7:45 sáng, Tô Lưu ẫn còn ở trong phòng vệ sinh chưa thể ra ngoài được.
"Ừm..." Tô Lưu nhìn người trong gương, hai mắt đã bị nước mắt sinh lý làm phiếm hồng, sắc mặt cậu trắng bệch, giữa môi còn có nước miếng trong suốt chảy xuống.
Đây là những phản ứng của việc cậu mang thai sớm.
Khang Duệ Trạch, ông cố nội nhà anh!
Cậu nhanh chóng mở vòi nước rửa mặt, Tô Lưu vội vàng ra khỏi nhà, chạy về phía đường cao tốc. Tuy bây giờ là giờ cao điểm buổi sáng, nhưng trong khoang omega của tàu tốc hành lại không có quá nhiều người.
Cũng đúng, mặc dù người ta đã không còn coi omega là cỗ máy sinh sản, cho rằng omega có quyền làm việc như những giới tính khác, nhưng vẫn phải công nhận sự thật là omega rất yếu ớt, cho nên phần lớn công việc đều không có năng lực đảm nhiệm.
Huống chi họ còn có kỳ động dục, mỗi năm đế quốc đều phát sinh ti tỉ nguyên nhân khiến omega ở nơi công cộng tiến vào thời kỳ động dục, dẫn đến việc alpha xung quanh sẽ phát điên lên. Cho nên omega vẫn nên ở nhà nằm trên giường thì hơn.
“Thầy Tô, hôm nay đến hơi muộn, trông thầy có vẻ không khỏe, chưa ăn sáng à?”
Bên cạnh truyền đến âm thanh nhỏ nhẹ chào hỏi, Tô Lưu lập tức tỉnh táo lại: “Cảm ơn, tôi không sao.”
"Hôm nay tôi không thèm ăn lắm. Cậu có nước mật ong hả, tôi có thể uống một cốc được không?"
“Được.” Người lái tàu Đỗ Tây là một nam beta thanh tú chuyên phục vụ các toa tàu omega, anh ta là người quen cũ với Tô Lưu dù sao cũng rất hiếm khi thấy một omega đặc biệt như Tô Lưu làm việc.
Bình thường omega lựa chọn làm việc ở nơi có nhiều omega và beta, điều khiến Tô Lưu trở nên đặc biệt là anh không chỉ gia nhập Viện Khoa học Sinh học Hoàng gia với tư cách là một omega. Thậm chí được Đại học Hoàng gia thuê làm giáo viên, không chỉ dạy cho omega, mà còn cả alpha nữa.
Là trường đại học hàng đầu trong đế chế, Đại học Hoàng gia, alpha sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít đi được.
Mặc dù người ta nói không có sự khác biệt giữa ba giới tính, nhưng Đỗ Tây chỉ thấy có mỗi mình Tô Lưu, một omega, người duy nhất dám giảng bài giữa phòng học tràn ngập mùi tin tức tố của alpha mà vẫn bình tĩnh.
Đỗ Hi đưa cho Tô Lưu một ly mật ong: "Thầy Tô nên chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút, bữa sáng cố gắng ăn càng nhiều càng tốt."
“Cảm ơn, tôi sẽ chú ý.”
Lòng tốt của người khác luôn rất khó từ chối, Tô Lưu hạ giọng nói: "Tôi sẽ ăn một chút sau giờ học."
Tô Lưu mở bản ghi nhớ trong thiết bị đầu cuối và bắt đầu sắp xếp hành trình: Đầu tiên, anh ấy đến lớp giảng học cho các alpha của Đại học Đế quốc, sau đó đến viện nghiên cứu để kiểm tra tiến độ thử nghiệm mới nhất.
Trong thiết bị đầu cuối đột nhiên truyền đến một lời nhắc nhở: Có tin mới từ Khang Duệ Trạch - Buổi trưa tôi sẽ quay lại lấy tài liệu, tối nay em có việc gì không, chúng ta cùng ăn tối với mẹ.
Lần cuối cùng ăn tối với bà Khang là hai tuần sau khi Khang Duệ Trạch rời đi, đúng thật là cần đến thăm bà.
"Không có việc gì, tối nay gặp anh ở nhà cũ."
Sau hai năm kết hôn, Tô Lưu và Khang Duệ Trạch có quan hệ không tốt cũng không xấu. Đối với Tô Lưu, Khang Duệ Trạch giống như thuốc ức chế hơn, đã mấy lần cậu gọi Khang Duệ Trạch từ quân đội trở về khi cậu tới kỳ động dục.
Gia đình Khang là một gia đình quý tộc, Khang Duệ Trạch dấn thân vào quân đội và luôn thể hiện xuất sắc trong việc chống lại Trùng tộc. Điều này tiếp tục kéo dài sự vinh quang của gia đình Khang và khiến anh trở thành một tài năng trẻ trong mắt hoàng gia. Anh là một ứng cử viên sáng giá trong bảng xếp hạng những người omega muốn cưới làm chồng nhất.
Thật đáng tiếc khi anh ta bị Tô Lưu giành mất, cậu có thể lấy chồng thành công là nhờ Khang phu nhân, bà là chị gái tốt của mẹ của Tô Lưu, sau khi mẹ Tô Lưu qua đời, bà không chỉ khuyên Tô Lưu đến kinh đô học tập mà còn cũng để Tô Lưu gả vào nhà họ Khang, lời hứa với mẹ của Tô Lưu sẽ chăm sóc Tô Lưu đã được bà thực hiện.
Khóa học mà Tô Lưu dạy alpha tại đại học là một lớp công lập, sau một buổi học, có rất nhiều vấn đề khó nhằn, rất nhiều sinh viên đến đặt câu hỏi, họ thường vây quanh Tô Lưu thành một đám đông dồn cậu ở chính giữa vòng tròn.
Alpha trẻ tuổi tràn đầy sức sống, tin tức tố cũng càng thêm nồng nặc, nếu trước đây Tô Lưu không thay đổi sắc mặt và kiên trì giải đạp học sinh cuối cùng, nhưng hôm nay ...
Tô Lưu ho khan hai tiếng: “Các bạn học, tôi còn có việc phải đi đến viện nghiên cứu."
"Nếu các bạn có vấn đề cần hỏi, tự mình tổng kết rồi hỏi các bạn bên cạnh, vẫn giải quyết không được thì gửi qua thiết bị đầu cuối cho tôi. Hôm nay tới đây thôi."
Tô Lưu suýt chút nữa trốn vào văn phòng, cầm ly nước đặt trên bàn chậm rãi uống một ngụm. Khói trắng lượn lờ bay lên từ chiếc cốc, mang theo hơi ấm và làm mờ mắt kính của Tô Lưu.
Đồ Khắc vừa mở cửa liền nhìn thấy Tô Lưu đang cúi đầu nhấp từng ngụm nước, tóc đen trên trán che đi hàng lông mày cùng mắt, lộ ra dáng vẻ của một omega ôn nhu.
Văn kiện trong tay gõ nhẹ lên bàn làm việc của Tô Lưu: “Đàn em, hôm nay tan học sớm vậy sao?”
"Hả?"
Tô Lưu bừng tỉnh lại chú ý có người tới, "Hôm nay tôi có chút mệt, nên cho các em ấy tan học trước, đàn anh đi gặp lão sư à? Tôi cũng đi."
Tô Liễu vừa ngẩng đầu, Đỗ Khắc liền nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của cậu.
"Đàn em, tối hôm qua cậu thức đêm à? Tuy rằng lão sư giao cho cậu rất nhiều nhiệm vụ, nhưng cũng không cần bán mạng hoàn thành như vậy."
“Không phải vì chuyện này.” Tô Liễu thu thập văn kiện, “Đi thôi, đừng để lão sư chờ lâu.”
Công bằng mà nói, Đỗ Khắc là một alpha tốt, nếu không muốn nói hắn giống một bà mẹ hơn. Tô Lưu không thể ngừng so sánh, chồng cậu Khang Duệ Trạch cũng là một alpha tốt, nhưng anh ấy quá lạnh lùng và cứng rắn.
Không đúng, cậu và Khang Duệ Trạch không mấy thân thiết với nhau nên anh ấy lạnh lùng hơn một chút cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu cậu có một đứa con, chẳng phải là tình hình sẽ tốt hơn sao?
Ahhh, thật khó chịu, tại sao cậu lại nghĩ về anh ta nhiều như vậy.
Tô Lưu tức giận giật tóc, tại sao phải có luật cấm phá thai chứ? Ahhhhhh!
Đáng ghét thật mà!!!