Bác sĩ không còn cách nào khác, đành phải nói ra sự thật: "Tôi thấy có một số vết rạn da không rõ ràng trên bụng cô ấy. Còn nữa, cô ấy đã vá lại màиɠ ŧяiиɧ, nhưng không hề có dấu hiệu sinh non."
“Cô ta đã vá lại màиɠ ŧяiиɧ?”
Sắc mặt của Đường Uyển Dư lập tức thay đổi: “Cô ta đã lừa dối con trai tôi.”
Gian dối là một trong những hành vi xấu mà Đường Uyển Dư không thể chấp nhận được.
Yêu cầu của bà đối với con dâu rất đơn giản, chỉ cần là người trung thực hiền lành, không ghen tuông, ba tiêu chuẩn đó không thể thiếu, còn những khuyết điểm khác bà đều chấp nhận được.
Bà cũng không quá quan tâm đến xuất thân của họ, thậm chí không để ý đến việc Lăng Tử Yên đã từng kết hôn.
Còn việc bị lừa dối, bà không thể nào chấp nhận được.
Nếu Lăng Tử Yên nói dối bà, bà có thể không truy cứu, nhưng người cô nói dối lại là Kỳ Minh Viễn, con trai bà.
Cho dù không phải là xử nữ, nói ra thì đã sao?
Những năm gần đây ai quan tâm đến điều đó nữa?
Cần gì phải làm cuộc phẫu thuật dối trá kia?
Còn nữa, những vết rạn da rốt cuộc là có chuyện gì?
Đường Uyển Dư sắc bén nhìn chằm chằm bác sĩ: "Bà có chắc đó là những vết rạn da, không phải cái gì khác?"
Một người phụ nữ không mang thai, không thể nào xuất hiện vết rạn được. Nếu những vết hằn trên bụng của Lăng Tử Yên thực sự là vết rạn thì có nghĩa cô từng mang thai một đứa trẻ.
Nhưng lại không có dấu vết của việc nạo phá thai, chẳng lẽ đứa bé đã được sinh ra?
Điều này sao có thể?
"Kỳ Minh Viễn, con không hay quan tâm chuyện bên ngoài, cho nên không biết có bao nhiêu lời đồn đại khó nghe về cô ta? Nếu như mẹ không lí trí, mẹ cũng sẽ không tới bệnh viện kêu bác sĩ làm kiểm tra cho cô ta, sau khi có kết quả mới gọi con tới."
Đường Uyển Dư nhìn Kỳ Minh Viễn, vẻ mặt rõ ràng cũng không mong sự việc đến mức này, nhưng thực tế chính là như vậy, bà tin tưởng kết quả kiểm tra của bác sĩ.
“Mẹ gọi con đến đây vì cái gì?”
Kỳ Minh Viễn bật cười, trên mặt mang theo vẻ giễu cợt: “Cô ấy sửa lại màиɠ ŧяiиɧ thì sao? Đây chính là điều con muốn.”
Không ai biết rằng, giờ phút này, anh không hề tức giận mà ngược lại rất vui vẻ.
Lần đầu tiên anh từng rất tức giận vì cô say rượu vào đêm hôm đó, nhưng anh quên rằng cô có thể đã thực hiện phẫu thuật sửa chữa.
Bây giờ, đến bác sĩ cũng chắc chắn rằng cô thực sự từng trải qua phẫu thuật vá lại màиɠ ŧяiиɧ, anh càng có thêm bằng chứng chứng minh rằng cô chính là Ái Vi.
Anh làm sao có thể không vui mừng đây?
“Con điên rồi à?”
Đường Uyển Dư tức giận đến mức tát con trai: “Kỳ Minh Viễn, cô ta đã nói dối con.”
"Không mẹ, người ngủ bên gối cô ấy là con. Cô ấy có lừa gạt con hay không, con biết rất rõ, hay là mẹ nghĩ con trai mẹ ngu ngốc đến mức một người đàn bà ở trước mặt mình giả bộ mà cũng không nhận ra?" Vẻ mặt Kỳ Minh Viễn đầy thất vọng nhìn mẹ mình.
Mẹ là người đã sinh ra anh và nuôi nấng anh, nhưng lại không tin cô.
"Mẹ sinh ra con, chỉ số thông minh của con mẹ rất rõ, Kỳ Minh Vũ, mẹ không sợ con trở nên ngu ngốc, mẹ chỉ lo con quá tin tưởng vợ mình. Tình yêu dù có sâu nặng đến đâu cũng sẽ phạm phải sai lầm."