12 Chòm Sao Và Lớp 9A2

5.38/10 trên tổng số 13 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Một lớp học của một tổ chức bí mật Một lớp học không giống các lớp học khác Một lớp học chứa những tài năng sát thủ Một lớp học chứa nhiều điều bí ẩn của tổ chức Một lớp học chứa đầy những cảm xúc khá …
Xem Thêm

Chương 8
Hình của Thiên Yết

*****

Sư Tử choàng tỉnh, mở mắt. Lập tức ánh sáng của đèn làm cô chói mắt khiến cô phải nhíu mày. Cơ thể cô đau nhức khắp nơi, không thể cử động dù chỉ ngón tay. Sư hồi tưởng lại sự việc đã xảy ra với mình rồi liếc mắt nhìn xung quanh. Cô đang nằm trên một chiếc giường gỗ, chỗ bị thương thì đã được băng lại. Sư cười nhạt. Bị một viên đạn ở sườn trái, cánh tay phải cũng có một viên và hai chân mỗi bên cũng có. Lẽ ra cô phải chết vì mất máu rồi, kẻ nào lại tốt bụng đi bắn người khác rồi lại cứu sống người đó vậy chứ? Chợt cánh cửa phòng mở ra, Sư Tử lập tức nhắm mắt lại. Tiếng bước chân đều đều đến gần, người đó đặt khay thuốc trên bàn cạnh giường:

- Còn giả vờ vẫn chưa tỉnh sao, cô em gái bé bỏng của tôi?- Giọng nói này, Sư Tử lập tức mở mắt nhìn người con trai tuấn tú trước mặt. Đơ vài giây, cô cất tiếng thều thào khàn khàn vì lâu ngày không nói và cả xúc động nữa:

- Anh trai?- Người được cô kêu là anh trai kia mỉm cười dịu dàng với cô, ngồi xuống bên mép giường. Anh xoa đầu cô:

- Chà vẫn nhớ ra anh hả? Anh còn tưởng em sẽ nhìn anh bằng ánh mắt lạnh băng và hỏi anh là ai cơ đấy. Em hôn mê đã gần hai ngày rồi, tại thuộc hạ của anh không tốt khiến em suýt nữa mất mạng.

- Anh... Chẳng phải là đã...

- Vụ hỏa hoạn năm đó đã có người cứu anh và cứu mẹ em nhưng do mẹ em bị bỏng quá nặng và bị thiếu không khí quá lâu nên không cứu được.- Anh nhìn ra ngoài cửa sổ bằng ánh mắt có chút man mát buồn, hồi tưởng lại vụ hỏa hoạn trong quá khứ. Nước mắt từ khóe mắt Sư tuôn trào. Người anh trai của cô vẫn còn sống sao? Cô tưởng cô đã mất hết người thân bên cạnh mình rồi chứ? Lúc đó cô tuyệt vọng và đau khổ biết bao. Lấy tay lau đi nước mắt của cô, anh vui vẻ nói:

- Chẳng phải anh đã hứa sẽ ở bên cạnh chăm sóc em suốt đời sao? Làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được.- Sư mỉm cười nhẹ, nhìn anh. Anh bây giờ vẫn vậy, vẫn còn một nụ cười dịu dàng, đôi mắt đầm ấm, giọng nói trầm trầm quyến rũ mặc dù đã nhiều năm trôi qua. Chỉ là khuôn mặt có chút thay đổi, không phải là cậu bé mới lớn ngày nào mà là người đàn ông trưởng thành. Đỡ Sư Tử dậy, anh giúp cô uống thuốc rồi tiếp tục nói chuyện với cô. Anh và cô cùng nhau kể những câu chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian hai người không gặp được nhau. Một lúc sau, anh cất tiếng đề nghị:

- Em hãy ở lại đây đi. Cùng anh lãnh đạo tổ chức này.

- Em... Em xin lỗi, em không thể ở lại.- Sư ngập ngừng nói. Cô cũng muốn ở lại đây nhưng cô vẫn còn những người bạn đang chờ ở nhà, cô không muốn phải xa họ và còn mối thù ấy nữa. Lòng buồn rầu, Sư liếc nhìn thái độ của anh đang trầm lại, trong lòng cảm thấy hơi tiếc nuối. Anh lấy điều khiển tivi trên bàn, bật tivi lên:

- Có phải vì những người này?- Sư Tử nhìn lên màn hình tivi. Sau vài giây cô hoảng hốt nhìn hai người đang ôm chặt nhau trên tivi kia:

- Nhân Mã, Xử Nữ sao họ lại ở đây? Anh đã làm gì họ sao?

- Không anh chả làm gì cả, hai người bọn xâm nhập vào tổ chức bị bắt lại, bây giờ đang bị nhốt trong khu đông lạnh. Yên tâm, nhiệt độ ở đó không gϊếŧ họ được đâu.- Nhìn hai người đang run cầm cập kia, Sư Tử lo lắng. Cô nhìn anh mình cầu xin:

- Anh thả bọn họ ra đi.- Anh im lặng không trả lời. Lòng cô nhốn nháo chờ câu trả lời của anh. Nhìn cô, anh khẽ gật đầu, ra lệnh cho thuộc hạ ở đằng sau cánh cửa thả họ ra. Sư Tử an lòng, mỉm cười, cảm ơn anh. Anh không nói gì nữa chỉ bảo cô nghỉ ngơi cho tốt rồi anh sẽ sắp xếp cho cô gặp bạn sau. Sư nhìn anh ra khỏi cửa, khép cửa lại. Cô thở dài, chờ lúc cô khỏe lại nhất định cô phải rời khỏi đây.

*****

Trong khu đông lạnh, Xử Nữ ngồi ôm Nhân Mã trên đùi mình, dựa vào một góc tường. Nhân Mã run lẩy bẩy, nhìn cánh tay phải bị thương của anh đầy lo lắng. Không hiểu nó có bị nhiễm trùng không? Cũng tại cô quá vội vàng để bọn họ bị phát hiện. Đã thế Xử còn đỡ cho cô một viên đạn nữa. Trước khi vào đây máu cứ chảy xuống từ vết thương cánh tay anh khiến cô cảm thấy mình quá ngu ngốc. Mặc dù anh không kêu đau nhưng cô biết anh thật sự rất đau. Lúc nhìn anh cố gắng cười còn trêu chọc cô, cô biết vết thương của anh rất buốt. Để cô khỏi bị lạnh Xử Nữ còn ôm cô vào lòng sửa ấm cho cô. Nhìn vết thương đã đông máu, cô thật sự rất cảm động. Trong lòng cô tràn đầy vị ngọt như mật ong vừa có vị chua xót của chanh. Họ đã bị nhốt ở đây hơn một ngày rồi, nếu cứ tiếp tục thế này họ sẽ chết cóng mất thôi. Mã gục đầu vào vai anh, mệt mỏi nói:

- Đáng lẽ... Anh không nên chạy đến giúp tôi.- Xử im lặng, mở mắt, cúi xuống nhìn cô. Đôi mắt của Mã nhìn thẳng vào mắt anh chứa đầy sự chua sót, thương cảm. Xử Nữ mỉm cười nhẹ:

- Nếu anh nói vì anh thích em mới đi cùng em thì sao?- Nhân Mã bất ngờ, anh thật sự thích cô? Chuyện đó...? Anh xoa đầu cô, tiếp tục thều thào:

- Em thật sự là quá ngốc, vì anh thích em nên mới hay trêu em như vậy. Anh định đợi đến sinh nhật em sẽ tỏ tình nhưng với tình hình hiện tại anh rất muốn bày tỏ với em.- Mã ngẩng đầu đối diện với khuôn mặt tái mét vì lạnh của anh. Cô từ bé đến giờ thật sự chưa được ai dành tình cảm với mình, anh là lần đầu tiên. Xử Nữ nhìn cô, anh rất muốn xem tâm trạng của cô thế nào. Mã mở miệng hỏi lại:

- Anh nói thật?- Xử Nữ khẳng định gật đầu. Nhân Mã ngẫm nghĩ một chút rồi bất chợt hơi ngẩng đầu, hôn lên bờ môi khô của anh. Xử đơ ra vài giây rồi cũng đáp trả lại. Cả hai hôn nhau cho đến lúc không thể thở được thì mới luyến tiếc rời khỏi nhau. Xử Nữ gục đầu vào vai cô:

- Đây là câu trả lời?

- Anh có thể cho là vậy. Em đọc sách của Bảo Bình, người ta nói hôn nhau sẽ khiến cơ thể ấm lên.- Nhân Mã khẽ trả lời. Má cô hình như có hồng hào hơn chút thì phải? Xử Nữ ồ lên một tiếng, nở nụ cười gian:

- Vậy chúng ta phải làm động tác này nhiều lần rồi.- Nhân Mã bĩu môi, ôm lấy anh thật chặt. Đột nhiên cửa khu đông lạnh mở ra, hai người lập tức trở về trạng thái lạnh nhạt, nhìn người mở cửa. Một người thanh niên bước vào, nói với thuộc hạ đứng ngoài cửa:

- Boss đã ra lệnh thả họ ra và sắp xếp cho họ một phòng.- Thuộc hạ của anh ta mau chóng nghe lệnh, hành động. Xử Nữ và Nhân Mã được bọn họ choàng thêm một cái áo, đưa ra ngoài. Người thanh niên lúc nãy đưa họ đến một căn phòng nghỉ ngơi. Nhân Mã nhìn xung quanh, bọn họ đang đi đến một căn biệt thự cách khu đông lạnh không xa. Ở ngoài căn biệt thự này vô cùng đẹp được thiết kế theo kiểu hoàng gia pha chút cổ kín, vườn trước cổng trồng đủ các loại hoa khác nhau. Không khí xung quanh tràn ngập hương thơm của hoa khiến tâm hồn con người trở nên thư thái. Họ được dẫn đến tầng hai căn biệt thự. Người thanh niên cúi đầu, nói:

- Xin lỗi về những hành động trước đây của chúng tôi. Không ngờ hai người là bạn của tiểu thư thật thất lễ.- Tiểu thư? Cả hai người nhìn chàng thanh niên đầy thắc mắc. Người thanh niên nói thêm vài câu khách sáo nữa rồi ra khỏi phòng. Nhân Mã cầm hộp cứu thương anh ta để lại trên bàn, xử lí vết thương của Xử. Xử Nữ trìu mến nhìn từng động tác hơi vụng về của cô. Nhân Mã khẽ hằng giọng, má hơi ửng hồng:

- Đừng nhìn em như thế nữa.- Xử Nữ cười, véo má cô. Nhân Mã lè lưỡi, tiếp tục băng vết thương lại. Trong lòng anh tràn ngập hạnh phúc. Anh thật sự không biết anh thích cô từ lúc nào nhưng anh luôn muốn sở hữu cô, nhìn cô cười vui vẻ anh cũng vui vẻ theo, nhìn cô trêu đùa các sao nam khác trong lòng anh cảm thấy có chút khó chịu. Lúc đó anh nhận ra anh yêu cô gái đáng yêu này mất rồi:

- Xong rồi, anh nằm xuống nghỉ ngơi đi.- Mã mỉm cười với anh, bắt anh nằm xuống giường. Xử Nữ cũng kéo cô nằm xuống cùng, hai người đối mặt nhìn nhau. Nhân Mã vô thức sờ nàn da trắng nõn khiến nhiều cô gái muốn của anh, phồng má nói:

- Anh thật là giống đại mĩ thụ nha. Em cứ tưởng anh và Ma Kết là một đôi, ai ngờ anh lại phải lòng em hả?- Xử Nữ nhíu mày rồi cù cô. Nhân Mã cười sằng sặc, luôn miệng kêu tha. Xử Nữ vừa ôm lấy vừa hôn cô. Bờ môi cô rất mềm, ngọt ngào như kẹo vậy. Anh rất thích mùi vị này, có lẽ anh sắp nghiện nó rồi. Mã hơi hé miệng để thở nhưng đã bị anh lợi dụng sơ hở, luồn vào. Đôi lưỡi vui vẻ đùa nhau, kẻ bắt kẻ chạy. Nhờ hai người căn phòng trở nên ngọt ngào, ấm áp hơn rất nhiều. Hôn hết lần này đến lần khác, Nhân Mã vùi đầu vào ngực Xử. Cô khẽ nói:

- Không hiểu Sư Tử thế nào rồi? Em lo cho nó quá.- Xử Nữ ôm cô an ủi. Nhân Mã quay lưng lại nhìn ra ngoài lan can kia. Mặt trăng hôm nay to tròn hơn, ánh trăng chiếu sáng hơn mọi ngày thì phải. Sư Tử à, tớ tìm được hạnh phúc của mình rồi...

*****

Thêm Bình Luận