Chương 14: Dưỡng con gái nuôi đỡ thèm (13)

Editor: Mộng Lầu

Cung Lăng Phong từ nhỏ liền biết, phụ thân hắn trước mặt người ngoài là một nam nhân hoàn mỹ , nhưng kỳ thật chính là cái ngang ngược vô lý đồ vô sỉ, giờ phút này nghe được Cung Cửu lời nói, hắn cũng không tức giận, chỉ cười cười nói, "Nếu ba ba đã nói như thế, con mà không cảm ơn ba ba tựa hồ cũng không tốt lắm. Như vậy đêm nay thật sự cảm ơn cha, nếu không phải nhờ cha, em ấy cũng không có khả năng nhanh chóng tiếp nhận con một lần nữa."

Cung Cửu nhìn Cung Lăng Phong xoay người lên lầu, sau lại hung hăng nhét mấy khẩu xì gà mới vào gạt tàn.

Ngày hôm sau, khi Sở Ca xuống lầu ăn cơm, phát giác trên bàn cơm chỉ có Cung Cửu một người ngồi.

Cung Cửu một mình chậm rì rì ăn cơm, thoạt nhìn tựa hồ thực cô đơn.

Đương nhiên, Sở Ca tuyệt đối sẽ không phát thiện tâm thánh mẫu đi đáng thương người này.

Cô đi đến ngồi ở bàn ăn bên, mới vừa cầm lấy cái muỗng, Cung Cửu liền vì cô gắp một khối thịt bò trên dĩa đưa tới, "Ăn nhiều thịt."

Sở Ca nhìn khối thịt bò trong chén mình, nhịn xuống cảm giác đề phòng, ngửng đầu cười tủm tỉm nhìn Cung Cửu "Cảm ơn daddy."

Cung Cửu thiếu chút nữa bị Sở Ca tươi cười lóe mù mắt, rốt cuộc trong ấn tượng của hắn, con gái lớn chỉ khi có mưu ma chước quỷ mới có thể cười đến sáng lạn đến thế.

Đứa con gái nhỏ thì bạch nhãn lang, còn con gái lớn thì lại là một tiểu biếи ŧɦái. Quả nhiên không phải thân sinh*, hai đứa con gái đều không đi truyền một chút sự ưu nhã lễ phép của hắn.

*con ruột

Mới vừa đem thịt bò ăn xong, một khối bánh kem bơ lại bị Cung Cửu đặt ở chén cô, "Ăn nhiều một chút bơ."

Sở Ca tiếp tục ngẩng đầu cười với Cung Cửu, "Daddy, con ăn no rồi."

"Bơ vẫn nên ăn nhiều, nó cung cấp dinh dưỡng cho cơ thể, ăn nhiều thân thể mới có thể tăng trưởng tốt."

Sau khi Cung Cửu nói lời này, ánh mắt tựa vô tình dừng ở Sở Ca ngực một vòng, hắn đột nhiên nhớ tới xúc cảm nơi đó bị hắn chộp vào tối hôm qua.

Tuy rằng, lúc đầu hắn tưởng hắn đυ.ng vào con rắn, nhưng vào buổi tối, khi hắn đang ngủ trên giường thì vô tri vô giác rơi vào mộng xuân lúc nửa đêm, trong đầu hồi tưởng đều là súc cảm mềm mại của ngực Sở Ca.

Hắn dám khẳng định hắn ban đầu bắt chính là ngực Sở Ca.

"Cảm ơn daddy." Sở Ca cười càng thêm sáng lạn, "Daddy, em con cùng anh trai đâu, bọn họ như thế nào không xuống lầu dùng cơm, còn đang ngủ sao?"

Cung Lăng Phong cùng Sở Vi Vi là nỗi đau duy nhất trong lòng Cung Cửu, hắn chỉ cần nghe đến hai cái tên này liền đau đớn muốn chết oa, giờ phút này bị Sở Ca như thế vừa hỏi, Cung Cửu chỉ cảm thấy lòng kiều diễm ban đầu nháy mắt đều biến mất sạch sẽ.

"Anh con lái xe đưa em con đi học rồi, đừng thương tâm, anh con không mang theo con, một hồi cha đưa con đi trường học."

Hừ, nam nhân này chẳng lẽ còn muốn đem hắn bi thương dời đi cho cô một chút? Thật ấu trĩ, xem cô thành loại người luôn tranh giành tình cảm sao?

Sở Ca dùng khăn chà lau môi, "Anh ấy mang em con đi rồi sao? Kia thật tốt quá, sau sự tình tối hôm qua con còn không biết như thế nào đối mặt bọn họ đâu, bọn họ đi rồi vừa lúc. Đúng rồi dady, người cũng không cần đưa con, tài xế trong nhà đưa con đi cũng được, daddy người tiếp tục ăn, con muốn đi học nga, daddy gặp lại sau."

Cung Cửu nhìn bóng dáng thân hình nhẹ nhàng của Sở Ca, sau quay lại nhìn bàn ăn đầy món ngon mỹ vị, chỉ cảm thấy tâm tình không vui làm cái gì đều ăn không vô.

———————————————————————

Tuy rằng là song bào thai, bất quá Sở Ca cùng Sở Vi Vi cũng không phải ngồi cùng bàn.

Trong trường, Sở Ca là học bá trầm mặc, còn Sở Vi Vi lại là tất cả mọi người đều thích ban cán bộ.

Khi Sở Ca vào trong phòng học, liền nhìn thấy Sở Vi Vi bị các bạn học quây quanh ríu rít dò hỏi vị soái ca lái xe thể thao Lamborghini đưa nàng tới trường học là ai, khuôn mặt Sở Vi Vi hồng hồng, ngượng ngùng lại thẹn thùng cười, "Đừng nghĩ nhiều, anh ấy thật sự chỉ là anh trai tớ mà thôi."

Vừa thấy Sở Ca vào phòng học, Sở Vi Vi lập tức nói, "Không tin các cậu có thể hỏi chị tớ, thật sự, trong lòng tớ, anh ấy chỉ đơn thuần là anh trai thôi."

Tuy rằng nói vậy, nhưng tia e lệ trên mặt nàng lại nói sáng tỏ hết thảy.

Để đi qua đến chổ ngồi Sở Ca thì phải đi qua chổ ngồi của Sở Vi Vi, cô lúc đi ngang qua bên chỗ Sở Vi Vi, cất nhẹ tiếng nói, "Hỏi chị làm cái gì, em đem hắn thành người thân là thân bái*(ai giúp!!😭)."

Lời này nói ra có đủ mười phần mùi thuốc súng, cả lớp đồng thời trầm mặc, đều nhìn xem Sở Ca rồi lại nhìn hốc mắt nháy mắt trở hồng của Sở Vi Vi.

Sau khi tan học, vừa mới ra cổng trường, Sở Ca liền thấy được Cung Lăng Phong bên kia đường cái nâng ngón tay ngoắt ngoắt cô tới.

——————————————————————-