Chương 13: Du côn

Kim Ngưu đang đi khắp nơi tìm Song Ngư nhưng dường như chuyện này vô cùng khó khăn. Dù trên người Song Ngư có thiết bị định vị của đội nhưng cô đã tắt nó nên Đội trưởng Kim Ngưu khó mà tìm được.

-Rốt cuộc cậu ấy đang ở đâu? Mình đã kiếm gần một giờ đồng hồ rồi.

Chợt cô nhìn thấy một đám đông đang lao đến.

-Mình có linh cảm không lành. Chắc phải chạy thôi!

Kim Ngưu trốn vô một góc khuất rồi biến mất.

...Đến một chỗ khác...

-Đôi lúc mình cảm thấy...người Trái Đất thực khó hiểu._Kim Ngưu đăm chiêu

Vù...vù...vù!

-Ơ...đây là biển sao?

Nhìn lại thì Kim Ngưu thấy mình đang đứng trên một nhà hát lớn cạnh bờ biển. Dù trời tối nhưng cô vẫn thấy vài mỏm đá lớn, một số cái còn ở trong đất liền.

-Mình nghe nói Vịnh Hạ Long rất nổi tiếng và được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới. Chắc là do người ta lấn biển nên những mỏm đá kia mới ở trong đất liền._Kim Ngưu phân tích

Do quá mải mê mà cô cũng quên mất chuyện mình đang muốn tìm Song Ngư. Sự cuồng suy luận cũng khiến Kim Ngưu không còn sầu não như lúc trước nữa.

-Đó là kiến thức cơ bản rồi cô gái ạ.

-Hử?

Kim Ngưu quay lại thì thấy một nhóm người trông có vẻ như là "giang hồ" cười nham nhở với mình.

-Các người là ai?

-Haha! Lần đầu tao thấy có cô bé ngây thơ như vậy ý! Bộ trường học không dạy em phải tự bảo vệ trước những kẻ lạ mặt sao?_Tên cầm đầu ăn mặc như du côn trêu trọc

Kim Ngưu nghe thoáng qua thì đã dần hiểu ra được sự việc. Bọn chúng là những thành phần tệ nạn xã hội của Trái Đất đây mà.

-Việc tốt các người không làm. Lại trở thành kẻ xấu khiến xã hội khinh bỉ sao?

-Ha! Mày không phải dạy đời bọn tao! Đồ gái đ*** ạ!_Bọn chúng bắt đầu chửi thề

Kim Ngưu nhăn mày, dù cô chỉ mới học Tiếng Việt có chút ít nhưng mà vẫn hiểu đó là lời lẽ vô văn hóa từ miệng của đám người này.

-Xem kìa! Một lũ chuột cống đang ức hϊếp con gái nhà lành!

Kim Ngưu quay lại thì thấy có hai anh chàng đi tới, một người buông lời châm biếm, người còn lại không nói gì nhưng xem ra anh ta có vẻ rất lạnh lùng. Cả hai đều tóc đen và mắt đen giống người Việt Nam, trang phục cũng có phần giống nhau.

-Chúng mày là ai? Mà xen vào chuyện bao đồng đồng hả?_Đám du côn tức giận

-Chỉ là không nỡ để cô gái xinh đẹp này phải đương đầu với nguy hiểm thôi._Chàng trai mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần jean đen nói tiếp

-Hôn hồn thì cút!_Chàng trai còn lại nguyên một cây đen lạnh lùng cảnh cáo

-Hahaha! Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân chứ gì? Bọn tao đ** sợ! Lên!

Và cả đám đó lao vào tấn công hai chàng trai. Kim Ngưu vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cứ đứng đực ra đó.

...Một lúc sau...

Đám du côn kia bị đánh cho một trận te tua tơi tả và đã bỏ chạy ngay lập tức sau khi được tha. Còn hai chàng trai thì vẫn bảnh bao vô cùng, quần áo không có một vết nhàu nào.

-Lần sau hãy cẩn thận hơn._Chàng trai lạnh lùng kia nhắc

-Ơ...à...cảm ơn hai anh đã giúp đỡ._Kim Ngưu thật muốn nói cô có thể tự bảo vệ được mình, nhưng người ta đã có công giúp thì vẫn phải cảm ơn chứ

-Cô gái, em xinh thật đó nha! Làm bạn gái anh đi! A đau đau!

-Chúng ta đi thôi.

Và chàng trai lạnh lùng đã kéo tai anh chàng còn lại đi mất...

Kim Ngưu nhìn nhìn một lúc rồi nhớ ra là mình phải đi tìm Song Ngư nên cô vội rời khỏi đó. Nói thực thì cô cũng không để tâm đến hai anh chàng kia cho lắm!

Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!