Năm giờ chiều…
“Reng reng reng”
Tiếng chuông trường vang lên inh ỏi báo hiệu đã kết thúc buổi học. Từ các dãy phòng, đám học sinh tuông ra như bầy ong vỡ tổ. Ai nấy cũng thấy vui vẻ khi tiết học kết thúc (chỉ trừ Xử Nữ, cô nàng tiếc rười rượi khi đang học cao hứng mà lại hết tiết) và người vui mừng nhất không ai khác chính là anh chàng Mã Mã tinh nghịch của chúng ta.
-Yeah!!! Cuối cùng cũng tan rồi!!!
Nhân Mã chạy ùa ra sân trường rồi quỳ xuống hú làm các học sinh khác đi ngang qua cứ tưởng đó là thằng khùng hay sao. Nhưng Nhân Mã cũng không hơi đâu mà bận tâm, giờ thì anh phải bận đi tận hưởng niềm vui của giờ phút được tan trường rồi. Nghĩ xong, anh chàng co giò lên quay hướng quán kem mà chạy tới thì bỗng từ đâu ra, giọng nói trong veo của cừu vang lên:
-Ừm, Nhân Mã à, tớ…
-Tớ về trước đây!
Nhân Mã không thèm nghĩ nhiều liền nhanh chóng ngắt lời Bạch Dương. Suy nghĩ trong đầu anh lúc bấy giờ chỉ có một, đó là: Càng tránh xa Bạch Dương càng tốt.
-Nhân Mã!-Bạch Dương kéo tay anh lại -Tại sao cậu cứ lãng tránh tớ vậy? Tớ đã làm gì sai?-Cô nói tiếp.
-Cậu không làm gì sai hết! Giờ thì buông ra!-Nhân Mã lạnh lùng nói. Bạch Dương, cô nàng lúc đầu còn nhân nhượng nhưng rồi lại nghe thấy giọng điệu thờ ơ lãnh đạm của Mã, nộ khí nổi lên, cô hất tay anh ra và bỏ đi.
“Gì chứ, tưởng mình là ai chứ? Tớ nhịn cậu như vậy còn chưa đủ hay sao! Giận thì cứ giận đi! Mặc xác cậu!”
Bạch Dương đùng đùng bỏ đi với một mớ ý nghĩ trong đầu. Cô vừa giận lại vừa thắc mắc không ngừng. Cớ gì mà Nhân Mã cứ lạnh mặt với cô chứ, cô đã làm gì sao hay sao?
Nhân Mã đứng nhìn xuống sân. Nắng chiều vàng nhạt trãi bóng Bạch Dương ở phía xa đang dậm chân đùng đùn. Thật sự mà nói, anh cũng không muốn lạnh mặt với cô đâu nhưng, cho dù anh có cố gắng tiếp cận cô thì sao chứ. Đằng nào thì cô cũng đâu có để ý đến anh.
Nhân Mã bặm môi, phân vân không biết việc làm của mình như thế là đúng hay sai nữa? Bỗng, một bàn tay to khỏe đập mạnh một cái uỳnh vào vai khiến anh giật thót tim. Không cần quay đầu lại thì anh cũng biết người đó là ai rồi.
- Có chuyện gì vậy Sư Tử?
-Tớ muốn nói với cậu một việc, nhưng trước tiên hãy trả lời tớ câu này đã, có phải cậu thích Bạch Dương không?
Sư Tử phun ra một câu vô cùng thẳng thắn.
-Hả? Sao cậu biết? Y…ý tớ là không phải…tớ không…tớ…haizz...tớ đúng là… thích Bạch Dương…-Nhân Mã đỏ mặt.
-Vậy thì tớ đoán đúng rồi! Nhân Mã à, tớ khuyên cậu, nếu cậu thực sự thích Bạch Dương thì hãy cố gắng mà giành lấy cô ấy, trốn tránh không có ích gì đâu, ngược lại chỉ càng tạo thêm khoảng cách giữa hai người thôi. Cái tên Trương Tử Thi gì đó nhất định sẽ lợi dụng điều này mà lấn tới. Đó! Cậu thấy chưa!-Sư Tử chỉ về hướng Bạch Dương đang đứng, cô đang cười rất vui vẻ với Trương Tử Thiên. Nhân Mã lại nổi máu ghen. Anh muốn nhào tới đấm cho cái tên Tử Thi đó một trận quá, nhưng mà, Bạch Dương của anh đang đứng ở đó mà!
-Ừm, tớ hiểu rồi, một ngày nào đó, Bạch Dương nhất định sẽ là của tớ chứ không phải cái tên xác chết kia đâu! Cám ơn cậu nhiều lắm, best friend! À, bây giờ tớ định tới khu vui chơi nè, cậu có muốn đi cùng không?-Nhân Mã hí hửng.
-Tất nhiên là đ…
-Không có đi đâu hết! Cậu còn phải học anh văn nữa!
Song Ngư từ đâu bay tới nhéo tai Sư Tử lôi đi làm anh chàng giật cả mình bèn quay sang cãi lộn với cá. Hai người vừa đi vừa cãi lộn um trời đất làm những người đứng gần đó đều chịu không nỗi, phải bịt lỗ tai chạy đi hết. Nhân Mã thì đứng đó cười tủm tỉm.
Xử Nữ cùng Cự Giải vừa ra cửa lớp, thấy Sư Tử vừa đi vừa cãi nhau với Song Ngư, cô thở dài:
-Haizz, hai người này sao không cãi nhau là không được thế nhỉ?
-Nhưng tớ lại nghĩ không biết chừng sau này họ sẽ thành đôi! Tớ đọc nhiều câu chuyện có nói là, hai người bạn ban đầu cãi nhau nhưng sau này sẽ trở thành một cặp đó. Ôi, điều đó thật đẹp!-Cự Giải bắt đầu mơ mộng.
-Không thể nào, theo suy nghĩ logic của tớ thì hai người này cứ cãi nhau mãi, theo đà này dần dần sẽ trở thành kẻ thù chứ không thể nào thành đôi được!
-Nhưng tớ nghĩ là được mà!
-Vậy thì chúng ta cá cược đi! Nếu họ thành đôi, tớ sẽ làm bất cứ việc gì cậu nói còn nếu không thành thì cậu phải làm bất cứ việc gì tớ nói. Được chứ?-Xử Nữ tự tin nói.
-Ok!
*****************
-Haizz, tôi đã nói với cô là không cần dạy mà, tôi cũng thừa thông minh rồi, không cần ai phải dạy nữa! Với lại, chà, tôi không phải muốn khoe khoang đâu nhưng nếu nói về tiếng anh thì tôi giỏi hơn cô nhiều!-Bắt đầu giở thói khea khoang.
-Vậy anh thử hỏi tôi cái gì về tiếng anh đi, tôi chắc chắn sẽ trả lời được!-Song Ngư tự tin nói.
-Vậy thì tôi đố cô, What là cái gì?-Sư Tử nói, trong lòng thì cười thầm với ý nghĩ của mình, con nhỏ Song Ngư chắc chắn sẽ mắc bẫy cho xem.
-Dễ ẹt, thì what là cái…
Song Ngư đang thuận miệng định trả lời thì bỗng ngập ngừng lại. Cái câu hỏi này...cô hình như đã nghe ai đo nói rồi...
-Mau trả lời đi!-Sư Tử hối thúc.
-Ừm, what là cái quạt.
-Ha ha ha, sai bét, vậy mà cũng cho là mình giỏi lắm, ha ha ha!-Sư Tử cười đắc ý.
-Vậy chứ theo anh, what là cái gì?-Song Ngư hỏi lại.
-Thì what là cái gì!
-Ủa, tôi hỏi anh mà sao anh hỏi lại tôi, điên à?
Sư Tử lúc này mới ngớ người ra, mình bị con cá ngố nó gạt rồi, trời ơi, tức chết đi được, ban đầu đi gài bẫy nó bây giờ lại đổi thành nó gài bẫy mình, quê không còn chỗ chê.
-Ha ha, bây giờ thì anh mới biết sự lợi hại của tôi chứ gì! Thôi mau đi làm bài bài tập đi, một lát tôi sẽ kiểm tra!
-Không làm!-Sư Tử bướng bỉnh, Ngư thì không nói gì, cô chỉ mỉm cười, rút điện thoại ra và…
“Không nghe lời Song Ngư thì đừng trách mẹ! Không nghe lời Song Ngư thì đừng trách mẹ! Không nghe lời Song Ngư thì đừng trách mẹ!...”
Câu nói của mẹ cứ luôn lãng vãng trong đầu, Sư Tử rùng mình khi nhớ đến những thứ hình phạt mà mẹ đặt ra cho anh khi không nghe lời bà ấy. Bực bội, anh đi lại bàn học lấy sách vở ra. Song Ngư mỉm cười cất điện thoại vào túi rồi vừa ngồi đọc báo vừa mơ mộng đến buổi văn nghệ vào tối mai.
**************
Sau những ngày tập luyện vất vả, cuối cùng thì ngày đó cũng đã đến.
-Sau đây là tiết mục đơn ca của em Song Ngư - học sinh lớp mười A, xin quý vị cho một tràng pháo tay!
“Bốp bốp bốp”
Cả hội trường như muốn nổ tung ra luôn vì có cả ngàn người, cả ngàn cái pháo tay vang lên không ngớt. Song Ngư trong bộ đồng phục học sinh, hồi hộp bước ra sân khấu, khán giả ở dưới nín thở chờ nghe giọng hát của cô gái được mệnh danh là thiên sứ của giới âm nhạc. Nhạc nổi lên, Song Ngư cất tiếng hát trong trẻo của mình. Cả khán trường im phăng phắt, cả con muỗi, con kiến cũng phải im, im để nghe giọng hát của một nàng tiên cá có thể làm người nghe chết mê chết mệt.
Trong cánh gà, mười sao (trừ Ma Kết đang trang điểm) đang tụ tập lại một chỗ xem phần trình diễn của Song Ngư.
-Công nhận, Ngư nhà ta hát hay phết!-Bạch Dương chép miệng.
-Còn phải nói, Ngư Nhi mà hát là không ai hát lại đâu!-Bảo Bình cũng hùa theo.
Ai nấy cũng gật đầu tán thành vớ cô rằng, giọng hát của Ngư là rất hay nhưng chỉ trừ có một người...
-Trời, cũng thường thôi!-Sư Tử lại giở giọng kiêu ngạo, đó là bên ngoài chứ bên trong thì…
“ Con cá ngố hát cũng khá đấy chứ! NHƯNG VẪN KHÔNG BẰNG MÌNH!”
Các sao nói chuyện rôm rã, ai cũng thấy háo hức và vui vẻ, chỉ trừ Xử Nữ, cô đang rất rất hồi hộp. Mấy ngày qua, trong các buổi tập dợt, cô luôn tìm cách để không phải hôn Ma Kết, nhưng bây giờ thì cũng phải làm rồi, tâm trạng cả cô vô cùng rối bời, không biết một lát phải đối mặt với Ma Kết ra sao nữa…bỗng, một cánh tay đặt lên vai cô, giọng nói ấm áp quen thuộc vang lên:
-Cậu không sao chứ?-Cự Giải ân cần hỏi han.
-À, tớ không sao!-Xử Nữ vội giấu đi vẻ bối rối của mình, quay mặt qua chỗ khác thì lại đυ.ng phải mặt Ma Kết, cả hai người đỏ mặt.
-Các cậu đi thay trang phục đi! Sắp đến lượt chúng ta diễn rồi đó!-Ma Kết nói với các sao, mọi người quay lại nhìn, ai nấy ôm bụng cười lăn lộn trước gương mặt đã được trang điểm của Ma Kết.
-Hi hi hi, trông cậu chẳng khác gì mấy thằng bống ngoài hội chợ ấy…ha ha ha…hi hi hi…
Ma Kết giận lắm, anh dậm chân đùng đùng đi trước. Hic, tại ai mà anh phải làm con gái? Tại ai mà anh phải làm công chúa? Tất cả cũng tại cái bà cô chủ nhiệm đó. Cái gì mà công bằng chứ! Đúng là muốn gϊếŧ người gián tiếp mà!
Các sao thấy Ma Kết giận vội chạy theo anh rối rít, Song Ngư lúc này vừa biểu diễn xong, cô đi vô thì thấy cảnh nhiều người đuổi một người này, không hiểu gì nhưng cũng chạy theo. Ma Kết đã tới phòng thay trang phục trước, anh đẩy cửa ra và trong đầu đã hiện lên hình ảnh những bộ trang phục tuyệt đẹp, nhưng…trái với anh nghĩ, khi cánh cửa phòng vừa mở ra, đập vào mắt anh là căn phòng với một cảnh tượng thật kinh khủng: Cả căn phòng bị tác sơn khắp nơi. Trên tường dán vô số những mảnh giấy với nội dung như: “ Sáu con nhỏ lớp mười A là đồ khùng”, “ sáu con nhỏ ngốc”, “ Cự Giải điên khùng”, “ Xử Nữ là đồ đần”, “ Bạch Dương bệnh hoạn”…Và cả sáu sao nữ đều có mặt trong những mảnh giấy đó, ở dưới sàn là phục trang của các cô, đều bị cắt te tua và dính nước sơn hết, chỉ có đồ của các sao nam là nguyên vẹn nằm trên giá treo. Nhìn thấy cảnh trượng này, người nỗi khùng trước tiên không ai khác chính là Bạch Dương:
-Hừ, đứa nào? Đứa nào đã làm chuyện này? Tớ mà biết được thì tớ sẽ ngũ mã phanh thay, chặt hắn ra thành từng khúc rồi đem vứt cho chó ăn!
Các sao nghe khẩu khí của Bạch Dương mà khϊếp sợ, tự tưởng tượng nếu mình mà là kẻ đó chắc chết với cừu luôn quá!
-Bây giờ không phải lúc để tức giận đâu, chúng ta phải có đồ diễn ngay mới được!-Thiên Yết lên tiếng.
Và mọi ánh mắt hướng về phía Thiên Bình, từ nhỏ cô đã giỏi về thời trang rồi nên có lẽ cô sẽ có cách.
-Tớ có cách rồi, các cậu hãy kiếm vải lại đây!
-Nhưng vải ở đâu ra?-Nhân Mã thắc mắc.
-Thì…gì cũng được, miễn nó là vải!
Cả bọn lập tức chia ra tìm vải. Bạch Dương, Nhân Mã và Thiên Bình thì kéo hết các tấm rèm trong phòng ra trong khi Song Tử, Kim Ngưu, Bảo Bình và Song Ngư lập tức lẻn ra ngoài mua cả đống vải về. Thiên Yết, Ma Kết và Sư Tử thì lấy luôn tấm thảm lớn màu đỏ trãi trong phòng.
Rồi cả đám đưa hết số vải mà mình có được cho Thiên Bình. Cô lấy trong túi ra một quyển sổ rồi hí hoáy viết viết vẽ vẽ gì đó, xong, cô chỉ cho các cô gái khâu chỗ này vá chỗ kia. Còn các sao nam thì đi kiếm những thứ Thiên Bình nêu ra, nào là kim tuyến, ruy băng, hoa giả,…cuối cùng thì trang phục diễn cũng đã hoàn thành.
Trang phục của các nhân vật phụ thì rất xinh xắn đáng yêu dù nó có làm từ thảm và rèm đi nữa nhưng nhìn vẫn rất đẹp khi đã qua tay của Thiên Bình và các cô gái. Trang phục công chúa của Ma Kết thì khỏi chê vào đâu, Thiên Bình đã khéo léo dùng vải mà các sao mua được để quấn thành một bộ váy công chúa kiểu suông bằng cách lấy vải trắng quấn lại nhiều lớp và may cố định tới eo, sau đó cô gắn lên một cái hoa hồng màu trắng vào chỗ đã cố định, cuối cùng là dùng ruy băng thắt ngang eo và rãi kim tuyến vàng lên toàn bộ trang phục, thật hoàn hảo!
-Oa, Ma Kết à ,cậu mà mặc bộ này vô là đẹp nhất thiên hạ luôn đó nha!
Song Tử trêu chọc làm Ma Kết lại bực mình, anh quát Song Tử "im đi" rồi đi thay trang phục. Bảo Bình, Bạch Dương, Xử Nữ, Thiên Bình, Cự Giải và Song Ngư cũng lấy đồ của mình rồi đi thay nốt. Ngoài sân khấu bây giờ là tiết mục ca hát của anh chàng hot boy của khối mười hai – Trương Tử Thiên. Tất cả khán giả nữ bên dưới đều nhìn anh với một con mắt hình trái tim màu hồng, ngay cả Bạch Dương cũng giống họ. Đúng vậy, khỏi phải nói cũng biết hiện giở Nhân Mã tức giận như thế nào rồi.
-Bạch Dương! Cậu có cần nhìn hắn đắm đuối như vậy không?-Nhân Mã kéo áo Bạch Dương. Cô nàng ngạc nhiên quay lại:
-Ủa tớ tưởng cậu đang giận tớ hay gì mà? Sao bây giờ hết giận rồi hả?
“Trời ạ, mình quên mất!”
-Ơ…chuyện này…cứ cho là tớ hết giận rồi đi!-Nhân Mã ấp úng. Trông thấy điệu bộ đáng yêu đó, Bạch Dương phì cười. Đúng lúc, tiết mục ngoài sân khấu đã kết thúc. Mc bước lên sân khấu và giới thiệu cho tiết mục tiếp theo.
-Thưa quý khán giả, và bây giờ là tiết mục mà mọi người mong đợi – vở kịch Cinderella do tập thể lớp mười A biểu diễn, xin các bạn cho một tràng pháo tay!
Mc cất tiếng, mọi người ở bên gưới vỗ tay bồm bộp chào đón. Chiếc rèm đỏ từ từ mở ra và Ma Kết – trong vai công chúa lọ lem bước ra với bộ đồ rách rưới, trên tay cầm cây lau nhà. Thiên yết, Song Ngư và Song Tử bước ra và bắt đầu giở giọng hách dịch sai khiến công chúa hết việc này đến việc khác. Khán giả lại lần nữa vỗ tay bồm bộp, luôn miệng khen ngợi tiết mục này. Cả trường hầu như ai cũng chăm chú xem kịch, chỉ trừ có hai người, Tiểu Thanh và Mai An, từ đầu giờ cho tới lúc này chỉ ở trong phòng chứa dụng cụ, chuẩn bị thực hiện kế hoạch đen tối của mình.
-Mày chuẩn vị xong chưa?
-Rồi!
Ngoài sân khấu, tiết mục đã đến hồi kết thúc. Công chúa lọ lem đã mang vừa chiếc giày và được đưa đến lâu đài với hoàng tử. Ma Kết khoác vào người chiếc váy do Thiên Bình cùng các sao nữ làm lúc nãy, bước ra…
-Ôi! Anh ấy thật xinh đẹp…ngay cả khi giả gái!
Các fan của Ma Kết reo hò dữ dội còn làm cho anh thêm xấu hổ riêng các sao nam và các sao nữ thì cười muốn bể bụng, Thiên Bình cảm thấy rất tự hào về bộ trang phục do mình thiết kế. Trở lại cảnh đám cưới, theo kịch bản thì lẽ ra công chúa phải vui mừng chạy lại ôm hoàng tử, hoàng tử cũng vui mừng ôm lại công chúa rồi ôm cô quay mòng mòng, sau đó thì hôn rồi kết thúc vở kịch, nhưng đằng này…có lẽ không giồng với kịch bản cho lắm, Ma Kết bước tới gần Xử Nữ thì cô lại lùi về sau một bước như muốn trốn tránh anh. Rốt cuộc thì cũng tới được chỗ Xử Nữ, ôm cô, xoay vòng vòng và…
-Nhanh lên, họ sắp hôn rồi kìa!
-Biết rồi, khỗ lắm, nói mãi!
Trên sân khấu, Xử Nữ vẫn cố đẩy anh ra. Khán giả và các sao sốt ruột hết cả lên, rốt cuộc thì họ đang làm cái trò gì chứ?
“Haizz, cuối cùng cũng phải làm rồi”-Suy nghĩ của Ma Kết và Xử Nữ.
-Máy chụp hình, sẵn sàng!-Các sao.
Bỗng nhiên…
“Cụp…cụp…cụp…”
Mọi người đang trông chờ giây phút lãng mạng nhất thì bỗng nhiên, lần lượt tất cả các bóng đèn vụt tắt hết, một màn đem bao trùm cả không gian rộng lớn. Xử Nữ thở phào nhẹ nhõm vì được thoát nạn.
Tất cả mọi người hoảng loạn lên hết cả. Lúc đó, hai người Tiểu Thanh và Mai An hí hửng đi ra thực hiện kế hoạch đã đề ra - đổ nước sơn và dầu lên người hoàng tử Xử Nữ, làm cho cô bị bẽ mặt trước hàng ngàn khán giả. Đầu tiên,nhỏ Tiểu Thanh cầm xô dầu nhớt tạt về phía Xử Nữ nhưng bất cẩn lại không trúng cô mà trúng vào sàn sân khấu. Mai An lên buông ra câu chửi, trách móc Tiểu Thanh thật vô dụng vì có chút việc như vậy mà làm cũng không xong, cô đích thân cầm thùng nước sơn màu đen tạt vào người Xử Nữ lúc cô nàng không để ý.
“Xử Nữ, lần này mày chết chắc rồi! Ha ha”
Ý nghĩ là vậy, nhưng sao chưa kịp làm được gì thì bỗng nhiên, một cánh tay từ phía sau kéo áo hai người ra ngoài, cả hai đứa còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì bị ai đó đấm một phát, lăn ra bất tỉnh.
“Cụp…cụp…cụp”
Các ánh đèn lại vụt sáng lên. Vở kịch tiếp tục đoạn gây cấn. Do bị sự cố lúc nãy, Ma Kết giờ lại càng ngại ngùng hơn không dám bước lại gần Xử Nữ.
“Chết tiệt, nếu không phải tại cái trò bốc thăm vớ vẩn thì mình đâu phải khó xử như thế này”
Sự im ắng kéo dài hơn năm phút làm cho bầu không khí càng thêm nặng nề. Thấy tình hình không ổn, Sư Tử đứng ở đằng sau Ma Kết liền lên tiếng nhắc khẽ:
-Ma Kết, cậu làm gì vậy, mau diễn đi chứ!
Ma Kết vẫn đứng chôn chân ở đó, ngập ngừng muốn đi nhưng lại thôi. Sư Tử phát bực với thằng bạn của mình, anh dùng tay đẩy Ma Kết về phía Xử Nữ. Ma Kết bị đẩy bất ngờ, anh muốn thắng lại nhưng lại trượt đúng vào vũng dầu của Mai An đã đổ ra lúc nãy. Mất đà, anh lao tới chỗ Xử Nữ và vô tình ôm lấy + hôn cô. Chắc có lẽ đến hai đứa phá hoại Mai An và Tiểu Thanh cũng không ngờ là việc chúng làm không những không hại được Xử Nữ mà còn giúp cô hôn Ma Kết nhanh hơn nữa chứ! Xử Nữ bị ôm hôn quá bất ngờ nên liền đấm cho Ma Kết một cú làm anh văng ra, xui xẻo thay lại văng đúng cái vũng dầu đó nữa nên bị trượt một hơi xuống sàn sân khấu (OMG!). Khán giả trố mắt nhìn…
-Gì kì cục vậy? Sao hoàng tử lại đánh công chúa chứ, bạo lực quá!
-Hình như không giống với kịch bản?
…
Cả khán phòng xôn xao hết cả lên, Xử Nữ lúc này vô cùng hoảng loạn. Ôi, cô vừa làm gì thế kia? Sao lại đấm anh ta văng xuống dưới chứ? Nhưng mà anh ta…anh ta…
-Ơ…nàng là công chúa mà ta đã thầm yêu bấy lâu, ta vì quá vui sướиɠ nên mới làm vậy, ta thật sự xin lỗi. Xin nàng cho phép ta làm chồng của nàng nhé!-Xử Nữ bước tới vực sân khấu nói vọng xuống!
-Ta…đồng…ý!-Ma Kết cố gắng ngóc đầu dậy rặn từng chữ cuối rồi ngã xuống bất tỉnh.
-Và công chúa lọ lem và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi!
Bảo Bình đọc lời kết thúc câu chuyện. Khán giả ở dưới vỗ tay nhiệt liệt tán thưởng cho tiết mục của lớp mười A. Riêng các sao lúc này không để ý lắm vì còn bận khiêng Ma Kết đi vào trong.
-Ê, các cậu có thấy kì lạ không? Tự dưng ai lại đi cúp cầu dao điện ngay lúc đang gây cấn chứ?-Song Tử liếng thoắng.
-Ừm, kể cũng lạ, ai mà lại đi đổ một vũng dầu nhớt lên sân khấu nhỉ?-Kim Ngưu chống cằm.
Mọi người cùng suy nghĩ...nghĩ...nghĩ nát óc mà vẫn nghĩ không ra...
Bỗng...
-Là hai đứa này!-Bạch Dương đi tới, hai tay nắm áo hai đứa con gái tiến lại chỗ các bạn mình.
-Cậu nói sao? Là họ à?-Bảo Bình hỏi.
Bạch Dương gật đầu chắc chắn.
-Nhưng làm sao cậu biết?-Cự Giải thắc mắc.
Bạch Dương bắt đầu kể lại mọi sự việc…
Flash back
Trên sân khấu, vở kịch đã diễn tới cảnh lọ lem mang vừa chiếc giày. Bạch Dương lúc này đã hết vai diễn nên định đi vào thay trang phục thì vô tình phát hiện Mai An và Tiểu Thanh lén lén lút lút trông rất khả nghi, cô nhận ra ngay đây chính là hai đứa đã hù dọa cô và Song Ngư hồi đầu năm, cô liền bí mật theo dõi họ. Mai An và Tiểu Thanh đí ra phía sau hội trường – nơi được lắp đặt hệ thống cầu dao điện. Đúng như Bạch Dương dự đoán, hai cô ả cúp cầu dao điện rồi nhanh chóng chạy vào phòng chứa dụng cụ. Bạch Dương đứng ở ngoài cửa chờ, chỉ trong chốc lát, Mai An và Tiểu Thanh bước ra, trên tay cầm hai chiếc thùng mà Bạch Dương cũng không biết bên trong đó chứa thứ gì, nhưng cô chắc chắn rằng, thứ chứa trong đó sẽ không có tốt lành gì. Hai cô cầm hai chiếc thùng tiến lại phía sân khấu. Linh cảm mách bảo, Bạch Dương sợ chúng sẽ giở trò phá hỏng vở kịch nên nắm áo cả hai ra phía sau nhưng chậm trễ để Mai An tạt thùng dầu vào sàn sân khấu.
End flash back
-Vậy ra là hai cô à, hai cô thật là độc địa!-Kim Ngưu chê trách.
-Vậy chẳng lẽ người làm hỏng trang phục và dán những mảnh giấy đó cũng là hai cô?-Xử Nữ suy đoán.
-Phải, tụi tao làm đó! Rồi sao?-Hai đứa nghênh mặt lên.
-Aaaaaa, thì ra là hai cô làm thật à, tức chết đi được! Tôi sẽ cho hai người biết tay…
-Khoan đã Bạch Dương, đối với loại người này dùng bạo lực không phải là cách tốt nhất đâu!-Bảo Bình chặn cánh tay của Bạch Dương lại.
-Ý cậu là…
Song Tử bán tín bán nghi. Thật ra, anh từng ở bên Bảo Bình cũng khá nhiều cho nên cũng quá hiểu tính cách của cô nàng rồi, chắc cô nàng định cho hai con nhỏ kia uống một loại thuốc gì đó, vừa được trả thù vừa có người thử thuốc. Thông minh nhỉ?
Suy đoán của Song Tử đã trở thành sự thật, Bảo Bình kiếm trong giỏ xách của mình thứ gì đó rất lâu, một lúc sau, cô lôi ra một lọ thuốc có dán nhãn là “thuốc gây tiêu chảy cấp tốc hiệu Bảo Bảo”. Song Tử xanh mặt.
-Ha…ha…ha…Bảo Bình à, thứ gì cậu cũng chế ra được hết…cậu thật là…hi…hi…hi…-Các sao cười như điên dại.
-Hì hì, ban đầu tớ cũng không biết là mình chế ra thuốc gì nên mới nhờ (thật ra là ép) Song Tử uống thử một viên. Kết quả vừa uống xong thì cậu ấy bị tiêu chảy, cho nên tớ mới biết công dụng đó! Tớ tính vứt nó từ lâu rồi nhưng mà…he…he…he…bây giờ thì có việc dùng tới nó rồi!
Nói xong, Bảo Bình đút cho Mai An và Tiểu Thanh mỗi đứa chừng năm viên. Ngay sau đó, tụi nó rống lên thống thiết rồi ôm bụng chạy tán loạn vào nhà vệ sinh. Các sao thấy vậy cười hả hê. Thật đáng đời cho những kẻ có tâm địa xấu xa muốn hãm hại người khác.
Sau khi các tiết mục đã trình diễn xong hết thì đến phần trao giải thưởng. Thật trùng hợp là tập thể lớp mười A đều đạt hai giải cao nhất cho hai tiết mục của mình làm cho các khối lớp khác ghen tị không thôi.
Buổi văn nghệ kết thúc mĩ mãn. Ai cũng ra về trong vui vẻ chỉ trừ hai người mà bạn cũng biết là ai đó đang còn ở lại nhà vệ sinh để giải quyết những vấn đề thầm kín khó nói của mình.
End chap 14