim, trước đó sẽ được nghỉ hai ngày.

Chương trình tuyển chọn cũng chỉ còn lại tập cuối cùng của vòng chung kết, Quý Nhiêu không có thời gian nghỉ ngơi, thừa dịp hai ngày này rảnh rỗi, hắn còn phải quay phim quảng cáo cho một thương hiệu quần áo thể thao.

Diệp Hoài Ninh bị ba gọi về nhà, tết thanh minh, cậu phải cùng ba đi thăm mộ.

"Ngày mai em sẽ trở về, anh ở nhà đợi em."

Quý Nhiêu đang quay quảng cáo nhận được tin nhắn của Diệp Hoài Ninh gửi đến, tiện tay nhắn về một chữ "Được."

Quay quảng cáo cũng không quá khó khăn, chạng vạng đã xong hết công việc, Quý Nhiêu đem trợ lí bọn họ đuổi về trước, một mình đi Tầm Dạ, tìm Cao Tầm uống rượu.

Hắn đến sớm, Tầm Dạ còn chưa mở cửa đón khách, Cao Tầm đang ăn cơm chiều, bắt chuyện với hắn.

Quý nhiêu cũng không khách khí, đến trước quầy bar ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa khui lon bia, cùng Cao Tầm vừa ăn vừa nói chuyện.

Trên màn hình tivi ở quầy bar đang phát sóng tập hợp tác với huấn luyện viên lên sân khấu công diễn.

Quý Nhiều nhìn lướt qua, thuận miệng nói: "Cậu cũng xem cái này?"

Cao Tầm nhướng mày cười cười: "Có cậu với Lâm Sâm cùng nhau biểu diễn, tôi có thể không cổ vũ sao?"

Buổi biểu diễn với huấn luyện viên sẽ không có xếp hạng, nhưng màn trình diễn của Quý Nhiêu rõ ràng là được yêu thích nhất, hắn và mấy thực tập sinh kia phối hợp rất ăn ý, lúc đó dưới sân khấu toàn tiếng la hét của khán giả, gần như vang dội tới nổi muốn hất bay luôn nóc của trường quay.

Đó cũng là năm năm sau, hắn được cùng Lâm Sâm lần nữa biểu diễn trên sân khấu, không phải là ở quán bar chật chội và tối tăm dưới lòng đất, mà là nơi có ánh đèn sân khấu với vạn người theo dõi ủng hộ.

Cao Tầm muôn vàn cảm khái: "Năm đó cũng không nghĩ tới hai người còn có thể có kỳ ngộ này, bất quá hai người có thể nổi tiếng là chuyện nên làm."

Quý Nhiêu bới cơm vào chén, vô tình "Ừ." một tiếng: "Vận khí tốt mà thôi."

Cao Tầm cười nhạo hắn: "Cậu với Lâm Sâm thế nào rồi? Tôi thấy hai người ăn ý như vậy cũng không thua kém gì năm đó đâu, trên mạng còn thấy hai người ở chung không ít, có hy vọng nha."

Quý Nhiêu uống một hớp bia, trầm mặc một hồi, nói: "Cứ như vậy thôi."

"Hai người nói ra rồi?"

"Ừ." Quý Nhiêu lại nhấp một hơi, thanh âm rất nhẹ.

Cao Tầm hơi ngoài ý muốn, bộ dạng này của Quý Nhiêu cũng không có xuân phong đắc ý như trong tưởng tượng của hắn, Quý Nhiêu năm đó bởi vì Lâm Sâm rời khỏi mà uống rượu gào khóc, tựa như chỉ tồn tại trong trí nhớ của hắn.

"Thật không? Vất vả lắm mới ở cùng một chỗ, sao không thấy cậu cao hứng gì hết vậy?"

Quý Nhiêu lắc đầu: "Mối quan hệ này của chúng tôi không thể để người khác biết, thì có thể cao hứng cỡ nào, hơn nữa..."

Hắn không nói tiếp, hơn nữa cái gì, ngay cả chính hắn cũng không thể nói rõ ràng.

Cao Tầm muốn nói lại thôi, Quý Nhiêu giương mắt nhìn về phía hắn: "Lão Cao, cậu muốn nói cái gì?"

"Quý Nhiêu, cậu, thực sự chỉ có mình Lâm Sâm thôi sao?" Cao Tầm hỏi đến không xác định.

Quý Nhiêu hơi sửng sờ, đem ngụm bia còn lại rót hết vào trong miệng.

Cao Tầm nhíu mày: "Tên tiểu tử nhà cậu cũng học người khác bắt cá hai tay, cuối cùng hai bên đều không giữ được, đến lúc đó ngay cả tôi cũng sẽ khinh thường cậu."

Quý Nhiêu để lon bia xuống: "Lão Cao, cậu nghĩ đi đâu vậy?"

Hắn không muốn thừa nhận, cho dù là ở trước mặt bạn thân nhất, hắn cũng theo bản năng không muốn thừa nhận."

Hắn quả thực, đã làm điều tồi tệ nhất.

Hắn thậm chí còn không biết mình muốn gì.

Cao Tầm nhìn hắn như vậy, có chút không biết nói gì cho phải: "Nếu ở bên Lâm Sâm, cậu hãy đối tốt với cậu ấy một chút, hai người đi tới ngày hôm nay, cũng không dễ dàng.''

Quý Nhiêu không trả lời nữa, tiếp tục ăn trong im lặng.

Không ở lại Tầm Dạ quá lâu, bởi vì là cuối tuần, công việc kinh doanh quán bar đang phát đạt, Cao Tầm bận rộn chào đón khách, Quý Nhiêu chưa tới chín giờ đã rời đi.

Hắn không trở về biệt thự của Diệp Hoài Ninh mà đến nhà riêng của mình.

Phần lớn thời gian ở đây đều trống không, Quý Nhiêu hiếm khi đến.

Khi WeChat của Lâm Sâm gửi tin nhắn tới, Quý Nhiêu đang pha cà phê.

"Quý Nhiêu, hôm nay có công ty liên hệ với em, muốn em thảo luận chuyện kí hợp đồng, anh có thể cho em chút ý kiến để tham khảo không?"

Quý Nhiêu nhắn trở về: "Tìm một người đại diện đáng tin cậy, thành lập đội ngũ mở phòng làm việc riêng là được, được tự do nhiều hơn, không cần phải ký hợp đồng với công ty."

"Vậy còn anh? Sao lại anh kí hợp đồng với Thịnh Tinh? Anh kí mấy năm với Thịnh Tinh vậy?"

Quý Nhiêu cầm điện thoại chưa nhắn trả lời.

Hắn và Thịnh Tinh kí hợp đồng ba năm, còn hai tháng nữa sẽ hến kì hạn.

Nhưng hắn và Diệp Hoài Ninh thì kí hiệu cả đời, trừ khi Diệp Hoài Ninh đi làm giải phẫu xóa bỏ kí hiệu, bằng không Diệp Hoài Ninh vẫn là Omega của hắn, thậm chí cũng không thể nào bị người khác đánh dấu lần thứ hai.

Nhưng Alpha có thể đánh dấu nhiều Omega.

Đó là lí do vì sao mà Diệp Hoài Ninh nói, ở mặt sinh lý, hắn quả thực là chiếm ưu thế hơn.

"Lúc đó Thịnh Tinh là lựa chọn tốt nhất, còn mấy tháng nữa sẽ đến hạn."

"Vậy anh có gia hạn hợp đồng tiếp không?"

"Nói sau đi."

Lâm Sâm lại gửi tới một tin: "Thịnh Tinh cũng liên lạc với em, bọn họ cũng đưa ra nhiều điều kiện ưu đãi tốt nhất trong các công ty, thật ra em cũng có ý định kí hợp đồng với họ, em chỉ muốn làm âm nhạc, Thịnh Tinh năm ngoái đã mua lại Hoa Âm, bọn họ nói với em là sau khi kí, tài chính hẹn ở Thịnh Tinh, còn hợp đồng thu âm sẽ được đặt trực tiếp với Hoa Âm, anh còn nhớ trước đây công ty mà chúng ta muốn vào là Hoa Âm hay không?"

Quý Nhiêu nhìn chằm chằm mấy câu này, thoáng thất thần.

Hoa Âm chính là mộng tưởng thời niên thiếu của hai người bọn họ.

Hoa Âm đã từng là công ty quốc nội sản xuất đĩa nhạc lớn nhất, trong thời kỳ đỉnh cao của âm nhạc trong nước đã xuất hiện vô số bài hát Hoa ngữ cổ điển, cũng đã nâng đỡ ra một số thiên vương thiên hậu ngày sau, nhưng kể từ khi giới âm nhạc không gượng dậy nổi, Hoa Âm cũng không còn rực rỡ, đến năm ngoái đã được Thịnh Tinh hoàn toàn thu mua sở hữu lại.

Chuyện này Quý Nhiêu biết rõ ràng hơn Lâm Sâm, Diệp Hoài Ninh đã sớm nói với hắn chờ thu mua Hoa Âm, muốn cho hắn phát hành album hay nhất, là chính hắn không có hứng thú, đem toàn bộ tâm tư đều đặt vào việc đóng phim.

"Quý Nhiêu, anh nghĩ em kí hợp đồng với Thịnh Tinh có thích hợp không?"

Quý Nhiêu chậm rãi nhắn trả lời: "Quả thực Thịnh Tinh cũng không tệ lắm, Hoa Âm ở thị trường thu âm trước sau gì vẫn còn địa vị, nếu em chỉ muốn làm âm nhạc, ký với Thịnh Tinh cũng là một lựa chọn tốt, tuy rằng không thể tự mình quyết định chuyện tự do sau này, nhưng chuyện cần quan tâm cũng ít đi, nếu em muốn yên tĩnh, cũng có thể, em tự mình suy nghĩ đi."

Điện thoại của Diệp Hoài Ninh gọi tới, cà phê của Quý Nhiêu đã pha xong, hắn bấm vào chế độ rảnh tay.

Tiếng cười của Diệp Hoài Ninh truyền đến: "Quý Nhiêu, anh về nhà hả?"

"Về chỗ của anh ở." Quý Nhiêu ăn ngay nói thật.

"Em biết mà, em không quay về, anh cũng không vui mà ở nhà, anh trước giờ cũng không coi đó là nhà của chúng ta."

Quý Nhiêu buồn cười nói: "Diệp tổng, là nhà của em, giá lớn mấy trăm triệu anh cũng không mua nổi, anh coi đó là nhà chúng ta cùng sở hữu vậy không phải quá chiếm tiện nghi của em sao?"

Diệp Hoài Ninh hừ nói: "Anh chiếm tiện nghi của em còn ít sao? Anh là Alpha của em, còn em không phải của anh? Anh còn muốn cùng em phân chia rõ ràng như vậy à?"

"Em nói sao thì là vậy đi."

Ngoài miệng như vậy, nhưng rõ ràng Quý Nhiêu không nghĩ như vậy.

Diệp Hoài Ninh trong lòng biết tính tình của hắn, lười cùng hắn tranh cãi.

Quý Nhiêu lại đột nhiên hỏi: "Diệp tổng, Thịnh Tinh gần đây lại định ký người mới sao?"

Diệp Hoài Ninh vừa nghe liền biết hắn nói tới ai: "Quả nhiên anh có liên hệ bí mật với cậu ta mà, cậu ta nói cho anh biết Thịnh Tinh muốn ký hợp đồng với cậu ta? Ngay cả chuyện này cũng nói với anh à?"

"... Em đến tột cùng muốn làm cái gì?"

Diệp Hoài Ninh cười một tiếng: "Quý Nhiêu, anh cảm thấy em muốn làm gì?"

Quý Nhiêu không lên tiếng.

Diệp Hoài Ninh có chút tức giận: "Chẳng lẽ anh còn sợ em đối phó với cậu ta? Nếu cậu ấy chỉ là bạn cũ thanh mai trúc mã của anh, tại sao em phải đối phó với cậu ấy? Em ở trong mắt anh chính là người nhỏ nhen như vậy?"

Không đợi Quý Nhiêu trả lời, Diệp Hoài Ninh tiếp tục nói: "Anh yên tâm, em công tư rất rõ ràng, ký hợp đồng với cậu ấy đương nhiên là nhìn trúng tiềm năng của cậu ấy, Hoa Âm cần máu mới, những nghệ sĩ ký hợp đồng hiện tại của Thịnh Tinh, hoặc là diễn viên có kinh nghiệm, hoặc là dự định đi theo con đường lưu lượng như anh, thanh mai trúc mã của anh muốn làm ca sĩ, cậu ấy có điều kiện phù hợp về mọi mặt, nhân khí cũng có, đáng để đầu tư."

"Kí với cậu ấy là ý tứ của em?"

"Cũng không hoàn toàn là vậy, người phía dưới có đề xuất, em chỉ duyệt đồng ý thôi."

Quý Nhiêu không thể nói gì nữa, suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Em nói công tư phân minh?"

"Chẳng lẽ không phải?"

Giọng Diệp Hoài Ninh vang lên: "À, vậy cũng có một trường hợp đặc biệt, chỉ có anh, ai bảo anh là Alpha của em."

Mấy năm nay cậu đập bao nhiêu tài nguyên lên người Quý Nhiêu, cơ hồ là không hề có nguyên tắc mà nâng đỡ một mình Quý Nhiêu, cuối cùng Quý Nhiêu cũng không chịu thua kém, kiếm được về gấp mấy lần cho cậu.

Quý Nhiêu nhất thời vui vẻ: "Vậy có phải anh nên nói, được Diệp tổng yêu thương thấy cảm kích vô cùng?"

Diệp Hoài Ninh cười nhạo hắn: "Ai muốn anh cảm kích như vậy."

"Anh còn nhớ thương quan tâm thanh mai trúc mã của anh, " Diệp Hoài Ninh vừa chuyển lời, "Còn mình thì sao? Hợp đồng sắp hết hạn, em không nhắc anh cũng không có ý định mở miệng nói chuyện gia hạn hợp đồng hả?"

Quý Nhiêu lười biếng trả lời: "Anh cho rằng chờ đến hạn, em bảo người trực tiếp đem hợp đồng mới làm xong đem đến để anh ký tên là được, còn muốn anh đặc biệt nói với em nữa sao?"

"Coi như anh thức thời."

"Mở video." Quý Nhiêu nói.

Khuôn mặt của Diệp Hoài Ninh xuất hiện trên màn hình điện thoại của Quý Nhiêu, cậu vừa tắm xong, trên người được bọc trong áo choàng tắm, tóc vẫn ướt rũ trước trán, đang còn nhỏ nước trước một đôi mắt mang theo ý cười ẩn chứa du͙© vọиɠ.

Quý Nhiêu cười nhắc nhở cậu: "Lại không sấy khô tóc? Anh không có ở đó, em định để tóc ướt như vậy đi ngủ?"

"Chưa kịp sấy." Diệp Hoài Ninh bĩu môi.

"Nhanh chóng đi sấy khô tóc của em mau, đừng để nửa đêm lại đau đầu."

"Quý Nhiêu, em muốn làm."

Quý Nhiêu nhướng mày: "Kỳ phát tình đến rồi?"

"Vẫn chưa đến, còn sớm."

Quý Nhiêu lại cười một chút, khàn giọng: "Được."

Diệp Hoài Ninh thấp giọng thở dốc, khẽ liếʍ môi mình, thanh âm của Quý Nhiêu ghé vào khıêυ khí©h bên tai cậu, nhiệt độ trong cơ thể đang không ngừng tăng lên.

Quý Nhiêu nhẹ nhàng thành thạo trêu chọc Diệp Hoài Ninh, đôi mắt Omega trên màn hình xuân thủy long lanh, màu nước gợn sóng, cho dù không ở bên cạnh, hương thơm của hoa hồng hoang dã kiều diễm kia cũng giống như ở đầu chóp mũi, chỉ nhìn như vậy, đã khiến Quý Nhiêu không khỏi nặng nề hô hấp.

Hắn sẽ bị Diệp Hoài Ninh quyến rũ, đó cũng là bản năng nguyên thủy của Alpha.

Diệp Hoài Ninh nằm sấp trên giường, mệt đến mức không muốn nhúc nhích, video vẫn còn mở.

Đầu kia Quý Nhiêu nhắc nhở cậu: "Lại đi tắm một chút đi rồi ra ngủ sớm."

"Sáng mai em phải theo ba đi thăm mộ, trước buổi trưa sẽ trở về, anh về nhà đợi em đi."

"Được."

Trước khi tắt video, Diệp Hoài Ninh cuối cùng cho Quý Nhiêu một nụ hôn gió: "Hẹn gặp lại vào ngày mai."

Quý Nhiêu cũng cười lại: "Ngày mai gặp."