Chương 6.2

Editor : Mặc Thu

Đêm khuya, ngoại ô tân thủ thôn của Vương Lăng đại lục trăng sáng sao thưa.

“Phần phật” một tiếng, một đàn côn trùng từ sâu trong hang lao ra, với một tiếng "chíp" đáng sợ, bầu trời bị che phủ hoàn toàn, một ánh sáng phát ra từ đàn côn trùng như một con rồng đang bay, đột nhiên lan rộng thành hàng ngàn, vô số đường tạo thành một tấm lưới siết chặt toàn bộ đàn côn trùng, sau đó một ánh sáng đỏ sậm bùng nổ từ trung tâm đàn côn trùng, đàn côn trùng rơi xuống đất như mưa.

“Leng keng leng keng”

Xem xong kinh nghiệm cùng tiền tệ, một phù thủy nhỏ ngồi xụp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, pháp trượng trong tay còn lóe lóe ánh sáng đỏ.

“Làm em sợ muốn chết làm em sợ muốn chết!” Hạ Đồng túng túng mà ngẩng đầu lên, mũ áo choàng rơi xuống, một đầu tóc đáng yêu màu hạt dẻ loạn thành ổ gà, xúc cảm sợ hãi với đám côn trùng kia vẫn còn: “Zero, anh vậy mà cũng không chịu giúp em!”

“ Chiêu thức mượt mà lắm, cấp mười lăm mà có thể đánh được quái cấp hai mươi, lợi hại như vậy sao tôi có thể chen vào được chứ.”nam nhân chân dài ngồi vắt vẻo trên ngọn cây, mặc đồ da bó sát người cùng với đôi ủng quá đầu gối, gót giày cùng lủng lẳng va chạm vào thân cây, đầu mang mũ Beret, vừa vui vẻ mà vừa lười biếng.

Hạ Đồngđược cổ vũ liền vui vẻ, cậu bò dậy từ trên mặt đất, nhảy nhảy để phủi lá cây trên người.

Lời này của Lâm Minh Phỉ cũng không phải giả.

Làm game thực tế ảo,thuộc tính nhân vật móc nối với người chơi, không chỉ là thể lực. Có một khoảng cách ngắn ngủi giữa những lần phóng kỹ năng, gọi là thời gian làm lạnh, CD công cộng móc nối với tinh thần lực của người chơi, càng thông minh thì phản ứng càng nhanh nhạy , Thời gian làm nguội ngày càng ngắn đồng dạng với việc số lượng kỹ năng cũng tăng lên nhiều.

Hạ Đồng mới vừa đánh mấy cái, Lâm Minh Phỉ liền phát hiện chỗ không tầm thường .

Hắn không tính kéo Hạ Đồng thăng cấp, chỉ dạy Hạ Đồng cho cậu quen thuộc cách thao tác cùng giao diện, sau đó Omega nhỏ này không cần thầy dạy cũng hiểu, nhảy nhót tiếp nhận nhiệm vụ đánh quái. Lợi hại nhất chính là, hắn phát hiện Hạ Đồng phóng thích kỹ năng căn bản cũng chẳng có CD hồi chiêu.

Hầu hết người chơi không có tài năng đều sẽ có CD hồi chiêu dài hơn một giây, làm tuyển thủ chuyên nghiệp, sau nhiều năm rèn luyện, anh đã có thể rút ngắn CD xuống còn 0 phẩy mấy giây, người như Hạ Đồng rất hiếm có, gọi là thiên tài cũng không ngoa .

Cho nên Hạ Đồng mới có thể biết được chỗ dị thường của ba phát súng liên tiếp của Dylan.

“Zero, sao trong trò chơi tóc của anh lại là màu nâu đỏ vậy nha!” Hạ Đồng hiếu kỳ nói.

Từ lúc biết ID của anh, vậy nhỏ này cũng không gọi anh là ca ca nữa, cũng không biết đây có phải là dấu hiệu đã thân thiết không, Lâm Minh Phỉ cảm thấy rất bất đắc dĩ, cong một chân lên, “Lúc ấy vì muốn phối hợp với vẻ ngoài nên cố ý sửa màu tóc.”

“Các anh đều hay coi trọng vẻ ngoài sao?” Hạ Đồng buồn bực: “Chẳng lẽ những người trong trò chơi mà em nhìn thấy đều không có vẻ ngoài như vậy?”

“ Em lại quá ngây thơ rồi.” Lâm Minh Phỉ bật cười: “Không phải mỗi người đều lớn lên giống như em.”

Lúc này, Kênh Thế Giới liền hiện lên một dòng chữ to.

【Tra nam Timer sỉ nhục tinh linh! Mặt người dạ thú! Hủy đi thanh xuân tôi , gạt cảm tình của tôi, nhà nhà đòi đánh! Nhà nhà tru diệt!! 】

‘’ Ôi trời, thứ này lại hiện lên kênh thế giới.” Lâm Minh Phỉ cũng chẳng kinh ngạc, rất có hứng thú click mở lệnh truy nã, lẩm bẩm: “ Để tôi nhìn xem tiền thưởng nhiều hay ít …… ôi chao, hai vạn! Tôi có chút động tâm rồi nha .”

“Anh có việc vội sao? Vậy thì cứ đi đi, em có thể tự mình làm nhiệm vụ.” Hạ Đồng nói.

“Được, tôi đây đi tìm một người bạn, rất nhanh sẽ trở lại, có việc thì cứ nhắn cho tôi.” Lâm Minh Phỉ đứng lên, biến mất ở trên ngọn cây.

Hạ Đồng lại gϊếŧ thêm mấy con quái, trở về tìm NPC giao nhiệm vụ, lập tức lên tới cấp hai mươi, hệ thống nhắc nhở cậu có thể ra khỏi Tân Thủ thôn, càng nhiều nơi khác sắp được mở khóa.

Hạ Đồng nghiên cứu một chút đối với các giao diện kỹ năng, vu sư có hai trường phái phát triển, một loại là thuật bùng nổ , một loại là phụ trợ, kỹ năng bất đồng nên điểm phân bố cũng không giống nhau, cậu chạy dọc theo bờ ruộng, hứng thú bừng bừng. Biên giới Tân Thủ thôn là một thác nước màu ngân bạch, cậu chạy xuyên qua đi, thấy được đường cây xanh càng thêm rộng lớn.

Ban đêm thanh tịnh, ngẫu nhiên có tiếng ve kêu, đây là cổ đạo thần bí trường hương , Hạ Đồng đang tìm điểm nhiệm vụ, bỗng nhiên bên cạnh giao diện của cậu lập loè một ánh sáng hồng.

Hệ thống nhắc nhở: Ngài đã bị 【 Kim Dạ Luyến Nhĩ *】 thêm vào danh sách báo thù .

Editor cũ dịch ID là [ Yêu em đêm nay ] á, mình lại thích để kiểu này hơn hihi

Hệ thống nhắc nhở: Ngài đã bị 【 Porsche Cô Lang 】thêm vào danh sách báo thù.

……

Trong nháy mắt, năm sáu cảnh báo cùng lúc hiện lên, Hạ Đồng ngẩn ngơ, ở kênh trò chuyện riêng nhận được tin nhắn.

Kim Dạ Luyến Nhĩ: 【 Tôi có lòng tốt mời cậu đến chơi ấy vậy mà cậu lại đi báo cáo chiến đội của tôi ? 】

Hạ Tiểu Đồng: 【 tôi không có báo cáo, tôi chỉ là không tham gia hoạt động offline của các người thôi. 】

Kim Dạ Luyến Nhĩ: 【 Sau khi cậu đi đội chúng tôi liền bị cấm, cậu còn dám nói không phải cậu ? 】

Kim Dạ Luyến Nhĩ: 【 chờ bị gϊếŧ tới nỗi phải xóa game đi, đồ bitch. 】

Hạ Đồng ngẩn người, bỗng nhiên ý thức được ở Tân Thủ thôn cậu được BUFF bảo vệ cho người mời , cụ thể là người chơi dưới cấp hai mươi không thể bị người khác báo thù.

Hiện tại đã ra khỏi Tân Thủ thôn, cái BUFF kia liền mất rồi.