Biên Lê xuyên đến trò chơi bệnh kiều, vì để hoàn thành nhiệm vụ công lược. Cậu phải chạy trốn khắp nơi để đối phó với 4 kẻ điên mắc bệnh kiều nghiêm trọng.
Người anh trai thích kiểm soát khoá tay chân cậu bằng dây xích sắt: "Biên Lê, đáp ứng anh đừng chạy trốn nữa. Bằng không anh sẽ đem chân của em đánh gãy."
Người bạn trai ngoan ngoãn trung khuyển mở hộp quà, lấy chiếc cà vạt bên trong ra buộc vào cổ Biên Lê. Tham lam vuốt ve khuôn mặt cậu: "Anh không muốn quà gì cả, anh chỉ muốn em thôi."
Trà xanh luôn dịu dàng đột nhiên biến thành con sói hung ác, bóp chặt eo cậu và cắn vào cổ cậu. Nhỏ giọng nói: "Nhìn kỹ con người thật của anh đi. Biên Lê, đôi mắt của em thật đẹp. Có thể tặng nó cho anh được không?"
Kẻ thù không đội trời chung như chó điên nhốt cậu dưới tầng hầm. Hắn hài lòng thưởng thức bộ dáng yếu ớt của Biên Lê, cúi người nhỏ giọng nói với cậu: "Em nên nói lời từ biệt với bọn họ đi. Nếu không, anh sẽ tìm họ nói giúp em."
Biên Lê: Mỗi ngày đều chạy trốn, mỗi ngày đều sợ hãi mếu máo. Thế giới bên ngoài thật đáng sợ, cậu muốn về nhà! Càng đáng sợ chính là——
Hệ thống: "Ký chủ, bốn lão công bệnh kiều chiếm hữu của ngài lại phát bạo nữa rồi."
Trong bóng tối, bốn cái nam nhân đang dùng ánh mắt rực cháy nhìn chằm chằm Biên Lê.