Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

12 Chòm Sao Và Tình Yêu Thời Học Sinh

Chương 11: Kế Hoạch Hoàn Hảo​

« Chương TrướcChương Tiếp »
-A, các cậu lại đây xem nè!

Thiên Bình chợt reo lên khiến các sao muốn rụng cả tim, họ lập tức tụ tập lại chỗ cô đang chỉ vào - là trong nhà vệ sinh, có một chậu cây rất kì lạ được đặt cạnh bồn rửa mặt. Bảo Bình lách vào gần hơn để xem cho kĩ, sau đó, cô nàng xác nhận đó đúng là cây Tán Hương mà cô đang tìm. Các sao ồ lên thán phục:

-Không ngờ ông ta lại giấu ở chỗ này! Wow, chúng tớ còn chưa nghĩ đến là ở nhà vệ sinh mà cậu đã phát hiện ra rồi, sao cậu biết hay vậy?-Song Ngư trầm trồ thán phục.

-Đâu có, lúc nãy tớ tìm hoài mà không thấy nên tớ bỏ cuộc luôn, xong một lát sau mới nhớ là đã hơn mười lăm phút rồi mà tớ còn chưa rửa mặt nữa nên mới vô nhà vệ sinh đó để rửa và vô tình phát hiện có chậu cây lạ ở đây.

Cả đám sau khi nghe xong câu trả lời của Thiên Bình thì lăn đùng ra té xỉu. Mười lăm phút rửa mặt ư? Haizz, Thiên Bình vẫn đúng là Thiên Bình!

-Thôi thôi, chúng ta, mau hái đi rồi về mau!

Bạch Dương nói, rồi cả đám nhào vô hái lấy hái để, Cự Giải còn hái một vài bông hoa về để ép khô khô làm kỉ niệm nữa chứ, trong cả bọn, thì chỉ có cô là suy nghĩ như thế này thôi:

“Thầy ơi thầy, chúng em chỉ xin thầy một ít thôi, mai mốt cây sẽ lại có hoa, kết quả, thầy đừng bắt tội chúng em ăn trộm nha thầy! Chúng em lấy quả vì có mục đích chính đáng mà!”

Cự Giải thầm nhủ trong lòng, Song Ngư thấy Cự Giải đang buồn buồn tự lẩm nhẩm thì biết chắc là cô nàng đang ăn năn sám hối đây. Giải không hề muốn lấy trộm đồ của người khác nhưng Giải cũng không thể khoanh tay đứng nhìn bạn bè của mình gặp nạn được! Song Ngư bước tới an ủi Giải Giải, cô nói với Cự Giải là đây không phải trộm mà chỉ là xin chưa nói trước thôi nên đừng lo lắng. Cự Giải nghe vậy cũng thấy đỡ trong lòng.

-Được rồi, bây giờ chúng ta mau về thôi, các cậu hãy đưa hết số quả Tán Hương này cho tớ đi rồi...ơ…Kim Ngưu, cậu…-Bảo Bảo há hốc mồm khi thấy Kim Ngưu đang cố cắn một quả trong miệng.

-Kim Ngưu! Quả này không phải dùng để ăn đâu! Đây là vật liệu để chế thuốc mà!

Thiên Bình nhắc nhở Kim Ngưu, anh chàng thấy vậy lập tức nhả nó ra và trả cho Bảo Bình. Mọi người ai cũng thấy lạ, tại sao Kim Ngưu lại nghe lời Thiên Bình vậy chứ! Dòng suy nghĩ đó còn đang lẫn quẩn trong đầu thì Thiên Bình bỗng chạy lại phía Bảo Bình và nói:

-Song Tử à…

-Ơ…tớ là Bảo Bình!-Bảo Bình xệ mặt nói.

-Ơ, tớ nhầm nữa rồi, xin lỗi cậu nha!-Thiên Bình cúi đầu xin lỗi rồi chạy qua phía Song Tử đang đứng và nói tiếp:

-Song Tử à, tớ đưa cậu về nhà nhé!



Thiên Bình mắt long lanh, còn Song Tử thì rất đỗi ngạc nhiên, nhưng anh bỗng nhớ ra, hôm trước anh đã cứu Thiên Bình khỏi một băng cướp, chắc là cô ấy muốn trả ơn anh đây mà, không nên phụ tấm lòng của cô ấy!

-Ừm, vậy làm phiền cậu!

Song Tử cười đáp và cùng Thiên Bình đi về trong con mắt ngạc nhiên tột độ của mọi người, nhất là Bảo Bình và Kim Ngưu. Họ đứng đó, nhìn theo bóng hai người bạn mình khuất dần, tự dưng cảm thấy rất hụt hẫng, cứ như mình vừa mất một thứ gì đó rất quan trọng vậy. Cả hai thấy lòng mình nặng trĩu, buồn bã cất bước đi. Sư Tử thấy vậy chạy lại Kim Ngưu:

-Kim Ngưu à, cậu có sao không?

Sư Tử vỗ vai anh. Kim Ngưu lập tức vứt bỏ cái bộ mặt rầu của mình mà thay vào đó là gương mặt hớn hở khác xa:

-Ơ…ha…ha…ha…tớ có sao đâu! Tại tớ đói bụng quá nên mới uể oải đó chứ! Tớ hoàn toàn không sao hết!

Kim Ngưu nói rồi chạy vụt đi, anh cố gắng chạy, chạy thật nhanh để Sư không thể thấy được tâm trạng của mình nhưng Sư đứng đó, mắt vẫn dõi theo bóng dáng Kim Ngưu. Anh lắc đầu, thở dài.

“Kim Ngưu, cậu đang nói dối tớ phải không?”

********************

Ngoài cổng trường, bóng hai cô gái một cao một thấp đang bước đi chông chênh với nhau, vừa đi lại vừa nói chuyện rôm rả:

-Bạch Dương à, cậu có thấy lạ không, Thiên Bình tự dưng quấn lấy Song Tử còn Kim Ngưu và Bảo Bình thì lại buồn bã khi nhìn thấy cảnh đó, có khi nào họ…-Song Ngư ngập ngừng.

-Tớ có biết đâu, có lẽ là vậy…Thôi chết!-Bạch Dương đột ngột hét lên làm Song Ngư đứng tim.

-Chuyện gì vậy?

-T…tụi mình quên mất Xử Nữ và Ma Kết ở trong trường rồi!

-Á…đúng rồi, chúng ta chạy lại trường mau lên!

Cả hai tức tốc chạy lại trường và vừa đến đó, họ đã trông thấy Xử Nữ và Ma Kết đứng ở cổng. Hai cô chạy lại hỏi han:



-Sao hai cậu lại đứng ở đây? Có sao không? Sao hai cậu thoát được cái ông giám thị đó vậy?-Song Ngư hỏi một tràng dài làm Xử không biết phải trả lời từ đâu nữa, Ma Kết đành lên tiếng thay:

-Từ từ, để tớ kể lại cho nghe…

Flash back

-Thưa hiệu trưởng, tôi đã làm xong rồi, xin ngài xem qua!-Thầy giám thị đưa xấp giấy cho thầy hiệu trưởng, ông nhận lấy và xem xét một hồi.

Ừm, thầy làm rất tốt, cám ơn thầy! Giờ không có việc gì nữa, thầy có thể về!-Thầy hiệu trưởng mỉm cười với ông giám thị. Ông ta cúi chào rồi đi mất. Xử Nữ và Ma Kết cũng vừa làm xong, cả hai đưa xấp giấy của mình cho thầy xem, thầy cũng rất hài lòng với họ. Cả hai mừng rỡ chào thầy rồi bước đi nhưng…

-Ma Kết, Xử Nữ, lần này thầy cứu các em nhưng lần sau không co đâu, các em làm gì cũng phải cẩn trọng suy xét nhé! Thầy tin những người thông minh như các em sẽ biết rõ thầy đang nói về vấn đề gì mà, có phải không?- Bị thầy hiệu trưởng nói trúng tim đen, Ma Kết và Xử Nữ liền quay lại.

-Dạ, chúng em rất cám ơn thầy! Sau này chúng em không dám nữa đâu ạ!

-Thôi, các em cũng về nhà đi! Trời đã tối rồi đó!

-Dạ!

End flash back

-Vậy đó, tất cả là nhờ công lao của Xử Nữ, nếu không phải nhờ cô ấy nói ra lí do đó thì tụi tớ đã tiêu rồi! Xử Nữ cậu quả rất thông minh!-Ma Kết khen ngợi làm Xử Nữ thẹn đỏ cả mặt. Bạch Dương và Song Ngư thấy thế liền trêu Xử:

-He he, hai cậu làm gì mà tình tứ thế!

-CÁI GÌ! HAI CẬU NÓI GÌ HẢ? NÓI LẠI LẦN NỮA XEM!

-Không có gì, tha cho tụi tớ đi! Tụi tớ chừa rồi! Hu…hu…hu…-Song Ngư và Bạch Bạch cuống quýt chạy, theo sau là Xử Nữ đang nổi điên lên.

-Người ta có câu, thẹn quá hóa giận mà!-Ma Kết tự cười một mình rồi đi về. Trong khi đó, ở trong trường, có một con người đang cực kì tức giận và tiếc rẻ cho cái cây của mình:

-Ối trời ơi, cái cây quý giá của tôi. Ai đã lột sạch hết như thế này! Hu…hu..hu…Nếu để cho ông bắt được là no xương với ông! Aaaa, tức quá đi!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »