Về đến căn biệt thự, các người hầu chạy ngay ra xe đưa Song Ngư vào bên trong, một số người thì đưa Bảo Bình vô kiểm tra trước. Kiểm tra xong Bảo Bình đi tới phòng của Song Ngư len lén nhìn Song Ngư qua kẽ hở, bỗng có bàn tay nào đó xoa đầu cô, Bảo nhi theo phản xạ quay phắt ra sau lưng thì người vừa xoa đầu cô là ba của Ngư, Bảo nhi rối rít cúi đầu chào:
-Con...con chào bác
-Chào con, kiểm tra sao rồi ? Có bị gì không ? - Ba Song Ngư mỉm cười hỏi thăm
-Dạ hông bị gì nghiêm trọng, chỉ bị xay xát ngoài da thôi ạ - Bảo Bình gãi đầu đáp chợt nhớ tới các anh vệ sĩ tới cứu mình nói tiếp - mà sao bác biết tụi con bị gì mà tới vậy ?
Ba Song Ngư khuỵ xuống, cầm viên ruby trên sợi dây chuyền cho Bảo Bình thấy đáp:
-Viên ruby này được thiết kế với thiết bị định vị nguy trạng ở mức tối cao nhất, nếu như có người ấn vào nút cầu cứu thì bên bộ máy chủ sẽ nhận được tín hiệu và ba cử người đến cầu cứu con
Dứt lời một anh nhân viên với cặp kính có gọng đen đi tới, cúi chào lễ phép với ba Song Ngư rồi nói:
-Thưa ông chủ, bọn chúng cuối cùng cũng chịu khai người đứng sau việc này rồi ạ, ông chủ hãy theo tôi
-Ừm - Ba Song Ngư đứng thẳng dậy, xoa đầu Bảo Bình - Về phòng ngủ đi, Ngư sẽ ổn thôi
Nói rồi ba Song Ngư cùng anh nhân viên kia đi mất, Bảo Bình rờ đầu mình chợt nhớ tới ba ruột cô đã từng xoa đầu mình lúc còn nhỏ, tuy cảm giác đó lâu lắm rồi nhưng cô vẫn nhớ như in vậy, không ngờ rằng Bảo Bình lại được một người đàn ông khác xoa đầu và còn nhận Bảo Bình làm con nữa chớ. Sau một hồi nhớ đến ba ruột mình, Bảo nhi len lén nhìn vô bên trong một lần nữa để xem tình hình của Song Ngư như thế nào mới chịu đi về phòng ngủ.
***
Sáng thứ hai đầu tuần, Bảo Bình thức dậy từ rất sớm tranh thủ làm vệ sinh cá nhân đi tới phòng Song Ngư xem cậu ra sao rồi. Đứng trước cửa phòng Bảo Bình hơi bị hoang mang vì không biết có nên đi vô trong hay không, suy đi nghĩ lại cuối cùng Bảo Bình quyết định gõ cửa trước, sau tiếng gõ cửa là một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên, có điều nghe giọng nói này có vẻ chán nản:
-Vào đi~
Bảo Bình đẩy cửa đi vào thì đập vào mắt cô là thân ảnh Song Ngư đang nằm trên giường dán con mắt chán nản vô điện thoại, nhìn thoáng qua là biết Ngư ca không thèm để tâm đến người bước vào phòng. Bảo Bình đi tới đứng trước mặt Song Ngư mà cậu hề để ý tới luôn cơ, Bảo Bình lay vai Song Ngư mà Ngư vô tâm xoay người sang bên hướng cửa sổ, nói:
-Lát tôi uống thuốc được chưa, đi ra được rồi đó
-Vậy thì đi ra - Bảo Bình phồng má quay ra sau lưng rồi cất gót đi.
Song Ngư nhận ra ngay giọng nói ngọt ngào ấy liền ngồi dậy la lên:
-THÔIIII, em ơi quay về với anh đừng đi mà, anh ở đây chán lắm, đừng đi huh- ây da
Bảo Bình vừa nghe tiếng la đau liền chạy lại, đỡ Song Ngư nằm ngay ngắn trên giường, nhéo mũi Ngư một cái bảo:
-La được rồi, hông cần đi theo rồi bị thương đâu, nằm im đi, hôn miếng nè
Song Ngư hạnh phúc khi nhận nụ hôn từ người yêu, Ngư ngoan ngoãn nằm im trên giường chỉ cái bụng đói meo đang kêu ầm lên kia, Bảo nhi hiểu ra nên đi lấy đồ ăn từ dưới bếp lên, canh lúc Bảo nhi đi ra ngoài Ngư nhanh tay lấy điện thoại nhắn cho Thiên Yết thông báo mình với Bảo Bình nghỉ hôm nay, lí do thì kể hết nguyên chuyện hôm qua là đảm bảo Yết đồng ý liền. Vừa nhận câu trả lời từ Yết xong Bảo Bình cầm tô cháo đi vào, Ngư giả vờ nằm xem phim như chưa nhắn tin cho ai hết. Bảo đi lại đặt tô cháo lên tủ đầu giường rồi đỡ Song Ngư dậy, cô cầm tô cháo lên bảo:
-Ăn đi, em đi học đây
Song Ngư cầm tô cháo để nó lên tủ đầu giường tập 2 và nắm tay Bảo Bình không cho cô đi đâu hết, bắt chước theo Thiên Bình làm mặt cún con. Bảo Bình đành chịu thua trước nét mặt siêu siêu dễ thương đấy, có lẽ lúc đi học cô sẽ kêu Sư Tử cách chống lại mấy vẻ mặt cún con kia, Bảo Bình đưa tay lấy tô cháo đút từng muỗng cho Song Ngư ăn trông rất chi là lãng mạn.
Ở lớp, Thiên Yết vô tình bị Nhân Mã rủ rê chơi game nên giờ hai đứa nó ngồi thi nhau ai đua xe trên điện thoại hay hơn. Ma Kết đi giặt khăn lau bảng về và đi ngang qua bàn Bảo Bình chẳng thấy bóng ai nghiêng đầu thắc mắc, cô chạy tới hỏi Thiên Yết tại sao Bảo Bình và Song Ngư nghỉ thì Yết đang bận chơi nên trả lời có như không:
-Thì hai người đó đi đâu đó bị thương nằm nhà dưỡng bệnh rồi, ê ê thằng Mã kia đừng tranh thủ vượt mặt bà chớ !!!
Ma Kết lo lắng cho Bảo Bình khi nghe tin đó, Ma Kết đòi Kim Ngưu học xong qua nhà họ để thăm, sẵn tiện mua ít bánh trái luôn.
***
Nhà Song Ngư, Bảo Bình cho Song Ngư ăn xong thì vừa hay là Ngư chợp mắt đi ngủ hồi nào không hay, Bảo Bình đi rửa tô cháo vươn vai các kiểu, thở dài nhìn ba lô đi học của mình treo trên ghế cạnh bàn ăn. Tính hôm nay đi học mà rốt cuộc tên người yêu đáng ghét + đáng yêu kia níu kéo lại, còn bộ đồ trên người để đi học chưa thay làm người nóng nực mồ hôi chảy muốn hết nhường chỗ cho mỡ chảy. Bảo Bình cất chén về chỗ cũ rồi mang ba lô lên phòng, thay một bộ đồ thoáng mát ta nói nó đã gì đâu, không có nóng và cực kì cực kì thoải mái, không gì sướиɠ bằng mặc một bộ đồ thoải mái hết á mọi người.
Xoay đi xoay lại cũng đã 3 giờ chiều, sắp tới giờ về của tụi kia, Ma Kết vội vàng cất tập vở vào trong cặp rồi đi mua chút bánh kẹo qua cho Song Ngư cùng Kim Ngưu. Thiên Yết thấy hai người này vội vã hông biết làm gì, đi hỏi Thiên Bình ngồi bàn trên hai người họ và Bình đáp rằng:
-Thì Ma Kết qua thăm Bảo Bình á !
Thiên Yết gật gù rồi đập bàn hô to:
-MỌI NGƯỜI !!!!!
7 người còn lại đổ dồn mắt về Thiên Yết, ai cũng đôi mắt tròn xoe nhìn Thiên Yết, cô nàng nói cho mọi người biết việc của Song Ngư và Bảo Bình, sau đó đề nghị đi thăm hai người đó luôn, tiện thì tra hỏi xem ai là người đã khiến hai người đó ra nông nỗi này. Thấy mọi người đều đồng ý với ý kiến đó trừ Xử Nữ do anh bận đi gặp một người, Thiên Yết trong lòng muốn biết Xử Nữ hẹn ai nhưng cô thấy thăm bạn bè lúc họ bị thương quan trọng hơn.
Vậy là 7 người trong số 8 người trong lớp dắt nhau đi. Còn mỗi Xử Nữ trong lớp, cậu vươn vai rồi đeo ba lô lên đi tới điểm hẹn, điểm hẹn chính là thư viện trường làm Xử Nữ phải đi mỏi cả chân. Bước vào thư viện, giờ về thì thư viện cũng đông nhưng đỡ hơn là giờ ra chơi, Xử mở điện thoại nhắn cho người hẹn che tên giấu mặt kia anh đang ở thư viện. Người đó nhắn bảo anh đi tới bàn đọc sách cuối dãy 10, trên bàn có quyển sách bìa xanh lục kèm theo cây bút bi đặt trên cuốn sách, họ còn nhắn là cứ vô chỗ ngồi trước đi đợi họ một xíu, có chuyện đột xuất nhanh chóng quay lại.
Xử vừa đi tới bàn cuối dãy 10 vừa nghĩ rằng người này tình cờ bị đau bụng đành đi xử lí đây mà, ai nhìn chắc nghĩ Xử ca bị gì đó cứ cười cười một mình. Tới bàn có quyển sách và cây bút bi, anh ngồi vào ghế chống cằm lướt facebook đợi người ẩn danh kia. 5 phút sau một nữ sinh đi tới kéo ghế ra ngồi vào, Xử Nữ tỏ ra chán nản từ từ chậm rãi ngước lên cho nó lịch sự thoi chớ cũng hông quan tâm mấy, người ngồi trước mặt anh chính là Hạ Chi, nếu như Xử biết trước gặp con nhỏ gian ác này thì Xử thà đi ngủ còn sướиɠ hơn nhiều. Hạ Chi ho vài tiếng gây sự chú ý nói:
-Tôi biết rằng anh ch-
-Vô thẳng vấn đề, tôi không có thời gian rảnh - Xử Nữ lạnh lùng nói.
Hạ Chi siết chặt tay đồng thời cắn răng chịu đựng:
-Tôi muốn nói với anh là anh hãy rời khỏi cái lớp đó đi, tôi sẽ yêu cầu ba mẹ tôi chuyển lớp cho anh.
Xử Nữ im lặng tiếp tục lướt facebook, Hạ Chi nói tiếp:
-Nếu như chưa đủ, tôi sẽ đưa cho anh một số tiền cho ba anh sống tới già.
-Lý do ? - Xử Nữ tắt điện thoại đặt lên bàn hỏi
-Tôi thích anh, người tôi thích thì cần tránh xa khỏi bọn ngu ngốc, dơ bẩn ấy...ấy..
Hạ Chi bỗng run rẩy bởi thứ gọi là sát khí đó, một nguồn sát khí vô cùng to lớn phát ra từ Xử Nữ. Xử ca đứng dậy nắm lấy cổ áo của Hạ Chi nói:
-Cô dám nói ai dơ bẩn, nói xấu người khác trong khi nguyên bãi rác nằm trên đầu cô kìa, cô bảo cô thích tôi ư, thích tôi hay lợi dụng tôi ? Nghe này, dù cô có nói gì đi chăng nữa, TÔI cũng chỉ có THIÊN YẾT !
Dứt lời Xử Nữ cất gót đi, Hạ Chi đứng dậy vội la lên:
-Tôi là Hạ Mỹ !!
====> End chap 69
Hạ Chi hẹn Xử Nữ ra đây thuyết phục Xử Nữ rời lớp 12D và tại sao phút chót Hạ Chi lại nói mình là Hạ Mỹ ? Hạ Mỹ là ai ? Có quan hệ gì với Xử Nữ ? Cùng đón xem chap sau nhá. Đừng quên vote + ý kiến + follow nhá
Tác giả: Bu
Đăng vào ngày: 12/9/2020