"Bạch Dương thiếu gia!"
"Chào bác Lâm, cháu đến tìm Kim Ngưu."
Bạch Dương rất tự nhiên theo bác quản gia vào nhà, cậu và Kim Ngưu là bạn thân mà. Tuy nhà họ Vũ là gia đình giàu có nhưng lại không hề tỏ ra khoa trương, nhà Kim Ngưu có ba người thêm hai người giúp việc nữa là năm. Mỗi lần sang đây, cảm giác chưa từng thay đổi, ấm áp đến đáng ghen tỵ mà hình như hôm nay yên tĩnh hơn mọi khi.
"Bác Lâm, chú Kim Thành và cô Dương Mẫn (ba mẹ Kim Ngưu) không có nhà ạ?"
"Ông bà chủ đi du lịch từ chiều qua chắc chiều nay mới về."
Bạch Dương "..."
Bảo sao! Hóa ra hai người này đi chơi riêng bỏ lại đứa con trai bảo bối ở nhà một mình. Tự nhiên nghĩ đến cảnh thằng bạn thân đứng ngoài cửa trơ mắt nhìn ba mẹ vui vẻ kéo vali ra khỏi nhà, dáng vẻ cà lơ phất phơ luôn thường trực của Bạch Dương càng thêm gợi đòn.
Được rồi, là cậu tưởng tượng thái quá, Vũ Kim Ngưu làm gì có chuyện ấy.
"Kim Ngưu thiếu gia đang ở trên phòng."
"Cháu biết rồi, cảm ơn bác."
Bạch Dương đứng trước cửa phòng lười biếng gọi một tiếng "Kim Ngưu" rồi xoay tay nắm cửa bước vào.
Kim Ngưu hay được so sánh với các vị nam chính ngôn tình, phòng của nam chính màu gì nhỉ? Đen tuyền sao? Đừng có đùa làm gì có ai bình thường mà lại đi sơn phòng màu đó chứ!
Lớn lên trong một gia đình giàu có, Kim Ngưu chưa bao giờ tỏ ra ngạo mạn coi thường người khác. Tuy nhiên trên người cậu có một loại khí chất đặc biệt, tách biệt với thế giới ngoài kia, yên tĩnh đến đáng ngạc nhiên. Nếu ví sự yên lặng của Kim Ngưu là một bức tranh phong cảnh, người ngoài tuyệt đối không nên tới gần, bức tranh ấy không chấp nhận bất kỳ một thứ gì khác. Cảnh đẹp chỉ nên ngắm nhìn từ xa. Khuôn mặt điển trai luôn phảng phất nét trầm ổn không nên có ở độ tuổi mười tám.
Phong riêng của Kim Ngưu không có gì đặc biệt, có phần sạch sẽ gọn gàng hơn đám con trai cùng tuổi. Nhàm chán! Một chiếc tủ nhỏ đựng rubik bên góc phòng, cậu ngồi ở bàn học đưa lưng về phía cửa.
Bạch Dương tặc lưỡi, tết nhất không ra ngoài chơi lại ở trong phòng một mình, cái này được tính là good boy hay trạch nam nhỉ?
"Kim Ngưu, bạn mày sang mà sao mày không một chút hiếu khách thế hả?"
"Khách? Có khách nào vào phòng người khác mà không gõ cửa à?"
"Thế sau nhớ khóa cửa vào nhé, không sợ đang làm chuyện hệ trọng có người bước vào sao."
Bạch Dương nằm dài trên giường, hai tay gác sau đầu, chân phải gác lên chân trái lắc lắc vài cái, âm điệu lười biếng mang ý trêu trọc.
Kim Ngưu cố tình nghe không hiểu chữ "hệ trọng" được Bạch Dương cố ý nhấn mạnh, từ chối đáp lại đứng lên cất khối rubik 6x6 vào trong tủ quay lại bàn học rút một quyển sách ra.
Bạch Dương nâng đầu dậy:
"Mày đang đùa tao đấy à, Kim Ngưu?"
"Không đi."
"Thế mày nghĩ tao sang tận đây chỉ để nghe mày nói câu không đi chắc?"
[...]
Sáng mùng một Tết Dương lịch, trời xanh mây trắng nắng vàng, nhiệt độ vừa phải không khí ấm áp, rất thích hợp để ra ngoài chơi.
Xử Nữ mặt mày sáng bừng vui vẻ bước xuống xe buýt, nhìn đồng hồ trên tay chưa đến giờ hẹn, tìm một chỗ để đứng tạm.
Thành phố vừa mở thêm một khu vui chơi giải trí đúng vào hôm nay, nhìn dòng người ngày một đông đúc có cảm giác hơi hối hận. Cô không hẳn là thích chỗ đông người nhưng thỉnh thoảng cũng phải ra ngoài tiếp xúc với thế giới chứ, không thể nào mà như bạn cô được.
"Xử Nữ!"
Xử Nữ nhìn chăm chú một hồi khiến đối phương hơi khó hiểu:
"Cậu sao thế, mặt mình có gì à?"
"Không có gì, mình đi thôi."
Xử Nữ gật đầu hớn hở, đúng là gương mặt vui vẻ này rồi, cô phải năn nỉ gãy cả lưỡi mới có được buổi đi chơi hôm nay đấy.
Khi Xử Nữ đứng xếp hàng mua vé thì phía sau một giọng nam thích thú "Ồ" lên một tiếng. Cô nghiến răng nghiến lợi, trong đầu luôn tự nhủ phải kiềm chế và bình tĩnh, từ từ quay lại bày ra một bộ mặt thản nhiên như thường.
"Bạch Dương, cậu có thể làm như không quen biết tôi mà."
"Làm gì có ai không quen biết mà lại biết tên nhau đúng không, Xử Nữ?"
"Vậy coi như tôi chưa nói gì đi."
Hoàng Bạch Dương thế mà lại đến khu vui chơi này? Cậu ta chưa có bạn gái, đừng có nói với cô là Kim Ngưu cũng ở gần đây nhé!
Xử Nữ chân trước mua được hai vé nhanh chóng quay đi đã thấy Bạch Dương chân sau đi bên cạnh mình. Cô theo chủ nghĩa thực lực, đường rộng thế này, Bạch Dương là vô tình hay cố ý cùng đường với cô, không cần hỏi cũng biết.
Trời ạ, gϊếŧ tôi đi!
Kim Ngưu và Ma Kết thật sự đang đứng cùng nhau trò chuyện gì đó. Cô đoán rằng ngày hôm nay đi chơi từ hai người biến thành bốn người rồi.
Xử Nữ ngước mắt nhìn trời, lạ thật, trong xanh không mưa lại càng không có bão, thế tại sao Kim Ngưu lại ở đây? Với tính cách của cậu ấy đến chỗ này là việc không thể nào, vô lý!
Ánh mắt Kim Ngưu và Xử Nữ chạm nhau, khẽ gật đầu xem như chào hỏi, Bạch Dương hướng Ma Kết nói:
"Tình cờ gặp nhau thì đi chung cho vui chứ nhỉ?"
"Cũng được thôi."
Kim Ngưu và Xử Nữ đồng thời liếc Bạch Dương một cái, "tình cờ"? Chỉ có Ma Kết ngốc mới tin thôi.
Bạch Dương cảm nhận được hai ánh mắt nhìn mình thản nhiên nhìn lại, cười cười:
"Hai cậu tâm ý tương thông quá nhỉ?"
"..."
"..."
Ma Kết "???"
Cuộc sống của Ma Kết là một gam màu tẻ nhạt và buồn chán, học hành điên cuồng, nỗ lực hết mình, chưa từng cho bản thân thời gian nghỉ ngơi. Xử Nữ không hề muốn thấy người bạn thân của mình như thế, cố gắng kéo Ma Kết ra khỏi cuộc sống nghiêm khắc thường ngày một chút thôi cũng được. Hôm nay ra ngoài mong rằng cô ấy có thể vui vẻ, cười nhiều một chút.
Xử Nữ không tin việc Bạch Dương có mặt ở đây là ngẫu nhiên, cái bóng rẽ xuống tầng một chiều hôm qua có lẽ đúng là Bạch Dương. Nhưng mục đích của cậu ta là gì thì cô hoàn toàn không đoán được.
Đừng nói là Xử Nữ đến Kim Ngưu đôi khi cũng không thể hiểu được suy nghĩ trong đầu bạn thân của mình.
Thỉnh thoảng, cậu và Xử Nữ có duyên một cách bất ngờ, lần trước đi xem phim chẳng những gặp cô ấy mà còn xem chung một phim, ngồi cùng một phòng thậm chí là cùng một hàng ghế.
Kim Ngưu có thể đoán được "người quen" Bạch Dương nói hôm qua là ai nhưng việc không biết chính xác thời gian mà vẫn có thể vô tình gặp nhau trước cổng thế này vẫn thực sự đáng ngạc nhiên.
Khu vui chơi mở đúng vào dịp nghỉ lễ, không khí vô cùng náo nhiệt. Đi được một đoạn, ánh mắt lập tức dừng lại ở trò tàu lượn trên cao. Ma Kết nhìn đường ray uốn lượn trên không trung cộng với tiếng la hét chói tai, bên ngoài vẫn là gương mặt nghiêm túc không lộ ra cảm xúc gì, trong lòng âm thầm đổ mồ hôi.
"Ồ trò này trông thú vị đấy, đúng không Ma Kết?"
Thú vị cái đầu cậu ấy!
"Thú vị thì cậu lên mà chơi."
"Chơi thì đương nhiên rồi chỉ là không biết hội phó có đủ can đảm lên đấy cùng tôi hay không thôi."
Ma Kết thường ngày luôn là một dáng vẻ nghiêm túc, đứng đắn đến mức đáng sợ, nét ngây ngô non nớt của thời thanh xuân khó có thể nhận ra. Chỉ là nét trẻ con háo thắng trong tâm hồn ở cái tuổi nông nổi này không thể nào biến mất hoàn toàn. Giới hạn của Ma Kết luôn bị Bạch Dương bằng một cách nào đó phá vỡ.
Ma Kết trừng mắt với cậu ta, giọng nói không cao không thấp thường ngày lại cao lên một quãng:
"Ai nói tôi không dám!"
"Hay lắm, vậy chúng ta cùng lên."
Ma Kết "..." cô vừa nói cái gì thế, bây giờ rút lại có mất mặt không?
Xử Nữ đứng bên cạnh câm nín nhìn hai người, Bạch Dương cậu được lắm.
Kim Ngưu nhìn thấy một Ma Kết cứng nhắc vì vài câu khıêυ khí©h của Bạch Dương mà xù lông biến thành người khác, quay sang hỏi Xử Nữ:
"Cậu thì sao, Xử Nữ?"
Kim Ngưu vừa dứt câu nội tâm Xử Nữ đã nhăn nhúm thành cái rẻ lau. Sao chăng cái gì, đây là cái kiểu nói chuyện tích chữ như vàng đấy à? Hồi mới học chung Kim Ngưu còn nói ra một câu đầy đủ chủ ngữ vị ngữ, lâu ngày cậu ấy phát hiện ra cô có thể hiểu được mấy câu nói không đầu không đuôi của mình, những câu đơn dần chuyển sang câu rút gọn thậm chí là câu đặc biệt luôn rồi.
Nói thêm vài chữ nữa thì cậu chết chắc, những chữ nào không cần thiết Kim Ngưu đều sẽ bỏ đi bằng hết.
"Tôi hả? Không."
"Cậu sợ?"
Đấy, ngay cả từ để hỏi cũng không thèm dùng luôn kìa!
"Ừ."
Kim Ngưu "..." Cậu có thể đừng không thú vị như vậy được không.
Được rồi, câu trả lời của Xử Nữ nằm trong dự đoán của Kim Ngưu, thay vì phản ứng giống Ma Kết hoặc là đỏ mặt xấu hổ một chút thì cô gái này thản nhiên "ừ" một tiếng nhưng lại không hề nghe ra sự sợ hãi ở đây.
Kim Ngưu và Xử Nữ vừa dừng đoạn đối thoại ngắn đến thê thảm lại đã thấy Bạch Dương đã đi mua vé về, là 4 vé.
Bạch Dương hiểu Ma Kết, nếu không dụ được cô đồng ý trước thì dù cậu có mua vé rồi cô ấy cũng sẽ không chơi.
Xử Nữ "..." Cậu ta chưa hỏi qua ý kiến của cô và Kim Ngưu đúng không?
"Rồi xếp hàng kìa, hai cậu nhìn gì, mau xếp hàng đi."
Ma Kết nhìn tấm vé nhỏ xinh trong tay ngày càng hoang mang chỉ vì một phút bốc đồng của mình, liệu trái tim nhỏ bé của cô có chịu nổi không? Xử Nữ phía sau hơi nhoài người lên thấp giọng hỏi:
"Cậu chắc không, Ma Kết?"
Với những người thân thiết Ma Kết sẽ không che dấu cảm xúc quá nhiều, cô hơi mếu máo:
"Không hề!"
Xử Nữ phải kiềm chế lắm mới không thốt ra hai chữ "dễ thương" to đùng hiện ra trong đầu. May mà thường ngày Ma Kết không hề để lộ biểu cảm ra ngoài, cô dám cá là không một đứa con trai nào không một giây xao xuyến trước gương mặt này đâu.
"Bây giờ quay lại vẫn còn kịp đấy."
"Tuyệt đối không."
Diệp Ma Kết cô nói được phải làm được.
Xử Nữ và Ma Kết ngồi ghế trước, Bạch Dương và Kim Ngưu ngồi ghế sau im lặng chờ toa xe lăn bánh. Khi vừa mới bắt đầu tốc độ đã rất lớn, Ma Kết nhắm chặt mắt hai tay siết mạnh chỗ vịn, từng cơn gió lạnh quật thẳng vào mặt đau rát. Cô hơi hé mắt con tàu đang chầm chậm leo dốc tiếng la hét bắt đầu nhỏ lại, cảm giác hồi hộp sợ hãi lớn dần, nhịp tim từng chút, từng chút tăng dần.
Xử Nữ đương nhiên không hề sợ trò này, quay sang đã thấy Ma Kết cắn chặt môi, hơi lo lắng:
"Ma Kết không sao đâu, hét lên sẽ thoải mái hơn đấy."
"Ừ mình biết r..."
Chữ "rồi" còn chưa kịp nói ra đã biết mất trong tốc độ kinh người của con tàu, tiếng gió vù vù thổi, tiếng la hét vang vọng trên cao, tiếng bánh xe ma sát với đường ray tất cả tạp âm trộn lẫn với nỗi sợ trong lòng khiến Ma Kết không kiềm chế nổi mà hét lên.
Chưa bao giờ Ma Kết cảm thấy thời gian trôi qua chậm như thế, cũng không biết đã qua bao lâu khi cô cảm thấy đã không chịu nổi nữa thì con tàu mới dừng lại.
Ma Kết xây xẩm mặt mày, bước chân có phần loạng choạng đầu óc choáng váng, Bạch Dương và Ma Kết ngồi ngoài xuống trước, cậu đỡ cô ngồi xuống một chiếc ghế gần đó.
"Cậu không sao chứ?"
Ma Kết lúc này làm gì còn sức lực để trả lời Bạch Dương, gương mặt trắng bệch lộ vẻ khó chịu, hàng lông mày nhíu chặt. Một phe khinh hoàng bạt vía này khiến bụng cô nôn nao lập tức quay người về phía sau nôn khan. Xử Nữ hốt hoảng chạy tới vuốt lưng cho cô bạn.
Còn dám hỏi, nếu không phải cậu khıêυ khí©h Ma Kết cũng đâu có trèo lên. Đỡ Ma Kết ngồi lại ghế Xử Nữ nói:
"Chờ chút để mình đi mua nước cho cậu."
Bạch Dương im lặng nhướn mày nhìn Xử Nữ rồi lại nhìn Kim Ngưu. Kim Ngưu im lặng giây lát rồi nói:
"Tôi đi cùng cậu."
Ngay từ đầu Kim Ngưu đã biết Xử Nữ chỉ "ừ" cho có, khi con tàu chuyển động Xử Nữ tỏ ra rất phấn khích, một vài lần cô quay sang bên cạnh nhìn cảnh vật gương mặt không hề che dấu sự vui vẻ và thích thú của bản thân.
Chỗ bán nước cũng không quá xa, còn chưa kịp mua thì điện thoại trong người cô rung lên, rất không cam tâm mà mở điện thoại lên, cô biết mà. Lúc Xử Nữ ngẩng đầu lên vừa vặn đón lấy ánh mắt Kim Ngưu đang cụp xuống nhìn mình.
Âm thầm thở dài trong lòng, hôm nay vẫn là đi chơi hai người rồi. Giọng Kim Ngưu rất trầm:
"Đi thôi."
"Ừ."
Cả hai sóng vai nhau cùng đi, đi ngược hướng với chỗ chơi tàu lượn trên cao.
Nói thật xét về lý Xử Nữ không hề muốn đi cùng Kim Ngưu đâu, thôi nào Kim Ngưu 1 mét 80 đấy, cô kém cậu ấy tận 20 xăng-ti. Cô bị ánh mắt người qua đường nhìn đến thủng một lỗ rồi này, không hề thoải mái.
Nhưng mà, được đi chơi cùng người mình thích nói không vui chắc chắn là nói dối.
Nghiêm túc mà nói ở cùng Xử Nữ là một cảm giác rất thoải mái, không cần đề phòng. Xử Nữ là người con gái duy nhất không hề mang một chút tình cảm riêng tư nào với cậu. Cậu biết ngay cả Thiên Xứng đối với cậu cũng không đơn giản là một người anh hay một người bạn, nhưng Thiên Xứng lại là một cô gái thông minh và khéo léo. Kim Ngưu không muốn cho Thiên Xứng cảm thấy bản thân có cơ hội cũng không biết phải làm thế nào.
Xử Nữ là một cô gái tương đối kỳ lạ. Bình thường, con gái thường vô tình hoặc cố ý bày ra dáng vẻ đáng yêu và dễ thương nhất của mình ra bên ngoài. Còn Xử Nữ thì làm ngược lại, là dáng vẻ điềm tĩnh, trầm mặc đôi lúc còn có phần lạnh nhạt.
Kim Ngưu có khả năng nhìn thấu ánh mắt của người đối diện nhưng lại chịu thua trước đôi mắt tĩnh lặng như nước của Xử Nữ.
Tất cả cảm xúc thật sự được Xử Nữ khóa chặt đằng sau một cánh cửa mang tên bình tĩnh.
"Kim Ngưu, vào đây xem chút đi."
Kim Ngưu dừng bước nhìn sang bên cạnh, vòng người đông đúc, chiều cao của Kim Ngưu chẳng có gì đáng nói, dù đứng ngoài cùng cậu vẫn có thể nhìn thấy bên trong.
Còn Xử Nữ buồn bực chỉ có thể từ một vài khe hở đầu vai loáng thoáng nhìn thấy phía trung tâm tiếng người ồn ào hòa với tiếng bóng nổ thưa thớt vang lên.
Cái trò phi tiêu đổi thú bông này lúc nào cũng rất hút khách đương nhiên người chơi thì ít mà người đến xem thì nhiều.
Kim Ngưu suy nghĩ một chút kéo chiếc mũ lưỡi trai xuống thấp hơn, lấy khẩu trang trong túi ra rồi lách người vào trong đám đông. Xử Nữ chỉ cần một cái liếc mắt thoáng qua là có thể nhìn thấy bóng dáng cao ngất nằm trong tim cô từ lâu rồi, trợn mắt không tin nổi.
Cậu đang làm gì vậy, Kim Ngưu?
Xử Nữ chỉ đứng đây xem náo nhiệt thôi không hề nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra, với tính cách của Kim Ngưu chuyện này sao có thể chứ?
Dù đã che gần hết khuôn mặt Vũ Kim Ngưu vẫn là tâm điểm của mọi ánh nhìn, đôi mắt quá mức trầm ổn, cậu đứng cách đám người vài bước chân lập tức lộ ra khí chất tách biệt người lạ chớ gần.
Khi Kim Ngưu nhận lấy mười một que phi tiêu thì Xử Nữ cũng đã len vào bên trong thành công. Theo những gì cô biết về người con trai này, Kim Ngưu dám chơi tức là bản thân thân cậu ấy đã nắm chắc phần thắng nhưng mà từ bao giờ người cô thích lại thích gấu bông thế?
Trong lúc Xử Nữ thất thần suy nghĩ linh tinh thì từng chiếc phi tiêu trên tay Kim Ngưu được phóng ra vô cùng chuẩn xác. Mơ hồ nhìn vào bàn tay của cậu, nói thật Xử Nữ là một thủ khống (người yêu thích những đôi tay đẹp) cô hiếm khi nào thấy một đôi bàn tay đẹp như vậy, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, mu bàn tay nổi vài đường gân xanh nhạt vừa phải có cảm giác cực kỳ nam tính và mạnh mẽ.
Đám đông trầm trồ xuýt xoa làm Xử Nữ giật mình tỉnh táo, trên tay Kim Ngưu còn chiếc phi tiêu cuối cùng. Đương nhiên không hề có chuyện phi trượt ở đây, mười một chiếc phi tiêu ném ra làm vỡ đủ mười một quả bóng bay, đám đông hú hét vỗ tay không ngớt.
"Xử Nữ, chọn con mình thích đi, tặng cậu đấy!"
Mỗi khi ở bên cạnh Kim Ngưu tốc độ tư duy của Xử Nữ chậm hơn hẳn, lộ ra vẻ mặt ngơ ngác buột miệng:
"Hả?"
Kim Ngưu hiển nhiên chưa từng nhìn thấy nét mặt mờ mịt này của Xử Nữ, cảm thấy rất mới mẻ, khóe miệng đằng sau chiếc khẩu trang hơi nâng lên:
"Tặng cậu."
Xử Nữ lúc này mới nhận ra thái độ hơi khoa trương của mình, lập tức thu lại biểu cảm vừa rồi, nhoẻn miệng cười:
"Được thôi cảm ơn cậu."
Xử Nữ là kiểu trong ngoài không liên quan, nội tâm bây giờ đã nhảy múa rất nhiều vòng rồi: Aaaa, Kim Ngưu tặng quà cho cô kìa!
Kim Ngưu nhìn theo Xử Nữ chọn gấu bông, trong lòng xuất hiện một cảm giác vui vẻ khó hiểu, thì ra trước giờ cô gái này che dấu biểu cảm tốt như vậy!
Xử Nữ chọn được một con Doraemon to hơn cả người cô, lôi điện thoại ra nhăn nhó với người ở đầu dây bên kia:
"Ma Kết, mình bị lạc rồi!"
[...]
Ừm, mình muốn nói một chút về các tình tiết trong truyện của mình. Mình nghĩ là mọi người có thể sẽ cảm thấy tình tiết không được đẩy lên đến mức cao nhất, như kiểu chưa lên đủ đã xuống rồi ấy.
Ví dụ như chương Cự Giải suýt bị đánh, thật ra mình có thể làm nó trở nên cao trào thêm một chút nữa, cậu ấy chạy không thoát bị đánh rồi Thiên Yết xuất hiện (nói thật lúc đầu mình định để Kim Ngưu làm anh hùng cơ =)))) nhưng mà đến cuối cùng mình chọn cách không làm như thế.
Mình không hề muốn câu chuyện học đường đơn thuần của mình trở nên quá phức tạp, bản thân mỗi người đều đã đủ rắc rối rồi mà mình cũng không thích ngược các bạn ấy quá nên là... *cười*
Mọi người đã đi học hết chưa? Chúc mọi người tuần mới tốt lành nha!!!