Chương 1: Lời nguyền từ tử tù

Thành Đại La,năm 1008….Pháp trường ngoại thành;chính ngọ

Hôm nay là ngày chặt đầu một tên cuồng sát.Tên này đã gϊếŧ hơn 20 người nhưng không rõ nguyên nhân gây án.Quan phủ cho rằng hắn là kẻ có vấn đề về tâm thần

-Đã chính ngọ,thưa đại nhân!!

-Tốt!!

Một vị quan ngồi trên cao đang nhìn ra chính giữa pháp trường,từ từ nó:i

-Đao phủ,chuẩn bị!!

Hai người lính to lớn lên tháo gông cho tên tội phạm.Đồng thời,đao phủ từ từ bước lại,uống một hớp rượu trắng,lấy khăn ra lau lại thanh đao rồi tự tay đập vỡ vò rượu

Vị quan kia hỏi:

-Trước khi chết phạm nhân có muốn nói gì nữa không??

Tên tội phạm ngẩng đầu lên.Con mắt đầy âm khí ngẩng lên nhìn trời,rồi bắt đầu nói:

-Sẽ có một ngày mà người chết trở thành người sống…Rồi người sống trở thành người chết..Nơi đây sẽ trở thành điểm sáng duy nhất,và mọi việc sẽ diễn ra trong bảy ngày…Bảy ngày của cái chết!!…

Dân chúng bắt đầu la ó.MỘt tên lính hét:

-Đại nhân,hắn nguyền rủa chúng ta

-Khốn kiếp!!!Chặt đầu!!

Một tia sét rạch ngang trời.Mây đen vần vũ.Gió bắt dầu thổi mạnh.Người dân hoảng sợ bỏ chạy toán loạn.

-Đao phủ,ngươi điếc à??Chặt đầu hắn mau!!

Tên đao phủ đang ngơ ngác,nghe tiếng gọi như sực tỉnh.Hắn ta hét một tiếng

-Ki..iaa..!!!

Xoẹt!!Phụt!!

Máu nhuộm đỏ cả lá phướn

————————————————————

————

Thủ đô Hà Nội,năm 2008…tại một căn nhà nhỏ..

-Á!!ÁÁ!!HỘC..HỘC..

-Con sao thế??

-Con vừa gặp ác mộng!!