Chương 10

Tuy nhiên, khi nói về buổi hẹn hò. Biên Lê hơi cau mày.

"Xem phim? Không muốn, đổi cái khác đi."

Biên Lê ngồi trên ghế sô pha, một tay cầm đĩa trái cây một tay cầm miếng dưa hấu. Đôi môi ẩm ướt bóng loáng hơi hé ra, cắn nửa miếng dưa hấu với vẻ mặt lười biếng.

Đầu bên kia điện thoại, giọng của Nguyên Dặc vang lên:

"Được rồi, nếu A Lê không muốn xem thì chúng ta không xem. Chúng ta đến nhà hàng phương Tây nổi tiếng thì sao? Nghe nói ở đó có món mới, chúng ta đến nếm thử nhé?"

Biên Lê im lặng vài giây rồi nói: "Chỉ ăn uống thôi à? Có chút đơn giản quá."

Nguyên Dặc kiên nhẫn nói: "Chúng ta đi khu vui chơi nhé? Buổi tối ở đó sẽ bắn pháo hoa, chúng ta có thể cùng nhau xem."

Biên Lê nhai miếng dưa hấu trong miệng, nhưng cậu chưa kịp trả lời thì Nguyên Dặc đã nói:

"Nếu cái này em cũng không thích. A Lê, nói cho anh biết em muốn đi đâu? Chỉ cần có em ở bên cạnh, anh đều có thể——"

Biên Lê nghe được lời này, trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng. Cậu đặt đĩa trái cây xuống.

"Đi sân huấn luyện thú."

Trong thế giới ABO này cũng có sân huấn luyện động vật.

Ở đó chứa đủ loại mãnh thú và một số sinh vật đột biến. Đây là nơi ưa thích của nhiều quan chức cấp cao và quý tộc. Độ nổi tiếng của nó không kém gì thế giới thực của cậu.

Là một người thuần hóa động vật, Biên Lê thực sự muốn xem trang trại thuần hóa động vật ở thế giới này trông như thế nào. Chỉ là khi cậu xuyên đến đây, chưa có cơ hội đến xem.

Vừa vặn lúc này Nguyên Dặc dẫn cậu đi chơi.

Nguyên Dặc ở đầu dây bên kia điện thoại sửng sốt trong giây lát.

"A Lê, em...Thật sự thích đến những nơi như thế này à?"

Trước khi Biên Lê lên tiếng, Nguyên Dặc nói tiếp:

"Anh hiểu rồi, hóa ra A Lê thích theo đuổi sự kích khích?"

Đôi môi mỏng của Biên Lê hơi nhếch lên. Cậu quả thực là người thích xem náo nhiệt.

Nguyên Dặc hưng phấn nói: "Vừa vặn anh cũng chưa từng tới sân huấn luyện thú, chúng ta sẽ đến đó nhé."

"Ừm."

Sau khi cúp điện thoại, Biên Lê vươn vai đi đến bên cửa sổ.

Cậu kéo rèm, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ rồi híp mắt suy nghĩ. Đã hơn 20 năm, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng lần hẹn hò đầu tiên của mình lại là với một người đàn ông. Xuyên đến thế giới này, có lẽ càng lúc càng thú vị.

Sau khi cúp điện thoại, Nguyên Dặc nhìn khung ảnh đặt trên tủ đầu giường.

Bên trong khung là một bức ảnh được đóng cẩn thận.

Trong ảnh có một chàng trai hơi rũ mắt xuống, nhìn con mèo trên mặt đất.

Ánh nắng dịu nhẹ chiếu vào trông đẹp đến mức không thể diễn tả.

Rõ ràng, bức ảnh này đã được chụp lén.

Nhưng chính vì những bức ảnh được chụp một cách vô tình, không hề có chủ ý tạo dáng nên nhìn trông vô cùng tự nhiên.

Tay Nguyên Dặc vô thức chạm vào.

Ngón tay cái của anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của chàng trai trong ảnh. Giọng nói có chút run rẩy:

"A Lê."

Nhắc mới nhớ, đây có thể coi là buổi hẹn hò đầu tiên của họ.

Thực ra, dù cùng Biên Lê đi bất cứ nơi nào. Anh cũng đều cảm thấy vui vẻ.

Bởi vì người này chính là Biên Lê.

Cố kìm nén sự hưng phấn trong lòng. Nguyên Dặc cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên khung ảnh.

"Ngày mai anh có thể gặp riêng em..."

"Đã lâu không hôn, suýt chút nữa anh đã quên mất miệng em có vị như thế nào…"

Qua khung ảnh lạnh lẽo, anh như đang hôn người thật.

Anh nhắm mắt thật sâu và thở dốc một tiếng.

"Lần này, chúng ta sẽ phát triển đến bước nào nữa đây?"

Thích một người, liền muốn chiếm hữu toàn bộ mọi thứ từ người đó.

Anh và Biên Lê lần đầu nhận thức nhau, cả hai đã nắm tay, ôm và hôn nhau.

Kế tiếp…

Nguyên Dặc mở mắt ra, khóe miệng chậm rãi nhếch lên. Trong mắt hiện lên tia du͙© vọиɠ điên cuồng.

Cuộc hẹn được định vào lúc 2 giờ chiều.

Biên Lê chỉ đơn giản sửa soạn một chút, cậu ăn mặc gọn gàng với chiếc áo phông trắng đơn giản.

Biên Lê khá cao, thân hình mảnh khảnh cân đối và làn da trắng nõn với mái tóc đen bóng, khiến cậu trông khỏe mạnh và bắt mắt.

Tuy nhiên, vì thân phận quá nổi bật nên Biên Lê phải đeo khẩu trang và đội mũ.

Cậu không muốn bị chú ý.

Nhưng cậu vẫn không thể thoát khỏi số phận bị phát hiện danh tính thực sự của mình.

Khi đó, phía trước có một buổi hòa nhạc lớn. Ca sĩ biểu diễn hình như là một người nổi tiếng gì đó. Nhưng Biên Lê không quan tâm đến điều đó, cậu chỉ muốn đến buổi hẹn thật sớm.

Ngay khi bài hát kết thúc, nam ca sĩ chuẩn bị rời khỏi sân khấu. Đột nhiên một nhóm fan hâm mộ ào tới đuổi theo.

Kết quả là Biên Lê bị các phóng viên đang truy đuổi thần tượng nhận ra.