Anh phụ trách dẫn đường, Biên Túc và Biên Lê đi phía sau.
Sau khi đi qua phòng triển lãm, họ đến một nơi yên tĩnh hơn một chút.
Phía trước xây dựng một phòng ốc.
Biên Túc nói: "Mấy ngày nay em sẽ ở trong phòng này nghỉ ngơi. Nếu có chuyện gì thì đến sân tập tìm anh, có gì không hiểu thì cứ hỏi Vưu Khắc."
Vưu Khắc mỉm cười với Biên Lê và nói: "Đúng vậy, văn phòng của tôi ở gần đây. Nếu cậu cần gì thì có thể đến gặp tôi."
Biên Túc nói: "Vưu Khắc, ngươi đưa Biên Lê đi làm quen với môi trường xung quanh trước. Ta có việc phải xử lý, lát nữa gặp lại."
"Được, cứ giao cho tôi."
Hắn cảm thấy yên tâm khi giao Biên Lê cho Vưu Khắc. Sau khi Biên Túc rời đi, Vưu Khắc nói với Biên Lê
"Cậu có thắc mắc điều gì không?"
Biên Lê lắc đầu, cậu không có ý định tìm hiểu sâu nơi này. Đột nhiên nhớ tới một điêu, cậu tò mò hỏi.
"Binh lính ở đây đều là Alpha sao?"
Vưu Khắc sửng sốt một chút, "Sao cậu lại hỏi vấn đề kỳ lạ này?"
Biên Lê chưa kịp nói gì thì Vưu Khắc đã trả lời: "Alpha có ưu thế mạnh mẽ so với Omega. Dù là trong chiến tranh hay chính trị, Alpha đều là người chịu gánh nặng đầu tiên, tiếp theo là Beta rồi đến Omega."
"Mặt khác, trên chiến trường có nhiều yếu tố nguy hiểm. Omega không có năng lực bảo vệ bản thân, nếu bị địch nhân bắt giữ chỉ có thể chịu trận bị bắt. Cho nên chúng ta cân nhắc chọn Alpha."
"Vậy ý anh là omega chỉ có thể ở nhà chăm sóc gia đình và nuôi con?"
Biên Lê có chút bất mãn, cậu cũng là omega.
Cậu không nghĩ rằng omega chỉ có thể phụ thuộc vào alpha. Cơ thể cậu cũng là omega, tại sao cậu lại cảm thấy không yếu ớt chút nào?
"Đương nhiên không phải, nếu nhìn góc độ khách quan mà nói. Omega trời sinh đã không thể chịu nổi quá nhiều gánh nặng, vốn dĩ sinh ra đã yếu ớt."
"Nhưng cậu có chút khác biệt." Vưu Khắc chuyển chủ đề, đôi mắt dưới gọng bạc nhìn thẳng vào Biên Lê. Trên môi nở nụ cười.
"Tướng quân đã nói rất nhiều về cậu cho chúng tôi nghe. Lúc đầu nghe tin ngài ấy sẽ mang một omega yếu đuối đến đây, chúng tôi cũng có chút không hài lòng và cho rằng đó là gánh nặng. Nhưng ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tôi liền biết tại sao ngài ấy làm như vậy."
"Cậu không phải là một omega bình thường, tính thần của cậu rất mạnh mẽ. Hoàn toàn dễ dàng thích nghi với môi trường ở đây. Có lẽ có cậu ở đây, chúng tôi sẽ thu hoạch được cái gì đó ngoài ý muốn."
Biên Lê sửng sốt một chút khi nghe Vưu Khắc miêu tả về mình, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh:
"Anh rất giỏi đánh giá người khác."
Vưu Khắc nói: "Dù sao thì tôi cũng đã làm cố vấn quân sư nhiều năm rồi, việc đánh giá người khác tôi có khá nhiều kinh nghiệm. Tuy nhiên, tôi muốn nhắc nhở cậu rằng, trong quân đội có quá nhiều alpha cũng không phải là điều tốt. Cậu nên kiểm soát việc giải phóng tin tức tố của mình và đừng để bị tin tức tố của họ ảnh hưởng."
Biên Lê nói: "Yên tâm, cái này tôi biết."
"Vậy thì tốt. Rất vui khi được gặp cậu. Tướng quân Biên Túc là một người rất ưu tú. Là đệ đệ của ngày ấy, tôi tin rằng cậu sẽ không thua kém ngài ấy."
Biên Lê uể oải ngáp một cái, "Tôi không thích được khen quá nhiều. Dù sao tôi cũng biết mình nặng nhẹ bao nhiêu, nếu đột nhiên ngã xuống chắc sẽ buồn cười lắm.”
"Chà, hiện tại vẫn còn sớm. Cậu có muốn ra ngoài đi dạo không?"
“Được rồi, anh dẫn tôi đi tham quan một chút. Tôi muốn làm quen với môi trường ở đây, lỡ đi nhầm đến địa phương nào đó rồi bị đuổi ra ngoài sẽ rất xấu hổ.
Nghe vậy, Vưu Khắc không nhịn được liếc nhìn Biên Lê. Người này tính cách khá cởi mở, sắp tới trong quân đội sẽ có vài trò vui mới.
"Đây là phòng hội nghị."
Vưu Khắc dẫn Biên Lê đi ngang qua phòng triển lãm lúc nãy và chỉ vào bên trong.
"Đôi khi chúng tôi nhận được một số tin tức cơ mật, chúng tôi sẽ tổ chức cuộc họp ở đây. Người bình thường không được phép đi vào."
"Nếu có người lẻn vào nghe lén thì sao?"
Vưu Khắc không nhịn được bật cười: "Muốn vào đây thật sự không dễ dàng như cậu nghĩ đâu, trước khi vào cần tiến hành nhận dạng tròng mắt. Sau khi thu thập thông tin nhận dạng phải trải qua nhiều trạm kiểm soát mới có thể vào. Cậu cho rằng đây chỉ là một trò đùa thôi à?"
Biên Lê nói: "Xem ra ở đây khá nghiêm khắc."
Vưu Khắc nói: "Không có cách nào, nếu chúng tôi không cẩn thận. Vạn nhất nếu có gián điệp lẻn vào, toàn quân sẽ bị diệt sạch."
Sau đó anh đưa Biên Lê đến nơi Biên Túc huấn luyện đội quân của mình.
Cách đó không xa, Biên Túc đang thảo luận vấn đề gì đó với một vị tướng cấp cao. Hắn quay lưng về phía bọn họ, không nhìn thấy Biên Lê.