Chương 3

+Ngày thứ 6:



Ngày thứ 6…

Sơ qua về tối đi sinh nhật …vì có liên quan mà

Hôm đó đến chỗ gấu nhà mình..tổ chức tại ktx nhé..Trường Bưu chính viễn thông…

Nói chung là đông đủ bạn cấp 3…cơ số bạn đại học và cơ số người ko quen..

“thầy” trò đến đúng tầm …

Gấu nhìn thấy đầu tiên vì hình như đang hóng

Đang cười nhưng khi thấy mình đi xe lạ và có nàng sau nên có vẻ không vui…

Nói chung bao giờ cũng vậy…

2 thầy trò bước vào…nàng tự nhiên giới thiệu như ruồi…ko tin nổi

“Chào cả nhà…mình được anh huy mời đi cùng..rất vui vì được biết các bạn…”

Tất cả nhìn …mình éo biết chui vào đâu…

xì xào xì xào…

Loáng thoáng vài câu “ơ tao tưởng thằng huy con h cặp mà” vân vân và vân vân…ko nhớ nổi

Nhân vật chính của hôm đó nhìn mình với ánh mắt của người dưng…

trogn khi đó nàng vẫn vô tư cười nói với mấy thằng bạn đang tản tỉnh của mình…

” vãi mày ém hàng kinh quá…em ơi nó làm gì em chưa…sao em lại chọn nó nhỉ…đại loại thế anh em thừa biết lúc này rồi lên khỏi kể..”

Cay đắng là nàng hòa nhập rất nhanh phút chốc đã như quên mình…

Còn mình thì chẳng tâm trạng đâu mà để ý vì gấu đanh tránh mình…chán

…thôi kể tiếp luôn cho qua những cái linh tinh

2 Đứa về lúc 12h…nàng tê tê…

Trước khi về gấu mình đưa ra cổng nàng còn cố đá câu..

“Yên tâm em mượn tối thôi mai bàn giao cho chị…” Lúc đó mới nhận ra sai lầm khi cho hắn đi theo…

Gấu mình đáp gọn lỏn ” Cho luôn chứ mình đâu cần”…

Éo nói được câu gì hậm hực suốt quãng đường về, nàng thì vẫn luyên thuyên đủ chuyện…tâm hồn đâu mà để ý…muốn đưa về cho nhanh còn quay lại với gấu…

Về đến cổng nói câu…“Giờ định về chỗ chị ấy à”

Đáp “uhmm”

Nàng “Sẽ đau đầu đấy”

Đáp “Biết rồi tại ngu thôi”

nàng “ngu gì”

Đáp “ko có gì..thôi về ngủ sớm đi”

im lặng và im lặng…

mình dắt xe mình ra đến cổng…

Nàng nói chống không ” Mệt thì vào chỗ ông anh mà ngủ mai đi, giờ đi chị ấy cũng ngủ rồi, vả lại giờ nói gì chị ấy cũng ko nghe đâu, con gái với nhau lạ gì”

Đáp “Biết rồi..thôi vào ngủ đi có gì mai tính về đã”

Và đi về…

Trên đường gọi mãi mà gấu ko bốc máy chán..

đang định phi đến thì nhận được tin của gấu…”Em ngủ rồi có gì mai nhé”

Chán nản về nhà thì nhận được tin của nàng..

“Bảo mà không nghe thấy chưa…”

Ko nhắn lại……

Nhận tiếp tin “Mai đưa đến em giải thích cho”

Cú nhắn lại “Khỏi cần”

Nhận tiếp tin “Tốt quá đỡ áy láy..mà em thấy chị ấy bình thường mà có gì đâu”

Cụ tổ bọn con gái chuyên thế…

Chán đi tắm phát định ngủ…thì lại nhận tin tiếp…

“Thứ 3 anh đến em cần hỏi vài điều, đó cũng có thể coi là buổi học cuối…

p/s thứ 3 chính là ngày thứ 6 bên em nhé……..

Mình chỉ còn nhớ những ý chính thôi còn chi tiết thì muôn vàn anh em đọc rồi tự hình dung nhé…

Tiếp ngày thứ 6…

Trong mấy ngày tiếp theo buổi sinh nhật ko thể nào làm lành được với gấu…

Thôi tính sau..đến giờ dậy tiếp tục đến để xem có việc gì…

Đến nhà đúng 7h5′ vào đến cổng thì gặp thằng hay gọi điện cho nàng đi ra..(lúc đó đoán mò thôi)

Có vẻ con đại gia đi em SH…nhìn mình và cười (nói chung ko miêu tả được điệu cười…như anh em ta bây giờ gọi là cười đểu…)

Vào nhà thấy nàng ăn mặc chỉnh chu vãi, nhìn có vẻ hiền hiền, nói chung là ko như mọi ngày …(ổng anh vẫn chưa về…)

Nàng “Anh vào đi, ngồi luôn đây khỏi lên phòng hôm nay em ko học”

Mình “in lặng”

Nàng tiếp “Vụ kia sao rồi”

Đáp “Vụ gì”

Nàng “Còn vụ gì nữa”

Đáp “à xong rồi”

Nàng ” xong thế nào”

đáp “thì xong vậy thôi”

nàng “Dù sao cũng có lời xin lỗi vì hôm đó ngẫu hứng thôi, nếu anh giải thích mà chị ấy hiểu và cho qua thì lên iu tiếp, còn ngược lại vẫn cố tình tránh thì nghỉ đi cho khỏe…chấp vớ vẩn”

Đáp “tự biết phải làm gì khỏi phải dậy. Mệt”

Nàng “Uống gì ko”

Đáp “Gì cũng được”

lon ton đi lấy cho chai nước…

Nàng ” Đi vào vấn đề chính thôi”

Đáp “vấn đề gì, học à ok thôi”

nàng ” Học gì nữa…cuối tuần em qua Úc với ông anh…ổng đang bên đó..”

……

……

Hỏi ” Vậy bỏ học”

Nàng “Ko, sang đó du học…ở VN chán rồi…”

Hỏi ” Sao chán”

Đáp ” Thì thấy chán vậy thôi…vả lại cũng muốn đổi ko khí lâu rồi…quyết định rồi, thích thì đi thôi…vừa chia tay người đó…”

Hỏi ” À người vừa rồi đó hả?.

Đáp ” Uhm hắn đó”

Nói ” Nhìn cũng được nhưng có vẻ kinh người”

Nàng ” ko nói gì…”

….



Nàng ” Qua đường thôi…”

Nàng tiếp ” Giờ muốn hỏi anh vài điều trước khi đi”

Đáp “Ok hỏi đi…”

Nàng ” Anh chắc có một gia đình đoàng hoàng..”

Đáp ” Ko tự lập từ khi 12 tuổi…”

Nàng “Cái gì…”

Đáp ” Khi đó bố mẹ mỗi người một nơi…có 2 anh em thôi..ở với nhau thỉnh thoảng bà nội cũng về với…”

Nàng ” Định hỏi nhiểu nhưng anh nói vậy thì chẳng còn gì để nói nữa..”

Đáp ” Thì cứ hỏi đi biết thì trả lời không thì thôi…”

Nàng ” Em có một tuổi thơ ko êm đềm…có một gia đình ko hạnh phúc..có ông bố bà mẹ suốt ngày chỉ biết có tiền…có ổng ảnh như cán bộ…”

Nàng ” Nói chung em cũng ko muốn mình trở lên như thế này…cũng mới được thời gian ngắn thôi…trước em ko thế…”

Nàng “Sau rồi chán rồi bạn bè rủ…”

Hỏi ” Vậy giờ ân hân…”

Nàng “Điên ân hận gì…được làm những gì mình thích là điều ai cũng mong muốn…chẳng có gì phải ân hận…mình làm mình chịu…”

Hỏi “Vậy nói để làm gì”

Nàng ” thì tự nhiên muốn nói thôi, nói ra thấy bình yên hơn…”

Đáp “uh thấy tốt thì tốt thôi…Mà định đi thật à…Ở VN cũng tốt mà…”

Nàng ” quyết rồi”

Đáp ” Sau định làm gì”

Nàng “Làm gì đủ sống là được…theo anh em làm gì là thích hợp..”

Đáp “Tưởng em thì phải làm gì nữa..”

Nàng “Thôi kiểu nói đó đi nghe ức chế…”

Đáp “Đùa tí…anh thích con gái làm về IT hoặc tiếp viên hàng không…”

Nàng “Chẳng liên quan gì đến em”

Đáp “uhm thì anh nói anh thích mà”

Nàng ” Anh có vẻ dễ gần…nếu gặp sớm hơn thì hay…”

Đáp ” Thì chửi nhau ngày đêm chứ có gì mà hay…”

Nàng ” anh thích chửi nhau thế à”

Đáp “Không hẳn vậy…cũng còn tùy..”

Nàng “Vậy từ khi 12 đến nay 22 anh sống bằng gì…”

Đáp ” niềm tin”

Nàng ” Hỏi nghiêm túc mà cứ như đùa, ko thích thì thôi ko hỏi nữa”

Đáp “uh ko thích nhắc về quá khứ…cái gì đã qua cho qua luôn…thực tại mới quan trọng…tương lai thì cứ chờ nó sẽ tới…”

Nàng “Như ông cụ…”

Đáp ” Ông trẻ thôi..”

Nói tiếp ” Con người ta phải biết lấy từ quá khứ ngọn lửa để đi tiếp chứ ko nên lấy tro tàn…”

Nói tiếp ” Sống ở đời phải có niềm tin, phải biết chấp nhận thất bại mà làm lại” Ngày đó triết lý vãi giờ nghĩ lại chuối ko tả nổi….

Nàng ” anh thất bại nhiều thế à”

Đáp ” Ko nhiều nhưng cũng ko ít…nói chung chưa thành công nhưng tạm coi là đã thành người…”

Nàng “Nói chuyện với anh thấy vui vui…cũng chẳng hiểu sao nữa..”

Đáp ” Trước giờ em là người duy nhất nói câu đó…có thể em là người ko bình thường….

Nàng ” Sao mà ko bt…”

Đáp “Có thể điên…”

Nàng đáp ngay cái chai nước vào mình…và ko biết tả thế nào nữa…

Tiếp đây nhưng trước khi tiếp xin nói với anh em thế này…mình có sao nói vậy ai ko tin thì đừng nói nời cay đắng nhé…Cuối chuyện mình hứa sẽ cho biết thông tin chi tiết về em đó và anh em sẽ choáng vì người mẹ khá là nổi tiếng trong nền điện ảnh Việt Nam đó…

Nàng ” Chắc trước giờ anh nghĩ em khốn nạn lắm”

Đáp “uhm”

nàng ” im lặng…”

Nàng ” Giờ vẫn vậy…”

Đáp “đương nhiên…”

Nàng “…”

Đáp “Con người có thể thay đổi mọi thứ ngày cả số phận của mình…”

Nàng “Cái dép còn có cái số nữa là con người …” Câu nói này giữ mãi về sau

Đáp ” Cũng có lý nhưng đó là cái lý của em, còn anh mọi thứ đều có thể thay đổi…anh ko hi vọng những gì mình đã nói có thể thay đổi thế giới này nhưng ít nhất cũng thay đổi được em…” Học lỏm câu này từ đâu đó thôi

Nàng “Thay đổi em…mơ vừa thôi anh…em là em và chẳng ai thay đổi được cả trừ em..”

Đáp “Cứ cho là vậy…Vậy nếu ko gặp anh em có đi nước ngoài ko hay vẫn tiếp cuộc sống trước đây…”

Nàng ” im lặng ….”

Nàng “Cũng tùy…ko anh thì người khác thiếu gì…”

Đáp “Em vẫn kiểu ăn nói vậy…”

Nàng ” ăn nói sao”

Đáp “Thôi còn chuyện gì hỏi nốt đi phải đi rồi gần 9h rồi…”

Nàng ” Nói với em ớn à”

Nàng ” Ko đáp lại được à”

Đáp “Ko….”

Nói tiếp ” Thật sự là anh phải đi có tí việc thằng bạn dười Nông nghiệp nhờ xuống làm cùng nó dàn máy ở tiệm nét…40 chiếc một mình nó chắc qua đêm cũng ko xong…”

Nàng ” anh và bạn được trả bao nhiêu?”

Đáp ” Hỏi chi định bao à”

Nàng “Điên hỏi biết vậy thôi…”

Nàng tiếp dọng nhỏ hết sức có thể ” Ko đi ko được à”

Đáp ” ko hẹn rồi”

Nàng ” em trả gấp đôi”

Đáp “làm gì”

Nàng ” Mua chuyện”

Đáp ” Thôi để mai rảnh đi”

Nàng “Anh xuông Nông nghiệp bao giờ về…”

Đáp “Tùy”

Nàng ” Em đi cùng được ko…”

Nghĩ ” Điên à, đi làm chứ đi chơi đâu…éo hiểu nổi con bé này…”

Đáp “Thôi đi cô, cô ko còn chuyện gì để làm nữa à cho tôi xin…”

Nàng vẫn bình thản ” Cô nào”

Đáp “im lặng…”

Nói tiếp ” Tiếp xúc với em vài ngày rồi nhưng thật ko hiểu em đang nghĩ gì và đang định làm gì…chúng ta ở 2 thế giới khác nhau hoàn toàn…anh là người em thuê để phục vụ lợi ích của em…nhưng giờ có lẽ nó đã ko còn đúng nữa…thôi tùy em..”

Nàng “Nông nghiệp thì em lượn qua suốt, nhưng chưa vào lần nào…đi cho biết anh đừng hiểu nhầm mà ở nhà cũng chán…”

Đáp “em chán trời sụp mất”

Nàng “Anh rất thích nói đểu thì phải”

Đáp ” cũng ko hẳn”

Nói tiếp “Thôi phải đi đây…có gì mai nói tiếp…mà chính xác bao giờ em bay…”

Nàng “Thứ 6…thấy ổng anh bảo vậy…cũng ko quan tâm lắm…”

Nói đứng xong mình đứng dậy và đi …

Thấy nàng chạy lên phòng…thôi kệ cũng muộn rồi thằng bạn gọi và nhắn tin mấy cuộc mà ngại ko nghe tí xuống xong phim với nó…