Chương 29: Chờ một ngày nắng

Đã nhiều ngày kể từ buổi nói chuyện gay gắt giữa Bảo Bình với bố, mọi thứ trong căn biệt thự vẫn vậy, bố cô không hề nhắc một câu nào tới sự việc hôm đó nhưng chuyện ấy cũng chẳng thay đổi được gì, các hầu gái và vệ sĩ vẫn kề bên cô 24/7.

Một ngày ảm đạm ở Hong Kong, thời tiết lạnh giá vẫn kéo dài. Bảo Bình sốt ruột sờ điện thoại, hết bật lên lại tắt đi, hiện tại là 17 giờ 6 phút ngày 23 tháng 12, nếu còn không nhanh rời khỏi biệt thự nhất định sẽ muộn buổi hẹn ngày mai ở Anh, trước khi đi Sư Tử đã dặn rất kĩ.

Bảo Bình mở hé cửa sổ tầng hai quan sát bên dưới, hôm nay thậm chí còn có nhiều bảo vệ canh gác hơn mọi ngày, làm sao cô trốn được. Nhớ lại lần trước là Kim Ngưu giúp cô rời đi, bây giờ cô ấy đang ở đâu?

" Tiểu thư, ông chủ cho gọi cô xuống lầu."

Bố? Đã nhiều ngày họ không nói chuyện với nhau, lần này lại là gì đây. Bảo Bình giống như tráng sĩ ra trận mà bước xuống, sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống tệ nhất có thể xảy đến. Lần này cũng không khác gì, cô vẫn sẽ đấu tranh đến cùng.

Bố cô đang ngồi ở sô pha phòng khách, thấy Bảo Bình xuống ông liền đặt tập tài liệu trong tay sang một bên.

" Con có chuyện muốn nói."

" Có thể nhường ta trước được không?"

Bảo Bình hơi sững sờ, nét mặt ông hiền hòa chưa từng thấy, khi nói còn mang theo chút ý cười, không phải lạnh nhạt cũng không phải cáu gắt.

" Nhiều ngày qua ta đã nghiêm túc suy nghĩ lại những gì con nói, những gì ta đã làm trước đây. Có lẽ ta thực sự không biết cách thể hiện tình cảm của một người bố hoặc ta đã làm chưa đúng."

Nói đoạn ông dừng lại một chút, ánh mắt hướng ra ngoài sân của biệt thự, Bảo Bình cũng theo đó nhìn ra.

" Ta quyết định thay đổi và học cách lắng nghe con nhiều hơn."

Ngoài sân hai chiếc xe vừa dừng lại, một cô gái mặc áo khoác dạ dáng dài màu xanh ngọc đang từ ghế lái của chiếc Lexus bước xuống. Gió đông đìu hiu ngang qua tóc dài, thổi bay vài lọn tóc bên tai khiến cả thân cô ấy toát ra ba phần xinh đẹp bảy phần phóng khoáng. Bên chiếc Ferrari thì một người lại toàn thân đồ đen, anh ta mặc áo len mỏng, quần bò cùng giày thể thao trông lúc nào cũng thoải mái, tùy ý. Sự xuất hiện của hai người họ khiến cho khung cảnh ngoài sân vốn quen thuộc này trở nên khác biệt đến lạ.

" Bố..."

Bảo Bình không biết diễn tả cảm xúc lúc đó của mình như thế nào, cô nhào vào lòng ông khóc, đây là chuyện trước nay chưa từng có. Một người đã quen với cô độc, gọi những thứ xung quanh là bạn, xà vào vòng tay của bố đối với Bảo Bình là một chuyện xa xỉ. Thế nhưng ngày hôm nay cô lại một lần nữa làm được điều mà mình vẫn hằng mơ.

" Con sao lại khóc chứ, nếu giờ còn không nhanh sẽ muộn chuyến bay mất."

" Bố, cảm ơn bố."

" Ừ, Bảo Bình con hãy nhớ, dù con ở nơi đâu và làm gì, bố cũng sẽ luôn ở đây. Trước kia có nhiều chuyện ta làm không đúng nhưng tất cả là vì ta yêu thương con và sẽ mãi là như vậy."

Bảo Bình mỉm cười nhìn bố rồi quay ra ngoài sân, Kim Ngưu và Cự Giải đang đứng chờ ở đó, họ cũng đang mỉm cười nhìn cô...

Hong Kong hôm nay là một ngày ảm đạm nhưng thật ra là một ngày nắng...

---------------------

Xử Nữ đang "tung tăng" shopping trên phố bỗng đằng sau văng lên tiếng còi ô tô inh ỏi. Ban đầu cô không để ý định cứ thế mà đi nhưng ai ngờ chủ xe rất hống hách bấm liên tục. Tức mình chuẩn bị quay lại chửi cho tên não tàn kia biết mặt thì cô á khẩu luôn.

Đằng sau là một chiếc siêu xe nhìn chẳng ra thương hiệu, tuy nhiên nó thu hút ở chỗ.... màu vàng chóe, dưới cái nắng ở đây nó càng... chóe hơn!

Gây sốc hơn cả! Chủ xe Sư Tử mặt như dân chơi đang nhìn cô cười cười.

" Cái gì vậy, chỉ một tháng không gặp anh lại chuyển sang cái style đồng bóng thế này?!!"

" Đừng nói thế chứ, tôi đang cố gắng để hòa nhập với khung cảnh ở Dubai mà. Vàng ở khắp nơi, tôi cũng phải vàng vàng một chút."

Xử Nữ vừa mở cửa xe ngồi vào vừa phê bình.

" Nhưng nó chóe quá đi thôi. Lúc quay lại tôi còn tưởng có mặt trời đằng sau đấy, hấp thụ bao nhiêu nắng không biết."

Như nhớ ra điều gì đó Xử Nữ lại hỏi tiếp.

" Sao anh lại đến đây vậy?"

" Tôi có việc ở đây, tiện thể qua đón cô luôn, ngày mai là ngày hẹn rồi."

" Sao anh biết tôi ở đâu, anh lại định vị tôi đấy à?!!"

Sư Tử phì cười.

" Tìm cô lúc cô đi ăn trộm thì khó chứ lúc cô đi shopping thì dễ hơn ăn kẹo."

" Anh!!!"

------------------------

Song Ngư lúc này đang cùng Thiên Yết tới sân bay, tạm biệt những ngày tháng ăn chơi ở Nhật Bản vì mai là ngày hẹn với Sư Tử.

Nhiều người đặt ra thắc mắc tại sao cô lại ở cùng Thiên Yết? Đơn giản thôi, chỉ là... cô bị đuổi khỏi nhà lần hai!

Song Ngư bi thương nhớ lại ngày cô tung tăng trở về sau khi hoàn thành phi vụ, thao thao bất tuyệt kể bố mẹ nghe mình đã xuất sắc như thế nào, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đã chạy nhanh như nào, đáng tiếc.... Hai người chỉ nghe cho xong rồi lại đặt ra mục tiêu mới, ném cô khỏi nhà!

Song Ngư thật sự nghi ngờ rằng cô không phải con ruột của bố mẹ. Lúc đó Bạch Dương cũng đến thăm hai người, mắt họ lúc đó sáng lên giống như tìm thấy con trai thất lạc nhiều năm. Song Ngư quyết tâm trong lòng, một ngày đẹp trời nào đó khi cô lẻn được vào nhà nhất định sẽ lấy trộm tóc để đi xét nghiệm!