Chương 30: Cổ đông thần bí

Kỳ Minh Viễn đi tới bên cạnh cô cũng nặn kem đánh răng, đánh răng, Lăng Tử Yên không dám nhìn gương, sợ tiếp xúc ánh mắt anh trong gương. Kỳ Minh Viễn thì luôn nhìn cô trong gương, hôm nay cô nhóc chọn bộ đồ rất trẻ trung, càng khiến cô giống như học sinh cấp ba thôi.

May mà cô dạy trường tiểu học, nếu là trường cấp hai, những tên nhóc mới yêu, còn không phải sẽ ảo tưởng cô thành đối tượng sao?

Hai người đánh răng, toàn thân thoải mái xuống lầu, ăn bữa sáng đơn giản rồi đi ra cửa.

Lúc Lăng Tử Yên đến trường tiểu học Thành Công, các học sinh đã sớm đi học, cô đẩy cửa xe, vội vội vàng vàng nói với anh: “Tôi đi dạy đây, tạm biệt!”

“Giữa trưa anh tới tìm em.” Kỳ Minh Viễn cũng xuống xe, nắm lấy tay cô, anh biết xế chiều hôm nay cô không có tiết.

“Được.” Lăng Tử Yên gật đầu.

Kỳ Minh Viễn thấy cô sốt ruột, cúi đầu hôn lên môi cô một cái, lúc này mới buông cô ra: “Đi đi.”

“Vậy tôi đi đây!” Lăng Tử Yên xoay người chạy đi, thiếu chút nữa đυ.ng phải bồn hoa.

“Cẩn thận một chút!” Kỳ Minh Viễn bất đắc dĩ, sao cô giống đứa bé như thế, khiến anh không an tâm chút nào, nhưng không thể không thừa nhận, bộ dạng này của cô anh rất thích.

Lăng Tử Yên vội vã chạy tới văn phòng mình, cầm lấy tài liệu đã chuẩn bị xong hôm qua, lập tức đến lớp có tiết, bắt đầu công việc buổi sáng.

Hôm nay cô có hai tiết đầu, không có tiết phụ, cho nên hai tiết sau Lăng Tử Yên có thể tự do sắp xếp. Nghĩ tới những chuyện mình trải qua vào hôm qua, cùng với đơn từ chức cô đã soạn xong, cuối cùng Lăng Tử Yên quyết định từ chức.

Cô ấn con dấu, đóng dấu đơn từ chức xong cầm đến phòng giáo vụ!

Nhưng văn phòng của chủ nhiệm Khưu đóng chặt, Lăng Tử Yên đành phải hỏi đồng nghiệp khác: “Xin hỏi chủ nhiệm Khưu đi đâu rồi?”

“Là cô giáo Lăng cả à, chủ nhiệm Khưu đi họp rồi. Xế chiều ngày hôm qua nhận được thông báo, hôm nay tất cả lãnh đạo và giáo viên không có tiết trong trường đều phải họp, cô không nhận được thông báo à?” Một giáo viên họ Lưu trả lời.

“Không!” Lăng Tử Yên lắc đầu.

“Chuyện này cũng kỳ lạ, nhưng mà tôi cũng như cô, buổi sáng đều có tiết, lát nữa sẽ triệu tập truyền đạt tinh thần của cuộc họp!” Cô giáo Lưu cười nói với Lăng Tử Yên, bảo cô đừng bận tâm.

“Cảm ơn cô, cô giáo Lưu.” Lăng Tử Yên nói cảm ơn với cô giáo Lưu, đang định về văn phòng mình, thì thấy cửa phòng họp có tốp năm tốp ba giáo viên đi tới. Một lát sau, mọi người đều trở về rồi.

Rất rõ ràng cuộc họp đã kết thúc, Lăng Tử Yên đứng ở cửa văn phòng của chủ nhiệm Khưu đợi một lát, chủ nhiệm Khưu gầy khô đã trở về.

“Chủ nhiệm Khưu, bây giờ cô rảnh không?” Lăng Tử Yên đi theo chủ nhiệm Khưu trở về văn phòng của cô ta.

“Chuyện gì?” Chủ nhiệm Khưu tâm sự nặng nề, giọng điệu rất lạnh nhạt.

“Đây là đơn từ chức của tôi, mời cô xem một lát, nếu có thể, tôi hi vọng lãnh đạo của trường phê chuẩn!” Lăng Tử Yên chuyển thư từ chức của mình tới.

Chủ nhiệm Khưu đang nhìn chằm chằm Lăng Tử Yên, nhất là chiếc váy cô mặc, tuy không nhìn ra được nhãn hiệu, nhưng chất vải, cắt may khéo léo, cùng với kiểu dáng. Chiếc váy kiểu búp bê nhìn có vẻ đơn giản nhưng mặc trên người Lăng Tử Yên, nhìn kiểu gì cũng thấy trẻ tuổi xinh đẹp, trong lòng không khỏi sinh ra chút ghen tị, giọng điệu càng không tốt: “Được, tôi sẽ nộp lên trên giúp cô.”

“Cảm ơn chủ nhiệm Khưu!” Lăng Tử Yên nói lời cảm ơn với cô ta, xoay người rời khỏi văn phòng.

Bởi vì giáo viên từ chức không phải là chuyện dễ dàng như vậy, cho nên Lăng Tử Yên vẫn phải tiếp tục làm việc, xem bài tập ở nhà thu sáng hôm nay, lại chuẩn bị tiết ngày mai.

Bận rộn như vậy cách giữa trưa còn hơn một tiếng, Lăng Tử Yên tính toán về trước, nhưng di động trong tay vang lên. Lăng Tử Yên vừa nhìn là hiệu trưởng, vội vàng nghe máy: “Chào hiệu trưởng!”

“Chào cô giáo Lăng, tôi đã thấy thư từ chức của cô rồi!” Giọng nói của hiệu trưởng truyền ra: “Cô tới phòng làm việc của tôi một chuyến đi!”

“Dạ, tôi sẽ qua đó ngay!” Lăng Tử Yên cúp điện thoại, khóa cửa phòng, đi thẳng tới phòng làm việc của hiệu trưởng. Khi cô tới thì thấy cửa mở, lập tức đi thẳng tới chỗ đối diện hiệu trưởng nói: “Hiệu trưởng, ông tìm tôi!”

“Mời cô giáo Lăng ngồi!” Hiệu trưởng lập tức cười rộ lên, hòa ái gọi Lăng Tử Yên tới gần, nói với thư ký của mình: “Đi châm trà cho cô giáo Lăng.”

Thư ký gật đầu rời đi, một lát sau liền bưng trà tới, đúng là trà Tân Cương tốt nhất.

Lăng Tử Yên có chút được cưng chiều mà lo sợ, không biết vì sao, vậy mà cô cảm thấy hiệu trưởng giống như có chút tôn kính cô.

Sao có thể có chuyện này được?

Cô hơi khẩn trương hỏi hiệu trưởng: “Hiệu trưởng, về chuyện tôi từ chức...”

“Cô giáo Lăng, đơn từ chức của cô tôi xem rồi, chuyện ở cửa trường học ngày hôm qua không liên quan tới cô, rõ ràng là người khác cố tình gây sự, cho nên cô không cần tự trách đâu, cũng không cần gánh chịu sai lầm của người khác!” Hiệu trưởng dứt lời bèn trả thư từ chức cho cô: “Đơn từ chức của cô, tôi không phê chuẩn, giáo viên ưu tú lại đa tài đa nghệ như cô, trường chúng tôi sẽ bồi dưỡng mạnh, cũng sẽ tăng phúc lợi cho cô, cô cứ an tâm tiếp tục làm việc, trở về chuẩn bị một phen, mười phút sau đến phòng họp!”

“Chuyện này...” Lăng Tử Yên sửng sốt, không nghĩ tới cô lấy lý do chuyện ngày hôm qua ảnh hưởng không tốt tới trường học từ chức, vậy mà không được phê chuẩn!

Điều này khiến Lăng Tử Yên cảm thấy hơi mơ hồ, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Nhanh đi chuẩn bị đi!” Hiệu trưởng cười hòa ái với cô.

“Vậy tôi đi về trước đây!” Lăng Tử Yên đành phải đứng dậy, quay về văn phòng của mình, còn chưa vào cửa, lập tức thấy đồng nghiệp Bùi Ngọc Trân có quan hệ không tệ với mình tan dạy trở về.

“Haizz, lại phải họp, tôi còn tưởng tan học thì có thể đi về cơ!” Bùi Ngọc Trân vừa oán giận vừa mở cửa, sau đó mới chú ý tới thư từ chức trong tay Lăng Tử Yên, kinh hãi nói: “Tử Yên, cô muốn từ chức à?”

“Hiệu trưởng không phê chuẩn.” Lăng Tử Yên hơi nổi giận!

“Ôi... Làm tôi sợ muốn chết!” Bùi Ngọc Trân khoa trương vỗ ngực: “Đợi tôi một lát chúng ta cùng đi họp, đúng rồi, sáng nay cô không đi họp đúng không?”

“Không!” Lăng Tử Yên cũng mở cửa văn phòng mình, cất tài liệu, sau đó đợi Bùi Ngọc Trân ở cửa.

“Tôi nói cho cô nghe, hội đồng quản trị của trường đổi người rồi.” Bùi Ngọc Trân nói: “Nghe nói đối phương có lai lịch rất lớn, mua lại hết cổ phần trong tay cổ đông, sau này trường học do anh ta định đoạt!”

“Vậy sao? Cô biết là ai không?” Lăng Tử Yên rất tò mò, rốt cuộc là ai, vậy mà mua cả trường tiểu học Thành Công, trường học không phải là công ty kiếm tiền mà.

“Tôi cũng không biết, đối phương không tới, chỉ giao mọi việc cho hiệu trưởng. Đi thôi, chúng ta đi họp đi, sáng hôm nay đã nghe một đoạn diễn thuyết của giáo sư, tôi đều sắp ngủ thϊếp đi, không biết kế tiếp sẽ nói gì!” Bùi Ngọc Trân vừa đi, vừa oán giận!

Hai người nhanh chóng đến phòng họp, tất cả mọi người đến rất đúng giờ, trong phòng họp tụ tập tất cả giáo viên của trường tiểu học Thành Công, hiệu trưởng nhanh chóng đi lên đài: “Các vị, vì chỉnh đốn lại bầu không khí trong trường chúng ta, sẽ cắt giảm một số giáo viên không hợp yêu cầu của chủ tịch, đọc tên giáo viên nào, mọi người có thể đến phòng tài vụ nhận tiền lương còn lại trong năm cùng với thưởng cuối năm, Lăng Tuyết Lan tổ toán học, Khưu Vũ Đình phòng giáo vụ...”