Một cái dáng gầy ,cao cùng một bộ mặt quỷ....Một người con trai.
_Ậu à ai,ao ại ải xe mặt ế???( cậu là ai,sao phải che mặt thế? ) – tôi nhìn vào hắn,cố nói ra những điều thắc mắc nhưng vì bị cái băng dính dính chặt miệng nên chỉ có thể ú ớ.
_Muốn biết tôi là ai ư – hắn tiến đến lấy tay nâng cằm tôi – không sớm vậy đâu...
Ha ha ha...- đúng là những tràng cười của quỷ,làm lông tóc tôi dựng đứng hết cả.
_Ồ...nãy giờ tôi không nhận ra kìa...tiểu thiên sứ của chúng ta mặc đồ màu trắng..giống thiên sứ quá xá...
Nhưng mà..cậu có biết ,thiên sứ cậu đã làm tôi hao tâm tổn lực biết bao nhiêu không???
Mặc dù chẳng thể nhìn thấy ánh mắt kẻ trước mặt mình,tôi cũng mơ hồ nhận ra sự thâm thù trong lời nói và cách hành xử.
Tôi đang tìm cách cứu bản thân,giờ phút này,tôi chẳng thể làm gì ngoài việc hoay hoay với cái ghế cả.
_Bề ngoài là một tiểu thiên sứ dễ thương..nhưng tâm hồn,liệu có được như thế??? – hắn tiếp tục nói,càng bóp mạnh cằm tôi...đau quá.
_Đau sao?? ...cậu còn khiến tôi đau hơn nhiều ấy chứ..thế này ,có là gì.??
_ôi ông en ậu à( tôi không quen cậu mà ) – tại sao là tôi chứ,tôi có bao giờ gây thù chuốc oán gì với ai đâu??
_Có đấy...tiểu thiên sứ,chỉ là cậu không để ý đó thôi ..ha ha ha.
_Làm gì với cậu bây giờ nhỉ ,tôi còn chưa nghĩ đến..- hắn bỏ tay khỏi cằm tôi,đưa tay vuốt cằm mình,ra chiều suy nghĩ..
Tôi thì cứ cố vùng vẫy mà thoát ra.
_Này..không vội nhé,chúng ta còn nhiều thời gian mà...Đừng cố tẩu thoát,chẳng ích gì đâu cô bé ạ..
_Ở đây hình như buồn quá nhỉ??? cho chút không khí đi chứ..
Hắn nói với hai tên kia,sau đó họ quay về với một cái đài cũ.
_Hờ..tên quỷ này có vấn đề hay sao ấy,bắt cóc tôi đến đây chỉ để nghe nhạc thôi sao..mấy bản giao hưởng cứ vang lên,hắn ta ngồi trên một chiếc ghế bành được lôi từ đâu ra,ra vẻ trầm mặc thưởng thức nghệ thuật...
_Thật ra thì – hắn đưa tay ra hiệu tắt nhạc – tôi muốn chơi với cậu từ lâu lắm rồi,nhưng đến bây giờ thì chưa nghĩ ra được một cái ý tưởng nào cả...chán nhỉ.Hay là,chúng ta chơi đuổi bắt đi – hắn ngừng một lát ...- từ lâu rồi tôi không chơi trò này..lâu lắm rồi đó...
_Đuổi...đuổi bắt?..- tôi nhìn hắn,mặt cắt không còn giọt máu..- hắn có bị hần kinh không...
_Hô ..đừng coi thường nhé ,nó nguy hiểm lắm đấy ..ha ha.
_Luật chơi thế này nhé...cậu sẽ được thả ra..và biến mình thành một con thú .,một con thú tìm cách thoát khỏi cái chết.
Bởi vì khi bị thợ săn bắt được ,con thú sẽ được đưa lên lò nướng đấy..
tôi vẫn nhìn hắn và chăm chú nghe những lời hắn nói .
_Vậy nên hãy tìm cách ..mà trốn cho kĩ vào nhé – hắn ghé sát vào tai tôi ,tôi còn ngửi thấy cả mùi rượu trên người hắn.
_ô,một con thú dễ thương và thu hút..là lá la...
Tôi ở đây cũng phải được vài tiếng rồi...không biết bố mẹ có lo lắng nữa không.Chắc chắn là có,tôi bảo chỉ đi một chút nhưng bây giờ vẫn chưa về...mẹ sẽ lục tung cả thành phố lên mất.
Trước hết phải tìm cách thoát ra khỏi cái chỗ”khỉ ho cò gáy” này đã..
Thôi,đành vậy..ngọ nguậy mãi cũng chẳng cởi nổi trói .
_Được ,tôi chấp nhận,chúng ta bắt đầu chứ?? – tôi cương nghị nhìn vào mặt hắn,không sợ hãi nữa.
_Bravo!!!bốp bốp bốp ..hắn vỗ tay ,kèm theo lời nói – cậu thông minh thật đấy..
Ừm..bây giờ là 12 giờ rưỡi rồi..trời tối thế này,rất khó thấy đường,tôi sẽ khó mà bắt được cậu,đúng không nhỉ??
_Nhưng,...trời rất tối,mà ở đây lại là khu G,cậu không sợ sao??
_Không ...- ma chỉ bắt những kẻ độc ác mà thôi..ma sẽ chẳng thèm quan tâm tới một cô bé ngốc nghếch nhưng tốt bụng như tôi đâu .,tôi cố trấn tĩnh mình,thoát ra đây được là tốt rồi,ma quỷ gì,maays người còn đáng sợ hơn ma quỷ ấy.