Chương 2

Cô không chết, theo ký ức của nguyên chủ, cứ nhìn thấy nam chính là người mẹ nữ chính sẽ sợ đến run rẩy, tránh không kịp, sẽ không gả cho anh ta, không gả cho anh ta thì sẽ không được anh ta cưng chiều, không được anh ta cưng chiều thì sẽ không trở thành phu nhân của người giàu nhất, không trở thành phu nhân của người giàu nhất thì không thể đánh đấm tên đàn ông tồi và ả tiểu tam, mọi thứ đều không thành lập, mẹ nữ chính sẽ không thể trở thành người chiến thắng nhân sinh chỉ bằng cách chinh phục một người đàn ông để chinh phục cả thành phố……

Aaa…… Hình như có gì đó không đúng……

Đối với việc bị ép buộc cắt đứt vận đào hoa của mẹ mình, Ôn Noãn tỏ vẻ bất lực, không thể vì thuận cho cốt truyện diễn biến mà phải chết một lần nữa chứ?

Cô có thể tự bạo ở mạt thế rồi xuyên vào sách sống lại một lần, nhưng không tự tin có thể sống lại lần thứ hai.

Hơn nữa, không trở thành phu nhân của người giàu nhất, cũng không phải là không thể đánh đấm tên đàn ông tồi và ả tiểu tam, đợi đến khi cơ thể này lớn hơn một chút, Ôn Noãn có thể tự ra trận, nhét cặp nam nữ đó vô bao tải kéo vào ngõ hẻm.

Mẹ ruột không thể trở thành người chiến thắng nhân sinh bằng cách chinh phục một người đàn ông để chinh phục cả thành phố, vậy thì dựa vào việc chinh phục dạ dày của con gái bà để trở thành người chiến thắng cũng được nha.



Ôn Noãn sờ sờ cái bụng đói cồn cào, vô liêm sỉ nghĩ: Tính toán như vậy, hình như người mẹ nữ chính còn lời đúng không?

Nhưng mà người mẹ nữ chính đối với đứa con gái nhỏ này thực sự rất tốt.

Trong thời đại kêu gọi phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, nhưng trên thực tế vẫn có tư tưởng lạc hậu là con cháu nối dõi tông đường, con gái lãng phí lương thực, thậm chí sinh nhiều con gái sẽ bị vứt bỏ, thậm chí bị dìm chết, nhà họ Ôn trong đội sản xuất Mãn Thương lại là một gia đình kỳ lạ coi cháu gái như bảo bối, coi cháu trai ruột như cỏ rác, hận không thể dẫm lên mấy cái.

Tất cả là vì ông nội Ôn những năm đầu đi lính bị thương, bác sĩ nói khả năng sinh sản rất thấp, vốn tưởng rằng cả đời không có hy vọng, ai ngờ gần bốn mươi tuổi phép màu xuất hiện, nhà họ Ôn có một đứa con gái.

Mặc dù là con gái, nhưng nhà họ Ôn đã sớm chấp nhận sự thật rằng mình đã tuyệt hậu, bất ngờ có một đứa trẻ, bất kể là trai hay gái, đó đều là ơn trời ban, nhà họ Ôn liền coi mẹ của nguyên chủ - Ôn Thu Vũ như bảo bối để cưng chiều.