Chương 3: Trúng chiêu

Luna mặt đỏ hồng cười ngây ngô một lúc sau đó tiếp tục ôm bó hoa Long Sa lớn trở về.

Long Sa là một loại thực vật dây leo, cây tương đối lớn, một cây có thể leo được nửa bức tường, không quá thích hợp để trồng nguyên cây ở khu dạy học kín trên sườn núi. Nhưng có thể cắt một ít cành cắm vào bình cho các tiểu khả ái nhìn xem, ngửi ngửi mùi thơm.

Đương nhiên Luna giáo dục trẻ em trước khi cho các tiểu khả ái tiếp xúc với thực vật bên ngoài đã rất cẩn thận mà kiểm tra những bông hoa Long Sa này, sau khi xác nhận không có bất luận vấn đề gì mới mang vào trong phòng học.

Các bản sao Thẩm Tiếu quả nhiên rất thích hoa Long Sa, một đám duỗi cổ tới trước hoa Long Sa ngửi mùi thơm dễ chịu.

Luna cảm thấy mỹ mãn mà đứng ở bên cạnh nhìn những nụ cười hạnh phúc trên mặt nhóm tiểu khả ái, bản thân cũng bị hạnh phúc đơn thuần cảm nhiễm.

Ngây ngô cười nhớ lại vừa rồi giáo sư Evans từ trên đầu cô lấy xuống một cái lá nhỏ lại không tùy tay ném xuống mà rất quý trọng kẹp vào sách, Luna không khỏi phỏng đoán có lẽ giáo sư Evans cũng không phải xa không thể với tới như trong tưởng tượng.

Luna đỏ mặt sờ sờ đỉnh đầu, căn bản không biết giáo sư Evans tâm địa ác độc lây nhiễm biến chủng virus cảm lạnh lên người cô.

Biến chủng virus cảm lạnh bị giáo sư Evans ngụy trang thành những viên nang nhỏ trông giống như phấn hoa, sau khi vỏ mỏng của viên nang bị oxi hoá, virus cất giấu bên trong liền khuếch tán vào không khí.

“Ách xì!” Một bản sao Thẩm Tiếu hắt xì một cái.

“Đừng lại gần quá.” Luna buồn cười mà duỗi tay cạo cạo phấn hoa dính trên chóp mũi của bé.

Lúc này người không có bệnh dị ứng phấn hoa, Luna vẫn không cảm thấy tiểu khả ái Thẩm Tiếu hắt xì có gì nghiêm trọng. Bản thân tinh dầu của hoa Long Sa có tác dụng làm dịu và chống viêm, đây cũng là nguyên nhân vì sao hoa Long Sa được gieo trồng ở căn cứ đào tạo người cải tạo gien cũng như được cho phép mang vào khu giảng dạy và nghiên cứu.

“Nhưng hoa thơm quá a.” Thẩm Tiếu.E012 xoa xoa mũi, bé rất thích mùi hoa tươi.

Kết quả vừa mới nói xong không bao lâu lại có vài bản sao Thẩm Tiếu lén tiến đến trước đóa hoa không ngừng ngửi, sau đó liên tiếp hắt xì.

Luna cho rằng chỉ là mấy cái hắt xì nhỏ không có gì nghiêm trọng, kết quả tình thế lại chuyển biến bất ngờ.

Vào ban đêm, tất cả các bản sao Thẩm Tiếu trong phòng học đều choáng váng đầu nghẹt mũi sốt cao.

Ngay cả ba Luna cũng cảm nhẹ, trong đó bao gồm Luna đã tiếp xúc với giáo sư Evans.

Lúc đầu, các cô tưởng bản thân bị cảm lạnh mà không biết nên lây bệnh cho các bản sao Thẩm Tiếu.

Virus này tới quá rào rạt, ba người các cô uống thuốc xong là ổn rồi, chỉ là những loại thuốc này lại hoàn toàn không có tác dụng với các bản sao Thẩm Tiếu.

Tới rạng sáng liền có hơn một nửa bản sao Thẩm Tiếu sốt đến mất ý thức, chức năng của tim phổi nhanh chóng suy giảm, toàn bộ thiết bị chữa bệnh trong căn cứ cũng không thể cứu giúp được.

“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Gác cổng ra vào phòng không phải đã có máy kiểm tra sao?” Giáo sư Lenza vội vội vàng vàng từ phòng nghiên cứu trở về, nhìn bệnh tình của những bản sao Thẩm Tiếu bên trong, đáy lòng bỗng nhiên trầm xuống, vội vàng lật xem ký lục nghi lại càng xem càng kinh tâm.

“Cảnh báo của máy kiểm tra không có vang, đã kiểm tra qua, vẫn vận hành bình thường, dụng cụ ăn uống cũng không có bất luận vấn đề gì, nhưng các bé lại bị nhiễm virus cảm cúm.”

“Chúng em hoài nghi là người nhiễm bệnh mang theo virus tiến vào, nhưng mà từ kết quả kiểm tra sức khoẻ của Luna.U8753, Luna.U8742, Luna.U8727 cho thấy thời gian bị nhiễm virus gần như trùng với thời gian bọn nhỏ phát bệnh, là người trong chúng em không cẩn thận dẫn tới khả năng ít xảy ra nhất.”

“Viện trưởng Lenza! Nếu không khẩn cấp liên hệ bệnh viện trung tâm thành phố, chỉ sợ bọn nhỏ tất cả đều chịu không nổi!” Luna hai mắt đỏ bừng, cô vô cùng lo lắng.

Mắt cô đỏ hoe vì lý do an toàn, mấy Luna bị cảm kia cho dù đã uống thuốc cũng phải tiếp tục bị cách ly, vì sợ lây nhiễm chéo dẫn tới virus biến dị nặng hơn rồi gây hại cho những đứa nhỏ bên trong.

Rõ ràng buổi sáng còn vui vẻ vây quanh các cô ríu rít nói không ngừng, bây giờ lại sắp mất đi các bé, điều này làm sao các Luna giáo dục trẻ em chịu được.

Giáo sư Lenza do dự, ông vốn có hơn nửa tháng để hợp pháp hóa thân phận của các bản sao Thẩm Tiếu, hiện giờ lại thất bại trong gang tấc. Nếu liên hệ bệnh viện trung tâm thành phố, những việc mà học trò yêu quý Joseph đã làm phỏng chừng không giấu được.

Nghĩ đến Joseph, tâm trí lo lắng của viện trưởng Lenza nháy mắt lạnh đi một chút.

Ông nhanh chóng phân phó Luna gọi lực lượng y tế dự bị khẩn cấp, rồi đi ra ngoài.

Luna cho rằng viện trưởng Lenza đang suy nghĩ biện pháp, cái gì cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng sử dụng thiết bị chữa bệnh có trong tay cứu giúp các bản sao Thẩm Tiếu bên trong.

Làm trợ lý của viện trưởng Lenza, Luna cùng Lenza viện trưởng tự tạo thành một hệ thống. Dù trong lòng có phát hiện vài chuyện, cô cũng không nhiều chuyện đi hỏi, mà tận trung tẫn trách làm tốt nhiệm vụ của mình.

Viện trưởng Lenza sau khi rời khỏi lập tức bí mật bấm số liên lạc ba chiều thực tế ảo của Joseph.

“Thầy ơi, đã trễ thế này còn có việc gì sao?” Joseph thông qua ảnh ba chiều thực tế ảo nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của giáo sư Lenza liền quan tâm nói.

“Joseph, trò làm tôi quá thất vọng rồi.” Viện trưởng Lenza không tiếp tục để anh ta giả tạo, trực tiếp vạch trần âm mưu hại ch.ết các bản sao của anh ta, hủy thi diệt tích để bản thân thoát tội.

“Em chỉ là để hết thảy trở về như lúc ban đầu. Nếu đã sai, vậy phải sửa lại sai lầm.” Joseph sau khi bị viện trưởng Lenza vạch mặt cũng không giả làm học trò ngoan. Dưới vẻ ngoài văn nhã nho nhã là bản tính máu lạnh.

“Làm càn!” Viện trưởng Lenza khó thở.

Trên thực tế Joseph là con của em gái ông, viện trưởng Lenza cả đời đều cống hiến trong căn cứ đào tạo người cải tạo gien, chưa từng kết hôn sinh con, ông xem Joseph là một nửa con trai và là người thừa kế y bát của ông.

Joseph từ nhỏ đã thông minh lại biết nói ngọt đặc biệt khiến người ta yêu thích, tinh thần lực có cấp bậc cao, thành tích học tập lại tốt nên rất được viện trưởng Lenza yêu quý, cho nên viện trưởng Lenza có thể nói là đã tận tâm tận lực dạy dỗ anh ta, chỉ là rốt cuộc từ khi nào mà anh ta đã bắt đầu lạc lối…… Bây giờ viện trưởng Lenza muốn sửa đúng lại anh ta thì cũng lực bất tòng tâm.

Bản tính máu lạnh như thế, mất đi lòng kính trọng đối với sinh mệnh, sớm hay muộn cũng sẽ gây ra họa lớn.

Trên thực tế Joseph đã gây chuyện.

Trộm gien gốc trong kho gien trên phi thuyền cứu nạn rồi tự tiện tiến hành thực nghiệm trái phép, chỉ tội danh này đã đủ cho Joseph cả đời này ở tù mọt gông.

Không biết hối cải, vậy mà vươn tay vào tới tận trong căn cứ đào tạo người cải tạo gien, định hại ch.ết toàn bộ 130 sinh mệnh sống sờ sờ sau đó hủy thi diệt tích.

Càng biết được cháu ngoại đang lén làm việc này, lòng giáo sư Lenza càng nguội lạnh, trong mắt tràn ngập thất vọng với đứa cháu ngoại này.

“Đó đều là sinh mệnh sống sờ sờ, không phải là công cụ để em khinh nhờn thỏa mãn tư dục.”

“Cậu ơi, cháu đã biết sai rồi, lần này cháu bất đắc dĩ mới phải làm như vậy. Không biết làm sao mà tin tức bị lộ ra bên ngoài, đây 130 người còn sống, để lộ ra một người trong đó, cháu coi như xong đời. Lần này cậu nhất định phải giúp cháu.” Khi Joseph gọi cậu chính là đã nhượng bộ với viện trưởng Lenza.

Dù nhượng bộ thì vẫn tính xấu không đổi.

Cái gọi là để lộ tin tức tất cả đều là giả, hủy thi diệt tích mới là thật. Cậu Lenza quá mềm lòng, mềm lòng đến mức giống như một nữ nhân, cho nên mới không làm được đại sự, cả đời cũng chỉ làm một viện trưởng.

“Làm sao có thể? Chẳng lẽ là hai người còn lại?” Phản ứng đầu tiên của viện trưởng Lenza chính là hai người hỗ trợ làm thực nghiệm đã bán đứng Joseph.

“Không phải các cô ấy, ba người bọn cháu nếu ai xảy ra chuyện đều không phải chuyện tốt, chỉ sợ là 130 bản sao này vẫn là có chút quá gây chú ý.” Joseph lúc này còn mách lẻo với viện trưởng Lenza, mơ hồ ám chỉ nhóm Luna bên cạnh viện trưởng Lenza cũng không hoàn toàn trong sạch.

Điều mà Viện trưởng Lenza lo lắng lúc này chính là cục diện này sẽ kết thúc ra sao.

Sau khi ông ra tay ngăn cản thực nghiệm trái phép của Joseph và mang vật thí nghiệm đi, ông kỳ thật đã dính líu vào đó.

Chẳng lẽ thật sự phải để cho các bé sống sờ sờ như vậy bệnh chết sao? Trái tim già nua của Lenza viện trưởng nhói nhói khó chịu.

Viện trưởng Lenza khó chịu, Thẩm Tiếu càng khó chịu hơn.

Đầu nặng chân nhẹ nằm trên giường bệnh, cô thậm chí có thể cảm nhận được mọi quá trình biến chủng virus cảm cúm ăn mòn tế bào cơ thể, tựa như lúc trước bị lây nhiễm virus tang thi sau khi bị tang thi cắn, từng tế bào cơ thể bị phá hủy.

Ch.ết tiệt, chẳng lẽ lại là một loại biến chủng virus tang thi khác?

Không trách Thẩm Tiếu lại nghĩ như thế, không thể biết hết ba kẻ áo blouse trắng kia rốt cuộc đã làm gì với các bé, nếu trong lúc thực nghiệm thêm thứ gì lung tung rối loạn thì cũng không thể chống cự được.

“Tiếu Tiếu, mình thấy khó chịu quá.”

Mặc dù 130 bản sao Thẩm Tiếu lớn lên giống hệt nhau khiến người ta rất khó phân biệt, trên thực tế các bé đều mơ hồ do Thẩm Tiếu cầm đầu.

Các bé có thể cảm nhận được cảm xúc của nhau, có sự đồng cảm rõ ràng hơn so với các cặp song sinh cùng trứng khác.

Cho nên cũng có thể cảm nhận được Thẩm Tiếu và các bé có chút khác nhau, lúc ở bên cạnh Thẩm Tiếu thì sẽ ỷ lại cô theo bản năng.

“Mình rất khó chịu……”

Một rồi hai bản sao Thẩm Tiếu ở bên cạnh Thẩm Tiếu oa oa khóc, sau đó tựa như bệnh truyền nhiễm mà các bản sao Thẩm Tiếu khác cũng bắt đầu khóc.

Tất cả đều dựa sát vào Thẩm Tiếu, xem cô như trụ cột mà dựa vào.

Còn những bé không khóc thì đã bệnh đến mức hôn mê.

Trong phòng bệnh ồn ào như vậy nhưng không thấy có người tiến vào. Ngay cả nhóm Luna giáo dục trẻ em cũng không thấy bóng dáng. Viện trưởng Lenza ngay cả bóng dáng cũng chưa thấy.

Thẩm Tiếu với kiến thức rộng rãi cau mày, chỉ sợ lần này các bé đã bị bỏ rơi.

Không trách Thẩm Tiếu lại đa nghi như vậy, dù viện trưởng Lenza có gương mặt thánh phụ hiền từ, ông và tên áo blouse trắng kia mới là quan hệ thân thiết thật, Thẩm Tiếu còn nghe lén được anh ta gọi viện trưởng Lenza là cậu.

Nếu thật sự rơi vào tình thế cần chọn một trong hai, rõ ràng các bé mới là người bị bỏ rơi.

Người ra vẻ đạo mạo, cô đã thấy nhiều ở mạt thế.

Thẩm Tiếu biết bản thân không thể ngồi yên chờ chết.

Cô nếu có thể sống sót sau khi bị nhiễm virus tang thi một lần, thì cũng có thể sống sót lần thứ hai!

------------

Dịch/edit: Kê Kê Mao Cầu