Chương 22:người đi cuối cùng

Hai người vẫn chạy,cứ chạy,chạy cho đến khi kiệt sức.Hơi thở lạnh buốt trong đêm gió rét-Chỉ còn hai chúng ta!!Họ đều đã chết hết.Chết hết rồi!!

Toàn không nói gì.Lúc này,cậu cảm thấy mình phải cứng rắn để bảo vệ cô gái yếu đuối bên cạnh.

-Thương cảm không có ích gì đâu em.Họ đã nhường cho chúng ta cuộc sống.Chúng ta phải sống thay phần họ

-Gr…rừ….ừ..ừ..

Thu nói:

-Anh có nghe thấy không??

-Đó là…

-Là tiếng của lũ xác chết,chúng đuổi đến rồi!!Toàn nói.Cậu nắm chạy lấy vũ khí của mình.

CHợt cậu thấy một căn nhà bỏ hoang bên bờ sông.Cậu liền dắt Thu nhanh chóng chạy vào lánh nạn

Hai người vừa đóng cửa lại thì các xác chết cũng vừa đuổi tới.Mất dấu con mồi,chúng đi lại dật dờ timg kiếm

-Nguy hiểm quá!!Nhưng chúng ta thoát rồi!!Thu nói

-Tạm thoát thôi!!Toàn đáp

Bây giờ là 21 giờ 30 phút…

Bỗng nghe thấy tiếng bước chân trong nhà,Toàn thầm nghĩ:

-Chẳng lẽ có ..xác chết trong đấy!!

Rồi cậu tiến thẳng về cái bóng mờ ảo,dùng sức định tấn công một cú kết liễu.Nhưng đến gần thì đó là một cô gái,cũng may là Toàn kịp hãm hành động của mình lại

-Xin lỗi!!

-Không sao!!Tôi là chủ nhà này,các bạn cũng ống được tới lúc này à??

-Vâng!!Sao bọn em không thấy chị nhỉ??

-Tôi mới quay về.Lúc nãy tôi đánh liều ra ngoài kiếm đồ ăn.Gặp lúc xác chết,may mà thoát được

-Thế là may rồi!!Toàn thở phào

…………

22 giờ đêm,bọn xác chết vãn đi lại xung quanh tìm kiếm.Không gian im lặng tưởng chừng như có thể nghe thấy tiếng lá rơi…

23 giờ đêm,bọn xác chết vẫn đi lại dật giờ,ba người vẫn nấp trong bóng tối của căn nhà,hồi hộp chờ đợi qua ngày…..

Mồ hôi của cô gái càng lúc càng nhiều,đồng thời gân xanh bắt đầu nổi khắp người.Mắt cô bắt đầu trắng đυ.c đi.Cô có cảm giác như đang mất điều khiển dẫn chân tay,toàn thân đang lịm dần đi.Miệng nóng ra,nước dãi bắt đầu tuôn ra không thể kiểm soát được.Cô đã bị một thây ma cắn trong lúc gần về đến nhà.Trong bóng tối,hai người kia không hề nhận ra sự thay đổi của cô gái.

22 giờ 30 phút,sau một hồi lâu cầm cự,cô cũng ngã gục xuống đất..

Toàn quay lại:

-Chị làm sao thế??Này..Này!!!

Cô ấy đã chết.Toàn lạnh người khi sờ lên mũi,không có hơi thở

-CHị ấy sao thế??Thu lo lắng hỏi

-Chị ấy chết rồi!!Toàn đáp.

Cậu nhanh chóng đưa Thu ra nhà sao để nghỉ ngơi.Lúc này là 23 giờ 45 phút

Cô gái đã chết trên sàn đột nhiên ngồi dậy.Trong lúc Toàn không kịp phẩn ứng,cô ta cắn vào bả vai cậu

-Á…Á Á..Á!!

Thu hét:

-Anh Toàn!!

Cơn đau toả nhanh khắp cơ thể.Tay phải cậu như bị liệt.Cậu cắn răng,vận hết sức lực,lấy tay trái tóm lấy đầu xác chết kia,đập mạnh vào tường.Bằng sức lực cuối cùng,cậu đã dùng tay trái đập nát được đầu thây ma.Thu hỏi:

-ANh có sao không??

-Có đấy!!Gϊếŧ anh đi!!

-Gϊếŧ!!..Đừng..đừng doạ..em!!

-ANh không thể hại em đước!!Mau gϊếŧ anh trước khi anh biến thành xác chết

Tiếng hét lúc nãy của cậu đã thu hút lũ xác chết.Bây giờ là 23 giờ 55 phút

-Em không gϊếŧ anh!!Em..sẽ chết …cùng anh!!

Toàn thở dài,nói:

-Nghe em nói thế là anh hạn phúc rồi!!

Cậu dùng nốt sức lực của mình rồi lao thẳng xuống dòng sông đen ngòm đằng sau nhà.Chỉ một tiếng động vang lên rồi Toàn chìm trong dòng sông đem thẫm…

Thu hét lên một tiếng rồi ngất đi…..

Lũ xác chết tiến đến nơi cô bé,nhe những hàm răng nhọn như răng cá mập đầy máu ra….

Kinh!!Coong!!

Kim đồng hồ vừa điểm .Lũ xác chết đột nhiên giật tung lên,cơ thể chúng co ra lại dãn vào liên tục.Bùm!!Thân xác chúng nổ tung thành những mảnh nhỏ.Ở Hà Nội xuất hiện một cơn mưa máu và nội tạng(trong vài phút)Lúc này là 0 giờ 1 phút,ngày thứ tám….

5 giờ 30 phút sáng,những tia nắng rạng đông bắt đầu chiếu xuống,xuyên qua những đám mây,toả sáng đường phố Hà NỘi.Soi rõ khung cảnh chết chóc kinh hoàng suốt một tuần qua….

Ở một căn nhà gần sông,cứu hộ đã cứu được một cô bé ngất xỉu.Xung quanh cô là một bãi chiến trường đầy máu..