Chương 10

Tần Thư Duyệt vốn định từ chối nhưng lại nghĩ đến sau này mình có thể không phát triển theo hướng này nhưng chứng chỉ thì không thể không có, cân nhắc một hồi vẫn gật đầu đồng ý...

"Được, vậy trước tiên cảm ơn chú Hồng."

"Là chú Hồng phải cảm ơn cháu mới đúng, Thư Duyệt à, chuyện trước kia chúng ta không nhắc lại nữa, lần này đúng là nhờ cháu rất nhiều, sau này nếu có khó khăn gì cứ nói thẳng với chú, chú đảm bảo sẽ giải quyết cho cháu."

Nếu chú đã nói vậy thì... đúng là có một chuyện...

"Chú Hồng, mẹ cháu mất rồi, chuyện trước kia hãy để qua đi, giờ cháu đúng là có chuyện muốn nhờ chú, không biết..."

"Cháu nói đi, chú giúp được thì nhất định sẽ giúp."

Lần này chủ nhiệm Hồng thật lòng muốn giúp đỡ Tần Thư Duyệt, kết giao với một người có y thuật tốt như vậy, sau này lợi ích thu được còn quan trọng hơn cả tiền bạc, điểm này ông vẫn hiểu rõ.

"Cháu nghe nói trong tay chú có hai suất vào làm công nhân nhà máy thép?"

"Chuyện này... chú không giấu cháu, nhà máy thép giờ chỉ còn một suất, còn lại là một suất vào làm bưu điện, chú nói thật với cháu, làm bưu điện nhàn hạ còn có thể bán được khá nhiều tiền đấy…"

Tần Thư Duyệt hiểu ra, chẳng trách kiếp trước đám người nhà họ Tần ngày nào cũng kêu ca là không có tiền, không có tiền, hóa ra là chú ba Tần Trường Thành nhà bác hai đã bỏ tiền ra mua suất vào làm bưu điện...

"Chú Hồng, suất vào làm bưu điện này bao nhiêu tiền?"

"Thế này nhé, Thư Duyệt, suất vào làm bưu điện và suất vào làm nhà máy thép, chú không lấy tiền của cháu, đều cho cháu, cháu vất vả một chút, cách hai ngày lại qua xem bà cụ nhà chú? Chú... chú thực sự không yên tâm lắm."

"Được, vậy... bên phía Tần Vĩnh Bình thì sao..."

"Tiền của hắn vẫn chưa chuyển đến, công việc này cũng không thể cứ chờ hắn mãi được, đúng không?"

Thái độ bình tĩnh của chủ nhiệm Hồng suýt khiến Tần Thư Duyệt cũng nảy sinh ảo giác muốn làm quan...

Thấy thời gian không còn sớm, Tần Thư Duyệt từ chối lời mời ở lại ăn cơm của chủ nhiệm Hồng, cô đứng dậy rời đi, lúc đưa người ra đến cửa lại nhìn Tần Thư Duyệt đi xa, chủ nhiệm Hồng không khỏi cảm thán với vợ mình: "Về sau, mối quan hệ này phải duy trì thật tốt mới được."

Dù sao thì ai mà chẳng muốn sống lâu hơn một chút?

Ra khỏi nhà chủ nhiệm Hồng, Tần Thư Duyệt đi bộ một mạch đến cửa hàng cung ứng, từ xa đã thấy anh trai vẫy tay với mình, cô vội chạy tới.

"Anh, chúng ta đi thôi, hôm nay em mời anh ăn thịt."

"Em gái sao thế? Biết mời anh ăn cơm rồi à?"

Tần Chính Kiệt vừa trêu chọc vừa tháo ba lô trên người Tần Thư Duyệt xuống đeo lên người mình.

"Không phải là em kiếm được tiền rồi sao, em biết anh ở trong quân đội ăn no bụng nhưng muốn ăn ngon thì không thể rồi, hôm nay anh cứ ăn thoải mái."

"Được, vậy anh sẽ hưởng ké em vậy."

Tuy không hiểu tại sao cô em gái trước kia toàn gai góc của mình giờ lại như trải qua bao thăng trầm rồi mài giũa hết các góc cạnh nhưng nhìn cô có suy nghĩ, có máu thịt, có tính cách, sự thay đổi này lại chính là điều hắn mong muốn nhìn thấy.