Chương 1: Trọng sinh

“Báo cáo tinh tướng! Quái vật Thẩm gia quân xuất hiện!”

Trong khu vực xạ tuyến vũ trụ không oxy tràn ngập nguy hiểm, một đám lại một đám thực vật đáng sợ đang không ngừng tràn lan, nuốt chửng một con tiếp một con tàu chiến hạm.

Ngay cả tàu chiến cũng chết trong tay Thẩm gia quân cũng chính là 130 con quái vật, huống chi là cơ giáp? Dù hơn vạn cái cơ giáp dốc toàn bộ lực lượng cũng hoàn toàn không đủ để đưa đồ ăn.

Bọn họ chính là đạo phòng tuyến cuối cùng, sau lưng chính là pháo đài yết hầu, một khi bọn họ bại trận thì toàn bộ tinh hệ Gamma sẽ thất thủ.

Cosey tinh tướng mắt thấy một cái lại một cái cơ giáp nổ tung, thực vật đáng sợ tùy ý sinh trưởng kia không sợ bất luận lửa đạn gì tựa như tế bào ung thư nhanh chóng phát triển tràn lan đến trước mắt, bóp nát vỏ ngoài của Băng Luân.

Phải biết rằng Băng Luân chính là tàu tuần dương hạng nặng! Sao có thể!

Tiếng kinh hô ngắn ngủi trong đêm tối vang lên, một nam nhân trẻ tuổi từ trong ác mộng chân thật bừng tỉnh.

“Giấc mơ đó là……” Dồn dập thở hổn hển, đau nhức quá mức chân thật làm nam nhân trẻ tuổi theo bản năng túm mái tóc ngắn kim sắc, phát hiện đầu hắn còn ổn.

Liếc mắt nhìn thời gian trên quang não*, vẫn là hắn lúc 27 tuổi, nhưng mà cảnh trải qua trong mơ quá rõ ràng, dài suốt 10 năm như vậy, đã thấy cái gì, đã nghe cái gì, đã nói cái gì, đã làm cái gì, vậy mà đều còn nhớ rõ ràng.

*Quang não: máy tính lượng tử.

Tinh tướng 37 tuổi a, liền chết trên pháo đài như vậy, toàn bộ vương triều Gamma cũng theo chiến bại mà tan rã.

“Giấc mơ báo trước sao…… chó săn Lenza…… Ha ha……” Dahl. Cosey thấp giọng cười đến lạnh lẽo, khí thế cả người chợt biến đổi.

……

“Số E127 có nhịp tim dao động dị thường.”

“Số E084 trình độ phát triển của tim phổi thấp hơn 26.4%……”

“Số E011……”

“Tế bào trong cơ thể nhân bản cũng không có dao động của dị năng hệ tự nhiên……”

Thẩm Tiếu mơ mơ màng màng nghe được một ít thanh âm tựa xa mà gần chui vào tai cô.

Cô không phải đã chết rồi sao?

Như thế nào còn thính giác?

Lại còn có thể cảm nhận được ánh sáng?

Dưới mí mắt khép kín là một luồng sáng ấm hồng, màu đỏ ấm là bởi vì máu của cô là màu đỏ. Một lớp mí mắt hơi mỏng không thể hoàn toàn ngăn cản ánh sáng xuyên thấu, vẫn có thể cảm nhận được bên ngoài vẫn luôn có nguồn sáng chiếu xạ.

Không chói mắt, có thể cảm nhận được ánh sáng có nghĩa cô còn có chức năng của thị giác.

Ngón tay cử động, từ áp lực qua da và xúc cảm có thể biết được cô tựa hồ đang ngâm mình trong nước, ít nhất là trạng thái chất lỏng.

Thẩm Tiếu mơ mơ màng màng mở một bên mắt, trong tầm mắt mơ hồ nhìn thấy xung quanh mình có vô số trụ pha lê.

Là pha lê đúng không, chắc vậy.

Dù sao cũng trong suốt.

Cũng đủ để Thẩm Tiếu thấy rõ ràng mỗi một trụ pha lê ngâm một đứa trẻ nhân loại.

Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, là bé gái.

Vẻ ngoài có chút quen mắt.

Bé gái ước chừng bốn năm tuổi, trên người mỗi đứa đều cắm mười mấy cái ống, ngẫu nhiên sẽ cử động cánh tay cùng chân, khiến Thẩm Tiếu biết các bé đều còn sống.

Trước mắt có một màn quỷ dị như thế, làm Thẩm Tiếu mạc danh liên tưởng đến các bản sao của Alice trong Resident Evil.

Chỉ là không đợi Thẩm Tiếu xem thêm vài lần, cô liền mơ mơ màng màng khép lại mí mắt nặng trĩu rồi ngủ.

Tựa hồ trong chất lỏng ngâm có thành phần an thần, làm các bé gái ngâm trong trụ pha lê an an tĩnh tĩnh mà ngủ.

Thẩm Tiếu cũng như thế, ngẫu nhiên mở mắt nhìn người trong phòng thí nghiệm cùng những bé gái bị ngân, còn lại đa số thời gian đều ngủ say sưa.

Cô cũng không biết bản thân đã ngâm bao lâu trong cột pha lê này.

Lại một lần nữa thanh tỉnh mà lén mở mí mắt, bé gái ngâm trong cột pha lê đối diện đã ước chừng bảy tám tuổi.

Thẩm Tiếu ở mỗi một lần nhìn lén ngắn ngủi đều thu được một chút ít thông tin linh tinh, nhiều vô số hợp lại đại khái thành tình báo như sau.

Các bé bao gồm bản thân cô đều là bản sao không sai, Thẩm Tiếu sở dĩ cảm thấy các bé quen mắt, bởi vì tất cả đều là một khuôn mặt của cô.

Dị năng giả hệ thực vật Thẩm Tiếu đã chết, sau đó cô vậy mà sống lại trong cơ thể bản sao của mình.

Trò đùa này quá lớn rồi.

Cũng không biết ý thức của các bản sao khác sẽ như thế nào.

Là chỉ có bản thân cô như vậy đâu, hay là những người khác đều có ký ức của dị năng giả thực vật Thẩm Tiếu?

Nghi hoặc của Thẩm Tiếu dần dần sáng tỏ.

Cô phát hiện chỉ có cô là ngẫu nhiên thức tỉnh, sau đó thừa dịp khoảng khắc thanh tỉnh ngắn ngủi lén nhìn những người khác.

Thẩm Tiếu lén nhìn nhiều nhất chính là các bản sao của cô, các bản sao của Thẩm Tiếu thực ngoan ngoãn, vẫn luôn ngủ say, ngẫu nhiên động tay động chân giống như trẻ con trong nước ối.

Bị nấc cục là không có, bởi vì trong miệng cắm cái ống.

Bản sao có 130 người, từ E001 đến E130.

Chưa từng ra khỏi cột pha lê, mái tóc màu đen dài thật dài, bồng bềnh trong nước giống nữ quỷ.

Người quản lý các cô chỉ có 3 người áo blouse trắng.

Hai nữ một nam.

Thẩm Tiếu nhìn thấy nhiều nhất chính là hai người nữ kia.

Một người tóc vàng mắt xanh rõ ràng là diện mạo của người da trắng, được gọi là giáo sư Nam Hi Minh.

Một người khác tuy rằng là tóc đen mắt đen nhưng nhìn không giống người Châu Á, cao gần 1m8, đường nét khuôn mặt sắc sảo, chắc là con lai, được gọi là giáo sư Younis.

Tóc không chút cẩu thả búi ở sau đầu, mang kính bảo vệ mắt, ánh mắt lạnh như băng, biểu tình giống y chang mấy nhân viên của viện nghiên cứu bí mật trong phim khoa học viễn tưởng, không coi con người là người.

Ánh mắt mỗi khi nhìn các bản sao Thẩm Tiếu như là đang nhìn vật thí nghiệm, trần trụi như thế.

Loại nhân viên nghiên cứu này vừa nhìn đã biết là pháo hôi (bia đỡ đạn).

Một người nam tóc nâu khác tên Joseph tương đối ít xuất hiện, chẳng qua Thẩm Tiếu biết hắn mới là BOSS.

Mỗi lần hắn xuất hiện, hai nữ nghiên cứu viên đều sẽ báo cáo với hắn.

May mắn Thẩm Tiếu ở mạt thế trước đó có học ngoại ngữ, trình độ tiếng Anh của cô ở mức khá. Nghe giọng của những người này có chút kỳ lạ, nhưng là tiếng Anh không sai.

Từ trong cuộc nói chuyện với giọng điệu kỳ lạ này Thẩm Tiếu biết được một tình huống.

Bản thân quả nhiên đã chết, sau đó ký ức được trọng sinh trong bản sao của mình.

Đám người nước ngoài này vậy mà dám trộm di hài của liệt sĩ (bản thân Thẩm Tiếu), thật không biết xấu hổ.

Thẩm Tiếu cho rằng thi hài của mình bị gián điệp ngoại quốc trộm đi sau đó bí mật tiến hành nhân bản.

Không phải Thẩm Tiếu khoe khoang, cô chính là dị năng giả hệ thực vật có cấp bậc cao nhất trong toàn căn cứ, ở nước ngoài thì không rõ lắm.

Cô nguyên bản vẫn luôn đi theo quân đội chấp hành nhiệm vụ cứu hộ ở bên ngoài, nhưng mà bởi vì dân cư trong căn cứ càng ngày càng đông dẫn tới áp lực dự trữ lương thực quá lớn, cô không thể không nghe theo lệnh trở lại trong căn cứ trồng lương thực cho cư dân.

Cung cấp đủ ánh sáng mặt trời, phân bón và hạt giống khỏe, loại lúa nguyên bản có thể thu hoạch nhiều nhất 3 vụ 1 năm dưới sự kí©h thí©ɧ của dị năng giả thực vật cấp cao có thể thu hoạch sau một tháng còn có thể nhân tiện trồng các loại khác.

Một dị năng giả thực vật cấp cao nhất có thể nuôi sống trên vạn người, mà Thẩm Tiếu chính là một trong những người xuất sắc nhất.

Thẩm Tiếu thức khuya dậy sớm kí©h thí©ɧ cây nông nghiệp, lợi ích duy nhất của việc mỗi ngày hao hết dị năng đến kiệt sức chính là cấp bậc của dị năng lại cộp cộp cộp mà nhảy lên trên, lại lần nữa kéo ra một khoảng cách dài với những dị năng giả cùng cấp bậc khác.

Chỉ là ngày vui ngắn chẳng tày gang, căn cứ lại một lần nữa bị tang thi bao vây. Hơn nữa lúc này cấp bậc của tang thi cao đến đáng sợ.

Thẩm Tiếu chỉ nhớ rõ cô tạo ra vô cùng vô tận thực vật dây đằng ngăn cản đại quân tang thi công phá tường thành của căn cứ đến mức tinh hạch vỡ vụn kiệt lực mà chết.

Nhưng mà không nghĩ tới vậy mà có gián điệp trộm di hài của liệt sĩ đến nước ngoài tiến hành nhân bản, càng không nghĩ tới bản thân sống lại.

Thẩm Tiếu biết tình huống của bản thân quá đặc biệt, cho nên cô đa số đều hành động theo các bản sao khác, ngủ đến say sưa, duy trì biểu cảm giống nhau, động tác cùng tần suất tim đập giống nhau, không thể để ba kẻ áo blouse trắng kia phát hiện được dị thường của cô.

Có một lần tim của Thẩm Tiếu đập nhanh hơn một chút cũng bị hệ thống điện tử kiểm tra đo được, thiếu chút nữa làm Thẩm Tiếu bị bại lộ. May mắn một bản sao Thẩm Tiếu bên cạnh cô cũng xảy ra vấn đề thu hút sự chú ý của bọn họ, lúc này Thẩm Tiếu mới may mắn thoát được.

Dần dần, Thẩm Tiếu lại biết được một ít tình huống mới.

Cô phát hiện khoa học kỹ thuật mà ba kẻ áo blouse trắng kia sử dụng vượt qua phạm vi nhận thức của cô.

Hmm…… Nếu bọn họ đã có thể trộm di hài, đông lạnh di hài qua mấy trăm năm lại lấy ra cũng không phải không có khả năng.

Ước chừng tin tốt duy nhất chính là tang thi đã bị diệt sạch đi.

Thẩm Tiếu suy đoán sau đó lại chìm vào giấc ngủ sâu.

Ngủ nhiều tỉnh ít, loáng thoáng nghe thấy tiếng cãi vã cùng mơ mơ hồ hồ nhìn thấy bóng của người thứ tư, đợi đến lúc Thẩm Tiếu tỉnh lại lần nữa, toàn bộ các bản sao đều được chuyển đến một nơi khác.

Loại bỏ chất lỏng, 130 bản sao Thẩm Tiếu đồng thời mở to mắt.

……

“Hôm nay lại là tiết lịch sử, vui quá.” Thẩm Tiếu năm nay đã 13 tuổi, đã qua 1 năm kể từ khi các cô bị bí mật chuyển đến căn cứ đào tạo người cải tạo gien.

Cái gọi là căn cứ đào tạo người cải tạo gien vậy mà lại hợp pháp.

Mặt khác, Thẩm Tiếu có thể từ dấu vết để lại nhận thấy được hành động mà ba kẻ kia bí mật làm quả thực nhận không ra người.

Sau khi bị chuyển đến căn cứ đào tạo người cải tạo gien, Thẩm Tiếu mỗi ngày đi theo các bản sao khác cùng nhau học tập ăn cơm mặc quần áo nói chuyện học chữ, làm bộ bản thân tựa như một mảnh giấy trắng, được các chị gái giáo dục trẻ em trong căn cứ đào tạo người cải tạo gien bồi dưỡng dạy dỗ.

Văn tự được học vậy mà là chữ Hán thêm tiếng Anh, giảng dạy song ngữ Trung Anh.

Có lẽ là gien của Thẩm Tiếu tốt, 130 bản sao mỗi một người đều thông minh, hơn nữa 8 chị gái giáo dục trẻ em tận tâm tẫn trách dưỡng dục, các bản sao Thẩm Tiếu vậy mà trong thời gian 1 năm ngắn ngủn liền đạt tới trình độ của trẻ 12 tuổi.

Phải biết rằng bọn họ từ tế bào phát triển đến bây giờ cộng thêm khoảng thời gian 1 năm ở căn cứ đào tạo người cải tạo gien cũng chỉ mới 3 tuổi mà thôi, trong đó có 2 năm vẫn là ngâm mình trong cột pha lê để phát triển cấp tốc.

Mà Thẩm Tiếu chính là người xuất sắc nhất, rốt cuộc bên trong thân xác ngốc bạch ngọt này là một lão bánh quẩy*. Bất quá cô biết che giấu, duy trì trình độ của mình giống như các bản sao khác, không xuất sắc cũng không tụt lại phía sau.

*Lão bánh quẩy: chỉ người dày dặn kinh nghiệm (tấm chiếu cũ).

“Hôm nay chị sẽ dạy các em tiết lịch sử tinh tế.” Chị gái giáo dục trẻ em Luna.U8732 ôn nhu nói với nhóm tiểu khả ái nhuyễn manh ngồi thành mấy hàng phía dưới.

Bên cạnh còn có giáo sư Lenza tóc trắng xoá nghe.

Thẩm Tiếu biết giáo sư Lenza này chính là người đã cãi vã với áo blouse trắng.

Áo blouse trắng tóc nâu là học trò được yêu thích của giáo sư Lenza.

Đáng tiếc người lại quá thông minh, thông minh vượt quá pháp luật.

Lén làm thí nghiệm nhân bản người, nếu không phải bị giáo sư Lenza phát hiện ngăn lại, áo blouse trắng tóc nâu liền tiêu đời rồi.

Bên trên là lời giáo sư Lenza nói.

Làm việc riêng xong, tiếp tục nghiêm túc nghe lời giảng của chị gái giáo dục trẻ em.

U8732 là mã hóa của chị gái giáo dục trẻ em trước mắt, 8 chị gái giáo dục trẻ em lớn lên giống nhau như đúc, rõ ràng cũng là bản sao.

Sau khi các bản sao Thẩm Tiếu tốt nghiệp cũng giống các chị gái giáo dục trẻ em, ở sau cổ đều có mã hóa, đây là chứng nhận thân phận công dân Liên Bang của bọn họ.

130 bản sao Thẩm Tiếu hồn nhiên ngây thơ, sau khi xén tóc lộ ra mã hóa trên gáy liền giống như búp bê đồ chơi sản xuất hàng loạt, vừa đáng yêu vừa ngoan ngoãn.

Chị gái giáo dục trẻ em nói thân thể bọn họ suy yếu cần ở khu vô khuẩn yên lặng tĩnh dưỡng, bọn họ liền ngoan ngoãn nghe lời chị gái giáo dục trẻ em.

Cũng may căn cứ đào tạo người cải tạo gien không phải là khu vực hoàn toàn bị cấm, khi Thẩm Tiếu được nuôi dưỡng như trẻ sơ sinh trước đó còn có thể nhìn thấy khung cảnh yên bình bên ngoài qua cửa kính.

Nhìn bên ngoài cửa sổ xa xa dưới chân núi, những bảo sao nam nữ đủ mọi kích thước tinh thần phấn chấn giống như cuộc sống học đường trước khi mạt thế.

Thẩm Tiếu kỳ thật rất muốn đi ra ngoài, nhưng mà vì tiết lịch sử, cô nhịn.

“Tinh tế biên niên sử bắt đầu từ năm đầu tiên của tinh lịch (lịch sao), tức là 10032 năm trước……”

Thẩm Tiếu nguyên bản vẫn duy trì biểu tình ham học hỏi giống như các bản sao khác, ngửa đầu nhìn chị gái giáo dục trẻ em ôn nhu hiền lành thân thiện, nghe thấy chị gái giáo dục trẻ nói trước năm đầu tiên của tinh tế là cuối thời mạt thế, tính theo lịch sử cổ địa cầu là năm 2118, sau khi Thẩm Tiếu tính toán một chút ở trong lòng, biểu tình trên khuôn mặt ngốc bạch ngọt gần như vỡ vụn.

Năm đầu tinh tế, cuối thời kỳ mạt thế, 2118, cổ địa cầu……

Quả thực cmn.

Cô cho rằng di hài của mình nhiều nhất là bị đông lạnh mấy trăm năm, lại không nghĩ tới vậy mà đã trải qua hơn vạn năm.

Đáng kinh ngạc nhất chính là gien hơn vạn năm đông lạnh vậy mà còn có thể dùng.

Trừ cái này ra, suy nghĩ đầu tiên của Thẩm Tiếu chính là gien đông lạnh trên vạn năm, các bản sao bọn họ sẽ không có tật xấu gì đúng không?

------------

Dịch/edit: Kê Kê Mao Cầu