Chương 9: Đến Ý tìm Thiên Bình

Khi vừa đáp chuyến bay xuống Ý, Sư Tử dẫn đầu nhóm người hướng đến một nhà hàng ở gần đó. Dù chỉ đạt 3 sao nhưng nhà hàng cực đông khách, đang là giờ ăn trưa, người ta nườm nượp kéo nhau đến gọi đồ.

Ngồi trong đó nhìn menu Xử Nữ cảm thấy có chút khó hiểu, không hề có món nào mới lạ hay đặc sắc chủ yếu đều là những món ăn quen thuộc của Ý vậy nên nhà hàng đông khách như thế nhất định là món ăn phải rất ngon.

Spaghetti alla Carbonara, Lasagna, Caponata và Focaccia nhiều phần lần lượt được mang lên. Màu sắc của món ăn cực kì bắt mắt, mùi thơm nức mũi, xem ra tay nghề của đầu bếp rất cao.

Nhóm người ăn như hổ đói vì tưởng không ngon mà ngon không tưởng. Đột nhiên Sư Tử dừng lại.

" Suýt quên chuyện chính đến đây, tôi muốn gặp chủ nhà hàng."

" Ừ, bảo nhân viên ấy."

" Anh ta không dễ gặp khách hàng đâu."

" Tại sao?"

" Có nhiều lí do, nhưng cô giúp tôi đi Kim Ngưu."

Cách đó mấy người Kim Ngưu đang xáy một miếng Lasagna đành buồn rầu dừng lại.

" Gì vậy! Tôi vừa mới khỏi ốm, anh lại bóc lột tôi à?!"

" Có gì đâu, chỉ nhờ cô diễn một chút thôi mà."

Kim Ngưu thở dài lần sờ trên đầu giật một sợi tóc bỏ vào trong đĩa spaghetti sau đó cô lại mặm môi tiếc nuối.

Sư Tử: " Tôi gọi 10 đĩa khác cho cô."

Kim Ngưu: " Anh hứa rồi đấy."

Cô nhìn xung quanh phát hiện một phục vụ trẻ tuổi đang đứng gần đó.

" Cậu lại đây."

Phục vụ nhanh nhẹn chạy lại chỗ Kim Ngưu cúi đầu hỏi.

" Thưa cô, có chuyện gì vậy ạ?"

Kim Ngưu tức giận ném cái dĩa trong tay lên bàn, quát to.

" Cách người làm ăn kiểu gì vậy, sao trong đĩa của tôi lại có tóc thế này?!!"

Cậu phục vụ trở nên bối rối.

" Thưa cô, chắc là có nhầm lẫn, nhà hàng chúng tôi làm ăn rất sạch sẽ."

" Ý cậu là tôi nói dối sao?! Thế tóc này từ đâu ra? Tôi thả vào à?!"

Đang là giờ ăn trưa, thực khách đến đông, sự ồn ào Kim Ngưu gây ra đã thu hút nhiều sự chú ý về hướng này, một số người còn bới đĩa của chính mình để xem xét.

" Ý tôi không phải thế thưa cô, chỉ là..."

" Tôi muốn gặp chủ nhà hàng."

" Nhưng chủ của chúng tôi..."

" TÔI MUỐN GẶP CHỦ NHÀ HÀNG!"

Vì sự cương quyết của Kim Ngưu, cậu phục vụ lập tức co giò chạy đi gọi, những thực khách xung quanh cũng ná thở, vì một sợi tóc thôi, có cần gắt đến thế không?

Thiên Yết ngồi bên cạnh cảm thấy Kim Ngưu không nên đi ăn trộm mà nên làm diễn viên.

Từ phía sau cánh cửa bên hông một người bước ra, anh ta lại gần chỗ nhóm người hỏi.

" Tôi là chủ nhà hàng, xin hỏi cô khiếu nại về món ăn sao?"

Đối với thực khách, niềm nở và thân thiện là yêu cầu thiết yếu nhưng anh ta lại chẳng có vẻ gì là như vậy. Ánh mắt thờ ơ giống như Kim Ngưu có làm ầm lên nữa cũng chẳng phải chuyện anh ta cần lo.

" Mặc dù thức ăn có tóc nhưng tôi cũng không muốn to tiếng làm gì, ảnh hưởng đến rất nhiều người khác rồi. Tôi yêu cầu thảo luận riêng."

" Tôi thấy cô thay đổi chóng mặt đấy quý khách. Lúc trước cô ầm ĩ rồi bây giờ lại đổi tính nết muốn nhỏ nhẹ sao?"

" Tôi là một con người thất thường mà."

" Sao cũng được. Mời theo tôi."

Kim Ngưu từ chối nói chuyện vì bận ăn nên Sư Tử và Xử Nữ đi thay.

" Sao vậy, người khiếu nại chúng tôi lại không muốn nói chuyện, hai người nói thay sao?"

Xử Nữ: " Dù gì cũng xin lỗi anh vì gây ầm ĩ như vậy, chúng tôi biết muốn gặp không dễ."

Thiên Bình: " Tôi cũng không phải người dễ dàng vì một thực khách khiếu nại mà bước ra. Tôi biết các người đến đây có mục đích khác, tôi nhận ra anh, Sư Tử."

Sư Tử: " Ồ tôi nổi tiếng thế à?"

Thiên Bình: " Chí ít là gần đây, việc anh lùng sục tìm người trong giới trộm cắp gây rất nhiều chú ý, muốn không biết cũng khó nên nhìn qua camera tôi nghĩ các người không chỉ đơn giản là đến ăn."

Sư Tử: " Anh biết được như vậy thật quá tiện cho chúng tôi, đỡ mất công giải thích dài dòng. Tôi nghe nói anh là bậc thầy về bẫy?"

Thiên Bình gật đầu. " Đúng thế nhưng còn phải xem nó là loại nào?"

Sư Tử: " Các loại ở bảo tàng hoàng gia Anh thì thế nào?"

Thiên Bình đột nhiên bật cười. " Anh muốn trộm ở bảo tàng hoàng gia Anh, anh nghĩ kĩ chưa?"

Sư Tử: " Tôi mất nhiều năm để nghĩ kĩ nên đây tuyệt đối không phải trò đùa đâu."

Thiên Bình: " An ninh ở đấy là bậc nhất, đặc biệt là cơ quan bảo mật, các bẫy."

Xử Nữ: " Chính vì thế chúng tôi mới cần người như anh, nếu đã là bậc thầy, anh nhất định có thể phá được, không phải sao?"

Thiên Bình trầm ngâm.

" Nếu giá trị lớn tôi có thể mạo hiểm một lần xem sao."

" Tôi tin là cái giá sẽ làm anh hài lòng và đảm bảo, thừa sức để biến nơi này thành nhà hàng 5 sao."

" Chuyện 5 sao hay không thực ra cũng chẳng quan trọng bởi vì tôi quá lười làm ăn rồi, nếu đủ tiền để sống đến già mà không cần lo nghĩ thì tôi sẵn sàng thôi."

" Nhất định là thế."