Chương 61: 12S với 12E

-----------------------------------

Cao trung Zodiac...

Sột soạt... sột soạt...

- Hử?

Xử Nữ đang đi trực như mọi khi, bỗng nghe thấy những tiếng động đáng ngờ. Còn chưa kịp định hình, thì trên bức tường rào đã xuất hiện một bóng người quen thuộc.

Phịch!

- Chào buổi sáng, nhóc bốn mắt.

- ...

Sắc mặt Xử Nữ liền chuyển biến xấu. Trước gương mặt tươi cười một cách vô tội của Bạch Dương, Xử Nữ nghiến răng, mắng:

- Tên điên này! Sao giờ này cậu lại ở đây? Cậu bị mất nhận thức làm người thật à?

- Hehe. Không phải do tôi mất nhận thức làm người.

Bạch Dương vẫn cười và rút ngắn khoảng cách với Xử Nữ. Anh bỗng ghé vào tai cậu, khóe môi chợt cong lên, ngữ điệu trở nên ranh mãnh:

- Mà bởi vì muốn gặp riêng cậu đấy, nhóc con.

- !!!

Gương mặt đang nổi giận của Xử Nữ bỗng nhiên ửng đỏ. Trêu chọc được cậu bạn khó tính, Bạch Dương khoái chí cười lên vài tiếng, nói:

- Haha. Da mặt cậu thật là mỏng nha. Chỉ mới chọc một câu mà đã biến thành bộ dạng này rồi. Thật đáng yêu a.

- Đáng yêu cái đầu nhà cậu! Da mặt mỏng cái cục shit!

Xử Nữ thẹn quá hóa giận mà chửi vài tiếng, sau đó hằn học bước đi, nói:

- Mau đi theo tôi.

Bạch Dương ngoan ngoãn đi theo, nhưng cái miệng thì vô cùng ngứa đòn, trêu chọc:

- Gì thế? Cậu định đưa tôi đi dâu đấy? Ôi trời, cậu đang có ý đồ gì đen tối với tôi đúng không, nhóc con?

- Đồ thần kinh! Đi lên phòng Hội lãnh phạt chứ đi đâu. Cậu nghĩ cái quái gì trong đầu vậy?

Sắc mặt Xử Nữ càng thêm khó coi trước sự vô liêm sỉ của Bạch Dương, bước đi càng lúc càng nhanh. Bạch Dương nhanh chóng bám theo, sắc mặt càng lúc càng ma mãnh:

- Hể? Tôi cố tình đi trễ là để gặp cậu mà. Tại sao tâm ý của tôi lai bị phạt chứ? Cậu có thể bỏ qua được mà. Chúng ta đang quen nhau mà, nhóc con.

- Im mồm đi. Đừng có mà dông dài.

- Thôi mà. Không thể tha cho tôi một lần sao? Người tình bé nhỏ?

- !!!

Trước sự trêu chọc của anh, sắc đỏ trên mặt cậu càng thêm nồng. Xử Nữ bước nhanh như đang chạy, vừa đi vừa mắng:

- Đ- Đồ điên! Đi nhanh lên!

- Ấy, cậu đang bỏ chạy đấy à? Đáng yêu thế?

- I- Im miệng đi! Đang ở trên trường đấy! Ai đấy mà nghe thấy thì tôi với cậu khỏi đi học luôn nhé! Tên ngốc này!

"Kia là Bạch Dương và Xử Nữ mà. Hình như hai người đấy hơi khác so với trước kia thì phải?"

Hình ảnh Bạch Dương nham nhở bám theo Xử Nữ đang vội vã, vô tình rơi vào mắt một người.

- Lớp trường à?

Bảo Bình đang định nộp giấy tờ cho Hội trưởng Hội học sinh, thì có một giọng nói quen thuộc vang lên. Bảo Bình hôm nay, chính xác hơn thì là Bảo Bình của buổi tối xảy ra vụ ẩu đả, đã quay trở lại như những ngày tháng trước. Chỉ cần nghe giọng nói của người này, tâm tư cô liền trở nên rộn ràng.

Ma Kết xuất hiện với một thùng đồ dụng cụ hóa học trên tay, khiến Bảo Bình không khỏi lưu tâm. Cô cất tiếng hỏi:

- Thầy định đem nó đến phòng hóa học sao?

- Ừ, phải. Không ngờ lại gặp em ở đây.

Ma Kết cười nhẹ đáp lại, Bảo Bình cũng trả lời:

- À, là tôi có việc đến phòng Hội.

Phòng hóa học nằm ở khu I, phòng Hội học sinh nằm ở khu kế bên. Vì vậy, hai người Ma Kết và Bảo Bình hữu duyên mà đi cùng một đoạn đường. Bỗng, cô gái chợt lên tiếng. Khác với mọi khi, lần này, ngữ điệu của cô mang theo sự nể phục:

- Tôi thật sự rất kính trọng thầy đấy, thầy chủ nhiệm.

- ...

Không có lời phản hồi từ Ma Kết, nhưng điều đấy cũng có nghĩa rằng anh đang lắng nghe cô nói. Bảo Bình khẽ trầm giọng, bày tỏ:

- Vụ ẩu đã hôm trước, cũng đều nhờ có thầy, mới có thể kết thúc một cách nhẹ nhàng như vậy. Thầy đã thức tỉnh sự ngu ngốc của đám trẻ chúng tôi bằng những nhận thức sâu sắc. Tôi khâm phục thầy, vì cách mà thầy dạy bảo chúng tôi đều nhẹ nhàng mà thấm sâu vào lòng người. Chính là nói, giống như tiết sinh hoạt lớp của tuần lễ du học sinh. Khác với cách thể hiện của những giáo viên dày dạn kinh nghiệm khác, thầy đã khiến bọn tôi thấu hiểu những lời thầy muốn truyền tải... _Nói đến đây, Bảo Bình chợt dừng bước. Cô nhìn anh, ngữ điệu chợt nghiêm túc cất lời:

- Cứ như thầy là người đã từng trải vậy.

- Đời người mà.

Ma Kết không hề bối rối trước ý hỏi riêng tư đột ngột này của Bảo Bình. Anh thản nhiên nói:

- Tôi của ngày hôm nay, sẽ sống khác với ngày hôm qua. Tôi của ngày hôm nay, sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn ngày hôm qua. Tôi hơn các em gần một thập kỷ, tất nhiên cũng sẽ trải qua nhiều điều hơn các em rồi.

- A...

Câu trả lời khách quan của anh, khiến cô nhận thức lại ý tứ dò hỏi quá phận của mình. Cô liền hắng giọng, giải thích:

- Xin lỗi, tôi không cố ý muốn tọc mạch về thầy đâu.

- Tôi biết em là người thằng thắn mà. _Ma Kết cười cười, lại bộc lộ:

- Và tôi rất vui khi nghe em bày tỏ về tôi như vậy đấy, lớp trưởng.

- À, thì... Tôi là người thẳng thắn mà.

Bảo Bình nhận được sự vui vẻ của Ma Kết, tâm tư không khỏi rạo rực. Hai vành tai bất giác đỏ ửng.

Ma Kết vẫn giữ điệu cười trên mặt, nhưng phút chốc, đôi mắt lại ánh lên một sự thâm sâu khó lường.

Liệu Bảo Bình sẽ kính trọng anh đến khi nào?

Và đến lúc cô nhận ra anh rồi, thì sự kính trọng ấy sẽ biến thành thứ gì?

...

Lớp 12S...

Sự xuất hiện của những gương mặt thân quen khiến học sinh 12S có chút ngỡ ngàng, không tránh khỏi thắc mắc và kết luận.

Bởi vì trên mặt của đám Sư Tử, Nhân Mã, Song Ngư, Song Tử, Thiên Yết, ai cũng có vết băng cá nhân hoặc một vết xước nhỏ. Thậm chí hai bàn tay của Thiên Bình lại có vết tích mới.

Là dấu hiệu của việc đánh nhau.

Sáng nay, những học sinh trong các băng đảng Ngũ lão đại cũng đều mang vết thương đi học. Khiến học sinh trong trường một phen hoang mang và tò mò.

Liệu thương tích giữa những người bạn cùng lớp và đám Ngũ lão đại, có liên quan đến nhau?

- Không ngờ là nhà thầy Ma Kết lại ở gần đấy. Còn là khu giới hạn nữa. Chúng ta có nên tìm cách để được đến nhà thầy ấy không nhỉ haha?

Nhân Mã - kẻ có thương tích nhiều nhất, vẫn đang luyên thuyên về căn hộ của thầy chủ nhiệm của mình, vì nó nằm trong những khu căn hộ giàu có nhất thành phố. Sư Tử thuận tiện chẹp miệng, đáp:

- Nhìn đồ ổng mặc đi dạy là biết dân nhà giàu rồi.

- Cả chiếc xe nữa. Ôi, tính ra thầy chúng mình quá hoàn hảo luôn ấy nhở?

- Cậu nói nữa, sẽ tăng thêm mối phiền phức cho thầy ấy đấy, Nhân Mã.

Thiên Yết lãnh đạm cất tiếng. Vừa nói, vừa ra ý hiệu bằng ánh mắt với Nhân Mã. Vì lời Nhân Mã nói, mà nữ sinh trong lớp đã mắt sáng như sao, không khỏi xúm vào bàn luận về thầy chủ nhiệm của bọn họ.

Nhân Mã vô tội, nhưng rốt cuộc cũng biết mình gây ra tội. Xin lỗi thầy Ma Kết a.

- Tôi không quan tâm ông thầy đấy giàu bao nhiêu. Nhưng...

Song Ngư chợt lên tiếng, đưa tay che miệng ngáp một cái, rồi nhìn sang Sư Tử:

- Tôi đang trông chờ vào bữa ăn của bạn học Bạch đấy.

- Phải rồi nhỉ? Chúng ta sắp được đến nhà Sư Tử chơi một lần rồi~

Nhân Mã lại lấy đâu ra gan hùm, thản nhiên khoác vai Sư Tử một cách thích thú. Sư Tử vốn dĩ là một người ít tiếp xúc quá thân thiết với người khác, liền đá Nhân Mã ra, hắng giọng:

- Là đến nhà ăn, không phải đến chơi.

- Giống nhau mà?

- Không có giống! E hèm.

Sư Tử phải kiềm chế trước bản mặt ngây ngô của Nhân Mã, hắng giọng một lần nữa rồi thông báo:

- Mấy cậu, tất cả mấy cậu. Cả những người chưa có mặt ở đây. Cuối tuần này, có thể đến nhà tôi.

- Này, bạn học "đầu gấu đẹp trai nhất trường". Sao lại nhân lúc tớ chưa đến, cậu đã lén rủ rê bọn con trai thôi vậy?

Sư Tử vừa dứt lời, thì giọng oang oang của Kim Ngưu vang lên. Cô bước đến, làm vẻ mặt giận hờn, nói:

- Tuy tối đấy tớ không phải làm gì. Nhưng con tim mong manh của tớ lúc ấy đau lắm đấy nhen.

- Tôi có nói là không mời cậu đâu? Tôi vừa nói là "cả những người chưa có mặt", là nói cậu và những người khác nữa còn gì?

Sư Tử lỗi lạc đính chính lại, sau đấy vẻ mặt ngạo cuồng hất cằm về phía những cậu bạn còn lại:

- Không tin, hỏi bọn nó đi.

- Ủa? Có hả? Tớ không biết a.

Bạn bè đúng là lũ quỷ. Khiến mặt Sư Tử đần thộn ngay tại chỗ. Kim Ngưu cũng rất phối hợp, giả bộ đáng thương ủy khuất để trêu chọc Sư Tử một phen.

Kẻ xướng người họa, thành công khiến Sư Tử rơi vào thế bí, liền nổi điên gầm lên. Khiến cả bọn thu về một tràng cười không ngớt.

Ai nhìn vào cũng thấy, mối quan hệ giữa nhóm bạn này đã thân đến mức chính bọn họ, có lẽ cũng không nhận ra.

Ở đầu lớp, một nữ sinh khẽ siết quyền bàn tay lại. Khóe môi hơi run lên.

Lại nữa. Kẻ đáng ghét ấy lại một lần nữa vô cớ làm thân với những cậu bạn điển trai và nổi tiếng. Một hành động vô cùng mất duyên và chướng mắt. Giới hạn của cô, sắp hết chịu đựng nổi rồi.

- Xin lỗi, cuối tuần tớ có việc khác rồi. Tiếc thật, các cậu thông cảm nhé.

- ...

Mọi người, không ai ngờ được Cự Giải lại từ chối lời mời của Sư Tử.

Người sốc nhất, không ai khác ngoài Sư Tử. Bởi vì anh đinh ninh rằng Cự Giải chắc chắn sẽ đồng ý. Cũng chắc chắn cô sẽ rất kích động. Những những gì diễn ra ở thực tại, đều khác hoàn toàn với suy đoán của anh.

- À, tớ còn một số việc ở phòng Hội. Mấy cậu cứ xuống căn tin đi nhé.

Chưa dừng ở đấy, Cự Giải lại tách khỏi mọi người để đến Hội học sinh. Đến cả Xử Nữ cũng rảnh rỗi ở đây, thì Cự Giải còn bận chuyện gì?

- Hôm nay, thái độ của cậu ấy... Hình như hơi lạ?

Bạch Dương lên tiếng, ngữ điệu có chút để tâm. Dù sao, hai năm qua, Bạch Dương và Cự Giải cũng học chung lớp. Những lúc Bạch Dương để tâm đến Xử Nữ, đôi khi Cự Giải cũng sẽ rơi vào tầm đánh giá của anh, vì hai người họ đều là người của Hội học sinh. Nên Bạch Dương vẫn nhận ra một chút kỳ lạ trong thái độ của Cự Giải.

- Giống như đang trốn tránh.

Thiên Yết cất giọng, vẫn là âm giọng lãnh đạm. Đây là cái nhìn từ một người nhạy bén, đoán tâm qua biểu cảm của người khác. Bảo Bình liền nghi hoặc:

- Không lẽ vì sự việc của em trai cậu ấy?

- A? Cậu ấy vẫn nhận lỗi về phía mình sao?

- Có lẽ vậy.

Mọi người nhanh chóng đồng thuận với nghi hoặc của Bảo Bình, cảm thấy khó khăn cho Cự Giải.

Ngay lúc này, thì Sư Tử lại chau mày rời đi, xuống căn tin với một dáng vẻ bực dọc. Thất vậy, Bảo Bình lên tiếng:

- Mấy cậu xuống căn tin trước đi. Tớ sẽ nói chuyện với Cự Giải.

- Ừ, cậu thân với Cự Giải nhất. Trông cậy vào cậu nhé.

- ...

Mọi người không biết, tình huống xảy ra theo hướng này, lại khiến cái tâm của một người có chút nhói lòng.

Hóa ra không phải do cô nghĩ nhiều, mà đến cả người khác, cũng thấy vậy.

Thấy Bảo Bình và Cự Giải đã thân thiết với nhau nhiều hơn với ban đầu.

Quan trọng hơn, là thái độ của Bảo Bình đối với Cự Giải rất lo lắng. Giống hệt như thái độ đối với cô. Lần này, thì nó không còn là nghi hoặc nữa.

Nó, là sự thật.

Đứng trong mối quan hệ này, cô thật sự không có tự tin khi sánh cùng Cự Giải. Vì vậy, cô sẽ trở thành một người bị bỏ rơi.

Một cảm giác, thật khó chịu. Thật... đau lòng.

- Kim Ngưu!

- ...

Vẫn là giọng nói này. Vẫn luôn là giọng nói này. Lúc này cô mới nhận ra. Mỗi khi cô bị cuốn sâu dưới đáy tuyệt vọng về tình bạn, thì giọng nói này như một sợi dây cứu rỗi, kéo cô ra khỏi vực tăm tối.

Gương mặt Song Ngư hiện lên một vẻ lưu tâm, đi sát bên Kim Ngưu mà cất giọng trầm thấp:

- Lại làm sao nữa vậy?

- "Lại"?

- Thời gian gần đây, cậu hay có dáng vẻ thất thần này.

- ...

Hóa ra, giọng của Song Ngư vang lên, không phải là vô tình thanh tỉnh cô. Mà là do anh thật sự để tâm đến thái độ của cô. Điều này, khiến tâm trạng ngột ngạt của cô có chút thoáng đãng để hít thở nhẹ nhàng.

Cô khẽ lắc đầu, cánh môi hơi cười:

- Chỉ là tâm sự riêng thôi. Cũng giống như bí ẩn giữa cậu và Lý Yên. Mỗi người đều có tâm tình riêng không thể nói mà, phải không?

- ...

Song Ngư có chút ngoài ý muốn. Ngỡ tưởng Kim Ngưu sẽ tiếp tục che giấu, nhưng thật không ngờ, cô lại thú nhận bản thân thật sự có tâm tư. Im lặng một chút, anh lại lên tiếng. Ngữ điệu nghiêm túc mang thêm chút thành tâm:

- Vậy, nếu tôi cho cậu biết chuyện giữa tôi và Lý Yên. Thì cậu... hãy nói tôi nghe tâm sự của cậu, nhé?

- ...

Đơn giản. Vì anh thật sự muốn biết nỗi lo lắng mà cô đang mang. Dù là quá khứ từng tổn thương mà anh muốn chôn giấu, anh cũng nguyện mang nó ra phơi bày dưới ánh sáng.

...

"Là giữ khoảng cách, không phải trốn tránh, sao?"

Nhớ lại câu nói của Cự Giải, khiến Bảo Bình có nhiều thứ phải suy nghĩ. Nhưng Cự Giải không muốn người khác biết, nên cô chỉ có thể giữ trong lòng.

123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau