Chương 5: Đến Nhật Bản tìm Thiên Yết

Trong một nhà hàng đối diện cửa võ quán X, Sư Tử, Kim Ngưu, Song Tử và Cự Giải đang mỗi người đánh chén một bát mì udon cỡ lớn. Mùa đông ở Nhật Bản mà được thưởng thức một bát mì nóng hổi thì bạn sẽ cảm thấy ấm áp hẳn lên, chủ nhà hàng bỗng trở thành thần tượng của cả bốn người.

Đột nhiên điện thoại của Sư Tử báo cuộc gọi đến, đầu dây bên kia dường như thông báo chuyện gì đó quan trọng, vẻ mặt của anh ta lại hiện lên vẻ suy tính đặc trưng. Cúp máy Sư Tử vẫn im lặng ăn hết bát mì, mọi người thấy thế cũng không thắc mắc, thực ra đối với họ udon hấp dẫn hơn nhiều so với chuyện quan trọng kia.

Sư Tử: " Kim Ngưu lần này có lẽ cô phải tự mình đi một chuyến rồi."

" Hả? Một mình tôi á?"

" Đúng, bên Bảo Bình có liên lạc rồi, cô ấy nói hôm nay lúc 3 giờ chiều, đón cô ấy tại Hong Kong. Cô làm được không?"

Kim Ngưu có vẻ đã bớt bất ngờ, cô vẫn cố húp nuốt chỗ súp còn lại trong bát. Ăn uống xong xuôi, Kim Ngưu mới thản thiên nói.

" Không thành vấn đề!"

" Người của tôi đã ở ngoài rồi, họ sẽ đưa cô tới sân bay, khi xong việc hai người hãy đến Dubai."

" Ok! Tôi đi đây."

Song Tử: " Bye bye chị già."

Kim Ngưu: " Bye~"

Khi Kim Ngưu khuất dạng sau cánh cửa nhà hàng, Song Tử mới lộ vẻ lo lắng.

" Sư Tử, chị ấy đi một mình có ổn không? Bảo Bình không phải là một người dễ đón đâu."

" Nếu Bảo Bình bảo chúng ta tới đón nghĩa là cô ấy đã có sự chuẩn bị còn về phần Kim Ngưu, cô ấy lăn lộn nơi đường xá nhiều năm, nếu so mưu mẹo, không ai bằng được đâu. Hai người họ sẽ đúng hẹn tới Dubai thôi."

Cự Giải: " Còn chúng ta ở đây làm gì?"

Sư Tử: " Chúng ta tới tìm giúp đỡ."

----------

Ba người đàn ông rời khỏi nhà hàng đi về phía võ quán karate X đối diện bên đường. Trong sân tập rộng lớn các môn sinh hô to khẩu hiệu võ thuật, tạo thế khởi động đều tăm tắp chứng tỏ được đào tạo bài bản. Nhóm người xuyên qua dãy hành lang dài đến một phòng tập đặc biệt ở phía góc.

Vừa mới mở cửa, Cự Giải và Song Tử bị giật mình bởi những tiếng thét to. Trên sàn, một nam một nữ đang đấu võ. Người đàn ông trung niên tóc đã điểm bạc nhưng ra chiêu rất nhanh, chân ông ta liên tục gạt xoáy đánh về phía người nữ. Cô gái cũng không chịu thua vừa tiếp chiêu vừa tung cước phản đòn. Có thể nói là một màn đấu võ đẹp mắt và cũng ... rất đau. Các chiêu thức rất mạnh mẽ, tiếng đỡ đòn mà nghe như tiếng xương gãy làm đôi, Cự Giải thầm thấy đau hết cả người.

Cả hai người trên sàn đấu đều nhận ra có khách tới nhưng không hề dừng lại cho đến lúc đủ 50 chiêu. Người đàn ông trung niên bước ra khỏi sàn đấu hướng tới Sư Tử bắt tay.

" Lâu lắm mới thấy cháu trai cưng đến thăm, ông già này sắp buồn tẻ mà chết rồi."

" Chú có mấy trăm môn sinh làm bạn còn sợ buồn sao."

" Mấy trăm đứa kia cũng chẳng bằng một đứa này."

Vừa nói người đàn ông vừa vỗ vai Sư Tử thân mật dẫn cả ba người tới bàn uống nước gần đó.

" Đây là nhóm của cháu sao?"

" Đúng ạ, còn mấy người nữa cháu chưa tới đón."

" Lần này cháu thực sự quyết tâm rồi đấy Sư Tử."

" Vâng, đây là điều cháu luôn ấp ủ bấy lâu nay."

" Cháu biết đấy Sư Tử, cho dù cháu làm gì, ta cũng sẽ ủng hộ, nếu cháu làm đúng ta sẽ chúc mừng, nếu cháu làm sai ta sẽ thay cháu gánh vác hậu quả. Cái mạng già này là do bố cháu cứu về. Ta có trách nhiệm phải thay ông ấy bảo vệ cháu."

Song Tử và Cự Giải nghe cuộc đối thoại cũng nửa hiểu nửa không nhưng cả hai người đều biết rõ một nguyên tắc: Ai cũng có những câu chuyện của riêng mình, đã là người ngoài thì không nên tò mò.

Cô gái lúc nãy đấu võ vừa đúng lúc bưng một ấm trà ra rót cho mỗi người một chén. Song Tử táy máy uống đầu tiên nhưng chỉ được hai giây đã nhăn tít mày lại.

Cự Giải: " Trà ngon không?"

Song Tử mếu máo: " Ngon lắm, anh thử xem."

Cự Giải cảm thấy mình nên thử một chút, Nhật Bản nổi tiếng với trà đạo mà.

2 giây sau.

Cự Giải cũng mếu máo: " Sao cậu lừa anh, đắng chết mất."

Trong khi hai người lùm xùm vụ trà đắng, Sư Tử tiếp tục câu chuyện với người đàn ông.

" Không giấu gì chú, cháu hôm nay đến đây là có chuyện muốn nhờ vả."

" Cháu nói đi, dù là chuyện gì ta cũng giúp."

" Cháu cần một người có thân thủ tốt, nhanh nhẹn. Chú có thể tiến cử cho cháu không?"

" Điều này đơn giản, Thiên Yết con lại đây."

Cô gái nãy giờ vẫn đứng im bên cạnh người đàn ông nhẹ nhàng bước lên phía trước.

" Nếu là môn sinh giỏi nhất thì con gái ta, Thiên Yết, thích hợp nhất."

" Nhưng chú, chuyện này khá nguy hiểm..."

" Anh đang coi thường tôi sao?"

" Không tôi không có ý đó.."

" Vậy thì được rồi, người học võ chúng tôi không sợ nguy hiểm chỉ sợ không tìm được đối thủ xứng tầm. Tôi tin thực lực của mình đủ để giúp anh."

Cô gái có vóc dáng khá nhỏ nhắn nhưng mỗi lời nói ra đều dứt khoát, quyết đoán. Giữa hai hàng mày liễu toát ra sự thẳng thắn, bộc trực. Khí thế như vậy khiến đấng mày râu cũng phải nể phục. Trong bộ võ phục trắng tinh, cả người Thiên Yết mang vẻ chín chắn, trưởng thành khiến Sư Tử có thêm nhiều phần tin tưởng.

Cô gái nhỏ này từ bé đã được huấn luyện để trở thành số 1, Thiên Yết chưa bao giờ sợ khó khăn, thử thách, đối với Sư Tử mà nói, cô là người giỏi nhất và cũng là người thích hợp nhất cho phi vụ lần này.

" Vậy quyết định như thế nhé, Thiên Yết con hãy giúp anh Sư Tử, khi hai đứa xong việc nhớ về đây ăn cơm với ta."

" Cha yên tâm."

" Chú yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cho em ấy."

" Ừ."