Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

A Kiều

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng ngày đó, sau khi đến Hầu phủ lại quen đường quen nẻo tìm được hồ sen.

Lúc Tần Hoài Viễn nhìn thấy chúng ta, đầu tiên là cười chào hỏi Nguyệt Nương: "Ta đã nói hôm nay ngươi nhất định sẽ đến dự tiệc ngắm hoa mà, ta đã mời nhạc sư giỏi nhất, ta cũng muốn nghe xem ngươi còn có thể hát được khúc gì mới."

Trong lòng ta hơi ngưng lại, trong một tháng ta không ở đây này thế mà bọn họ lại thân thiết như thế.

Nguyệt Nương che miệng cười, ánh mắt lại liếc về phía ta: "Vậy cũng không được rồi, hôm nay bảo bối trong lòng ngươi đã trở lại, ta phải cách ngươi xa một chút."

Trong mắt Tần Hoài Viễn lóe lên một tia mất mát rồi mới nhìn về phía ta cười nói: "Ở trên núi có tốt không? Mấy ngày nay ta bận tuyển binh trong doanh nên quên đón nàng xuống núi."

Trong lòng ta có chút chua xót, không có thời gian đi thăm ta lại có thời gian cùng Nguyệt Nương đi tham gia tụ tập.

Ngày đó, Nguyệt Nương cũng phớt lờ Hoài Viễn như thường lệ nhưng Hoài Viễn lại khác thường ngày, y luôn có vẻ bình tĩnh nhưng lúc nói chuyện cùng y phải gọi mấy lần y mới lấy lại tinh thần.

Có lẽ là chính từ lúc đó y bắt đầu có ý với Nguyệt Nương.



"Cô nương, đã đến giờ hành lễ cập kê." Triệu ma ma nhẹ giọng đánh thức ta khỏi hồi ức.

Phía sau bà là lão ma ma mà mẫu thân ta đã mời từ trong cung đến để thay y phục cho lễ cập kê của ta, ta cười lên tinh thần thay y phục, dù thế nào đi chăng nữa ta cũng không thể để cho Tần Hoài Viễn phá hủy ngày trọng đại của ta.

Tần Hoài Viễn vẫn còn quỳ gối trong viện, tư thế thẳng tắp, trong mắt mang theo kiên nghị nhìn ta: "A Kiều, Quốc Công gia nói nếu muốn hủy hôn thì dù thế nào cũng phải được nàng gật đầu đồng ý mới được."

Ta giẫm lên tuyết đọng trộn lẫn vết m-á-u của y, đi vào chính viện mà không thèm ngoảnh đầu nhìn lại.

Hủy hôn không quan trọng, quan trọng là tư thái của ta không thể thấp. Ta cười nhận quà mừng, nghe hí văn, xem pháo hoa, cùng người nhà và khách khứa ngồi vào bàn uống rượu.

Khi bữa tiệc kết thúc, phụ thân thì thầm dặn dò ta: "A Kiều, con là nữ nhi của Đào gia, Đào gia chưa bao giờ sợ phiền phức, nếu con bằng lòng từ hôn thì chính là cả đời không lập gia đình, cũng là cô nãi nãi tôn quý nhất của phủ Quốc Công ta. Nếu con không muốn từ hôn, ngày sau phụ thân cho dù trói Tần Hoài Viễn thì cũng sẽ khiến hắn bái đường thành thân với con, không được con gật đầu, hắn đừng nghĩ bước ra Đào phủ nửa bước."
« Chương TrướcChương Tiếp »