Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[12 Chòm Sao] School

Chương 28-29-30: Trước sự kiện giao lưu liên trường

« Chương TrướcChương Tiếp »
---------------------------

CHAP 28: Chuẩn bị cho sự kiện giao lưu thể thao

Sau giờ học...

Khu nhà thể chất...

- Đánh mạnh hơn nữa đi!

- Hây yahhhhh!!!

- Chú ý tư thế nhảy xuống nước, em làm sai rồi!

- Tư thế cầm kiếm chưa đúng kìa!

- ...

Vì cuối tuần sẽ diễn ra sự kiện Giao đấu Thể thao giữa các trường, nên các câu lạc bộ thể thao của cao trung Zodiac tuần này đều ra sức luyện tập. Không ngoại trừ câu lạc bộ Tennis.

Tennis Club...

Cốp!

Cốp!

Cốp!

Cốp!

Tiếng bóng va vào mặt vợt vang lên thật chói tai, chẳng mấy chốc, trong sân tập, các cầu thủ đã nhuốm đẫm mồ hôi và thấm mệt.

- Kim Ngưu, cậu nghỉ ngơi chút đi.

Một cô bạn lên tiếng khi thấy Kim Ngưu đã tập luyện không ngừng từ lúc mới tan học. Đội trưởng của câu lạc bộ Tennis cũng lên tiếng:

- Dù là thành viên chủ chốt, nhưng luyện tập quá nhiều sẽ không tốt đâu Kim Ngưu.

- Được, được. Tớ cũng biết sức mình mà.

Kim Ngưu bước về ghế chờ, đưa tay lấy khăn lau mồ hôi trên mặt. Vừa uống được miếng nước, thì câu lạc bộ Tennis có khách.

- Kim Ngưu lão đệ, bọn tôi lại đến mời cậu làm khách đây!

- Lão Cố?

Một nam sinh cao lớn đứng ở cửa, mà sự xuất hiện này, những người trong câu lạc bộ Tennis cũng chẳng còn mấy bất ngờ. Đội trưởng của Tennis cằn nhằn:

- Cố Tiêm, đội Judo các cậu không lo tập luyện thì thôi đi, còn mượn người của tôi làm gì?

- Hàng Miên Anh, đây là chủ ý của anh cậu đấy. Đều là người một nhà cả, cậu nể mặt cho chúng tôi mượn lão Ngưu chút đi!

Cố Tiêm cười trừ. Hàng Miên Anh thở dài, đáp:

- Vừa vặn là Kim Ngưu mới tập xong, tôi mới thành toàn cho cậu đấy!

Kim Ngưu chỉ chờ câu này, có được sự đồng ý của Hàng Miên Anh rồi, cô liền tạm biệt mọi người rời đi.

Một người không có võ như Kim Ngưu, tại sao lại được đội Judo mời đến làm khách? Rất đơn giản, vì bọn họ không luyện võ, mà là tìm cố vấn tình cảm.

- Sao đây? Hôm nay lại là người nào?

Kim Ngưu bước vào phòng tập Judo tự nhiên hơn cả phòng Tennis. Hiện tại, những người con trai đô con đã ngồi vầy thành hai hàng trước mặt Kim Ngưu. Hàng Phi Hiên khẽ thở dài:

- Là kẻ dẫn cậu đến đây đấy.

- Lão Cố?

Kim Ngưu ngạc nhiên quay sang người đang đi cùng mình, Cố Tiêm cười trừ. Cô lại hỏi:

- Thế đối tượng là cô nương nhà ai?

Lần này, vẫn là Hàng Phi Hiên trả lời:

- Em gái tôi, Hàng Miên Anh... Cũng là đội trưởng của cậu!

- Hả?

Hội học sinh...

- Cự Giải, từ hôm nay cậu sẽ được nghỉ phép, cho đến khi nào vết thương lành thì thôi.

Cự Giải vừa bước vào phòng Hội, đã nghe thấy giọng của Xà Phu vang lên. Cô còn chưa kịp lên tiếng, Xà Phu lại nói tiếp:

- Bữa giờ tôi quên mất rằng cậu bị thương. Xin lỗi cậu, Cự Giải.

Nói đến đây, Xà Phu đột ngột đổi giọng, ngữ điệu có chút tò mò nhìn Cự Giải:

- Cậu với Sư Tử hẹn hò rồi à?

- Hả?

Cự Giải bị lời của Xà Phu dọa cho một trận, sắc mặt biến động, môi mấp máy:

- C... Cậu nói cái gì vậy chứ? C... Cậu điên rồi!

- Không phải à? _Xà Phu nhìn liền biết đáp án, có chút hụt hẫng nói:

- Giờ nghỉ trưa, cậu ta đã gặp tôi và bắt tôi cho cậu nghỉ phép vì vết thương. Lúc ấy tôi mới nhớ ra cậu đang bị thương. Ờm, nói chính xác là cậu ta mắng tôi mới đúng. Nên tôi cứ tưởng hai người hẹn h---

- Hội trưởng, cậu nói gì? _Lúc này, sắc mặt Cự Giải vô cùng khó tin:

- Là Sư Tử xin nghỉ cho tớ?

...

Câu lạc bộ Bóng rổ...

- Hiện tại trong đội, mỗi thành viên đều có một vai trò nhất định. Nhưng nếu thay người, vẫn có thể linh hoạt điều chuyển vị trí một chút.

Thiên Bình đi song song cùng một người, ngữ điệu tuy lãnh cảm nhưng vẫn có phần lễ phép. Người đi cùng cô, là một người đàn ông trẻ tuổi hết sức quen thuộc.

Ma Kết đánh giá từng thành viên trong câu lạc bộ, không khỏi trầm trồ:

- Đây là định mệnh sao? Tuy chỉ vỏn vẹn sáu người trong câu lạc bộ, nhưng có đến năm người đều có kỹ năng chuyên môn. Ngay cả Nhân Mã, cũng có chút tiềm năng?

Thiên Bình không nêu ý kiến. Nhưng ý của Ma Kết, cô cũng không phản đối. Có thể đấy chính là định mệnh thật.

Hoặc là nói, thời đến cản không kịp.

Cạch!

Thiên Bình dẫn Ma Kết đến phòng bóng rổ để cùng ra mắt các thành viên. Nhưng khi mở cửa ra, lại không thấy một bóng người ở trong. Cả một đám người, đột nhiên lại mất tăm.

- Cậu đây rồi.

Một lúc sau, hai người Ma Kết và Thiên Bình mới thấy Song Ngư chạy đến. Gương mặt lãnh cảm có chút hết hơi, có lẽ vì mới chạy một quãng đường dài.

Song Ngư thở gấp thêm vài tiếng, sau đó lấy lại dáng vẻ lạnh nhạt như mọi lần, nói:

- Cả bọn, đang ở phòng y tế đấy.

- Hả?

Phòng y tế...

- Trời ạ! Tôi bảo là đội trưởng không thích người có một cái đầu cứng! Cậu liền đập đầu xuống sàn luôn hả lão Cố?

- Cậu cũng ngốc nữa lão Ngưu. Cậu phải nói là "cái đầu nóng" chứ "đầu cứng" là cái gì?

- Cậu nói "cái đầu nóng", không biết chừng, chút nữa thằng Cố nó dội nước lạnh vào đầu luôn bây giờ, lão Châu!

- Ba người các cậu có thôi đi không? Nói như tôi là thằng không có não vậy?

- Chứ còn gì?

Cố Tiêm vừa lên tiếng một câu, liền bị ba người còn lại đồng thanh mắng lại.

Người thì chưa thấy đâu, mà giọng đã oang oang ở bên ngoài phòng y tế. Cô y tế Như Hòa lắc đầu, tốp sau còn ồn ào hơn cả tốp trước.

- Kim Ngưu?

- Hả?

Có tiếng gọi tên mình, Kim Ngưu ngạc nhiên nhìn sâu vào trong phòng y tế, gương mặt càng thêm kinh ngạc:

- Nhân Mã? Bạch Dương, Song Tử, Sư Tử, Thiên Yết? Sao cả đám các cậu lại có mặt ở đây vậy?

- À thì... hahaha!

Nhân Mã đột nhiên cười trừ, không dám giải thích. Song Tử đành lên tiếng:

- Trong lúc tập, Nhân Mã bị đánh trúng đầu và bất tỉnh ngay tại chỗ. Nên bọn tớ mới mang nó vào đây. May là không sao.

- Lạy hồn! _Kim Ngưu cạn lời.

- Còn chị, bị gì vậy? Bọn họ là ai?

Thiên Yết lên tiếng, ánh mắt lãnh cảm nhìn Kim Ngưu và ba nam sinh ở cùng cô. Kim Ngưu chợt nhớ ra mình không đến một mình, liền lùa ba bọn họ vào trong, rồi chính trực cất tiếng giới thiệu:

- Đây là lão Hàng, lão Châu, lão Cố! Người của đội Judo. Lão Cố sơ suất bị thương, nên tớ cùng bọn họ đưa cậu ấy xuống đây.

Theo lời của Kim Ngưu, đám người của câu lạc bộ bóng rổ có thể thấy người mà Kim Ngưu gọi là lão Cố, có một vất bầm trên trán. Hơn nữa, cuộc hội thoại bên ngoài phòng y tế lúc nãy, bọn họ cũng nghe lọt vào câu.

Không biết nên cười hay nên khóc.

- Kim Ngưu?

Đột nhiên, có một giọng nói quen thuộc vang lên, mang theo chút lạnh nhạt. Riêng với Kim Ngưu, thì cô chẳng bao giờ nhầm lẫn giọng nói này với bất cứ ai.

- Sao cậu lại ở đây? Bị thương?

Kim Ngưu còn chưa kịp quay sang chào một tiếng, đối phương đã bước vào, công khai quan sát cô. Bạch Dương liền lên tiếng:

- Cậu không cần cuống, Song Ngư. Kim Ngưu chỉ đưa bạn cậu ấy xuống đây thôi.

Song Ngư lúc này mới nhận diện ra ba gương mặt đã từng gặp một lần trước đây. Sau đó thu lại vẻ sốt ruột vừa xong, hắng giọng:

- Tôi không có cuống.

Như thế rồi còn nói không cuống? Những người còn lại vì nể mặt Song Ngư nên mới cười không thành tiếng.

- Nhân Mã không sao chứ?

Lúc này, lại có một giọng nói bình đạm vang lên, nhưng là nữ. Hóa ra là Thiên Bình. Nhân Mã được nhắc đến, có chút áy náy, cười trừ:

- Tớ không sao, tớ không sao. Đã để cậu lo lắng, tớ không sao cả!

- Nhưng mà, thầy Ma Kết đâu?

Sư Tử không thấy giáo viên hướng dẫn của câu lạc bộ đâu, chợt lên tiếng. Cư nhiên, sắc mặt lúc này của Song Tử có chút biến đổi. Thiên Bình lại nhàn nhạt đáp:

- Thầy ấy có việc đột ngột nên đi trước rồi.

- Ây da... Thầy ấy có vẻ lúc nào cũng bận nhỉ?

Bạch Dương thở dài, sau đấy đứng dậy:

- Chúng ta cũng nên về tập luyện thôi! À, Kim Ngưu... _Chợt, anh nhìn sang Kim Ngưu, có ý mời:

- Khi nào xong, nếu rảnh thì đến chỗ bọn tớ nhé? Bọn tớ muốn có sự đánh giá khách quan từ một người ở câu lạc bộ khác đấy mà!

- Được, tớ sẽ qua đó sau! _Kim Ngưu tốt bụng đồng ý.

- Vậy tụi này đi trước nha!

Nhân Mã được cả dàn harem hộ tống, cùng rời khỏi phòng y tế. Khi đám cao to đó đi rồi thì lão Châu mới lên tiếng hỏi:

- Quả là sức hút của lão Ngưu nha. Ngay cả Hàn Bạch Dương cũng coi trọng cậu rồi?

- Sức hút cái gì chứ? Mấy cậu ấy đều rất thân thiện mà tiếp nhận tớ ấy chứ hahaha!

- Vậy cậu xin số Frozen cho tôi được không?

- Hả?

- Đùa đấy hahaha! Lão Ngưu đúng là dễ lừa mà!

...

- Hơ? Cự Giải?

Đội bóng rổ trên đường từ phòng y tế ở khu S trở về khu thể chất, giữa đường lại bắt gặp Cự Giải. Cự Giải trên tay là một lốc nước điện giải. Không nghĩ lại gặp nhau giữa đường, cô có chút bối rối:

- À... Cái này, Hội học sinh có phân phát cho mỗi câu lạc bộ một vài lốc để khích lệ mọi người trong sự kiện giao lưu sắp tới. Nên tớ đem đến cho mấy cậu.

- Ồ wao~ Cảm ơn cậu nhiều nhé Cự Giải!

Song Tử cứ thấy Cự Giải liền trở nên bám người và thiếu nghiêm túc. Anh cầm lốc nước trên tay cô, cười hòa hảo:

- Cái này để tớ cầm cho, cậu cầm vào nặng tay lắm!

- À... Cảm ơn cậu.

Cự Giải vốn dĩ muốn đến phòng tập bóng rổ với cái cớ đưa nước, nhưng Song Tử lấy đi rồi, cô cũng không còn lý do để ở đây được nữa, nên có chút không lỡ buông tay. Lúc này, Sư Tử đột nhiên cất giọng, ngữ điệu có vài phần cau có:

- Xà Phu vẫn chưa để cậu nghỉ phép à? Cậu ta đánh rơi não rồi à?

- A... Không phải, cậu ấy cho tớ nghỉ rồi. Tớ chỉ tiện tay đem nước đến đây thôi!

Cự Giải vội vàng xua tay, giải oan cho Xà Phu.

Nhưng Cự Giải không biết, ngoại trừ cô và Nhân Mã, thì ở đây, ai ai cũng biết lốc nước kia không phải do Hội học sinh đem đến. Nó, chắc chắn là thành ý của Cự Giải đối với Sư Tử.

Còn lý do, cũng chỉ có Sư Tử biết.

- Cự Giải, nếu cậu được nghỉ phép rồi, chắc giờ cũng rảnh nhỉ?

Bạch Dương tuy không có danh nhưng cũng là một người anh em của Sư Tử, liền lên tiếng:

- Có muốn đến chỗ bọn tớ tham quan một chút không?

- A...

...

Câu lạc bộ bóng rổ...

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

- Vυ"t! Vèo! Vào!

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

- Vụt! Pặc! Vυ"t! Vèo!

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

- Đùa.. đùa nhau à?

Cự Giải ngồi ở dưới hàng ghế chờ cùng với một số cậu bạn trong đội bóng, kinh ngạc khi nhìn dáng người đang vờn bóng trên sân.

Chính cô cũng không tin vào những gì đã nhìn thấy.

Thiên Bình một thân quần áo tóc tai gọn gàng, lại đang chơi bóng rổ một đấu một với Bạch Dương.

Và đã ghi ba bàn thắng liên tiếp?

CỐP! Bộp bộp bộppppp!

- Lại còn úp rổ nữa sao?

Giọng của Xử Nữ vang lên ở ngay lối vào. Bên cạnh là Kim Ngưu hai mắt mở to kinh ngạc. Khi thấy thân hình bé nhỏ của Thiên Bình bật nhảy lên và ghi điểm bằng cú úp rổ một cách dứt khoát.

- Này, nhảy xuống được không đấy? _Sư Tử chạy lại, có chút lo lắng mà nhìn lên rổ bóng.

- Game easy.

Thiên Bình lia nửa ánh mắt nhìn xuống chỗ Sư Tử, định nhảy xuống thì Bạch Dương từ phía sau đón lấy trái bóng, ngây thơ lên tiếng:

- Ô, màu đen à? Cậu chẳng nữ tính chút nào cả Thiên Bình ạ!

- ...

Bầu không khí trong phòng tập đột ngột bị ngưng đọng, đến cả Cự Giải cũng bất giác đỏ mặt. Những người còn lại trong đội bóng, có chút xanh mặt. Trong khi cô gái bị xem là thiếu nữ tính đã sầm mặt lại.

Hàn Bạch Dương a, cậu là ngu dốt hay là đói đòn đây?

Bốp!

Chẳng nói lời nào, Thiên Bình đã nhảy xuống, ban cho Bạch Dương một cú vào đầu. Gương mặt âm trầm lãnh sắc. Này thì màu đen.

- Cho vừa, ôi cái kẻ ngu đần!

Xử Nữ lắc đầu một cách bất lực, sau đấy mới cùng Kim Ngưu bước vào trong. Cự Giải ngạc nhiên:

- Xử Nữ? Kim Ngưu?

- Cậu cũng ở đây à Cự Giải?

Kim Ngưu đi đến, thấy Cự Giải thì thắc mắc. Cự Giải gãi tai, cười đáp:

- Tớ tình cờ gặp mấy cậu ấy, rồi đến đây xem họ luyện tập một chút!

- Tớ cũng vậy! _Kim Ngưu nói rồi chỉ sang Xử Nữ:

- Trên đường gặp cậu ấy nên rủ theo cùng luôn hihi!

- Kim Ngưu, Xử Nữ!

Nhân Mã và đồng đội đã vào sân sau trận tay
« Chương TrướcChương Tiếp »