Chương 2-17: Theo dõi (1)

Viên Quy gọi Bạch Dương lên bàn giáo viên, ra hiệu cho anh chàng cúi đầu xuống sát mình rồi mới thì thào gì đó, trông có vẻ bí ẩn lắm. Bạch Dương vừa nghe xong, hai mắt liền sáng lên. Anh chàng lập tức châu đầu vào màn hình điện thoại của Viên Quy, chỉ chỉ trỏ trỏ rồi gật đầu lia lịa. Chẳng biết họ nói với nhau những gì, mà thi thoảng lại thấy hai thầy trò bụm miệng cười khúc khích với nhau thích thú lắm.

"Vậy, trưa nay tôi đợi em ở bãi giữ xe nhé!"

Bạch Dương ra dấu OK với thầy Viên Quy vừa đưa lời hứa hẹn, xong lại trở về chỗ ngồi, mặt mày tươi phơi phới.

Bảo Bình thắc mắc, mới hỏi thăm: "Có chuyện gì thế?"

Bạch Dương chép miệng, cố tỏ ra thần bí: "Cái này... khó nói lắm!"

Bảo Bình ù ù cạc cạc, tự nhận bản thân không nhạy lắm trong mấy vấn đề kiểu này, liền đem nỗi lòng qua hỏi bọn Thiên Bình.

"Bọn tôi cũng thấy!" Song Tử đập bàn "Không lẽ hai người đó bàn kế hoạch hẹn hò với nhau sau giờ học?"

Song Ngư lập tức giơ tay, làm động tác bổ ngang đầu Song Tử: "Cậu nỡ đem bạn trai mình đi bán hủ sao?"

Song Tử ôm đầu, lầm bầm trong ấm ức: "Tên đó đâu phải bạn trai tớ. Nói bao nhiêu lần rồi!"

Nhân Mã tinh ý phát hiện ra một ánh mắt đang hướng về phía mình, liền dáo dác quay đầu xung quanh lớp. Trông thấy Ma Kết đang cầm xấp giấy tờ đứng ngẩn người ra gần đó, liền lớn tiếng gọi: "Ma Kết, có chuyện gì vậy?"

Cả Song Ngư, Song Tử và Bảo Bình đồng loạt quay đầu, làm kinh động đến cô nàng thủ quỹ mới nhậm chức. Ma Kết tiến về phía nhóm người trong hoảng loạn, tay chìa ra mấy tờ giấy A4 chi chít những chữ và số, sẵn tiện giải thích luôn: "Đây là danh sách những khoản tiền cần đóng trong học kỳ này. Tôi sẽ bắt đầu thu từ ngày mai. Hạn chót là cuối tuần sau."

Bảo Bình nhận lấy xấp giấy chia cho mọi người. Trong khi đó thì Song Tử bắt đầu lâm vào công cuộc hỏi cung Ma Kết: "Hồi nãy cậu nhìn bọn tôi là có chuyện gì muốn nói hử?"

Ma Kết chối bay chối biến: "Làm gì có! Tôi chỉ là hơi thất thần chút thôi."

"Vì chuyện gì mà thất thần?"

Ma Kết nhún vai: "Cơ chế tự nghỉ ngơi của con người."

Song Tử tuy không thù không oán với Ma Kết, nhưng dạo gần hai đây câu lạc bộ của hai người có mâu thuẫn, nên cô nàng tự nhiên cũng muốn chọc khoáy Ma Kết một chút: "Vậy mà tôi cứ tưởng cậu quan tâm đến việc thầy Viên Quy và Bạch Dương hẹn hò với nhau sau giờ học."

Bị nói trúng tim đen, Ma Kết đỏ mặt. Cô nàng định nói gì đó, nhưng mấy vấn đề kiểu này vốn không thuộc sở trường và lĩnh vực của cô, cô mà cãi tay đôi với Song Tử thì chẳng khác nào tự dẫn mình đi vào ngõ cụt.

"Không lẽ... cậu là hủ nữ?"

Ma Kết ngẩn người vì bất ngờ, nhưng sau đó liền trở nên mừng rỡ như vừa bắt được một tô vàng lớn: "Đúng, đúng rồi! Lý do chính là như vậy đó!"

Song Tử nhíu mày: "Vậy thì ngay từ đầu, cậu nói thẳng ra luôn có phải hơn không?"

Ma Kết cười ha ha, sau đó tìm cớ lỉnh đi mất. Còn lại Song Ngư chống cằm nhìn theo, trong đầu chợt hình thành nên vài suy nghĩ: "Sao cứ không được tự nhiên thế nào ấy nhỉ?"

Bảo Bình đợi cho Ma Kết quay về chỗ ngồi rồi mới hỏi: "Thiên Bình sao thế?"

Hoá ra, từ nãy đến giờ, Thiên Bình vẫn ụp mặt xuống bàn, giữ nguyên tư thế không động đậy, trông cứ như một con cá chết. Nhân Mã dùng ngón trỏ chọc vào người Thiên Bình, nhưng cô nàng vẫn chẳng phản ứng gì, chỉ có đôi vai đều đặn phối hợp với nhịp thở, nâng lên hạ xuống nhẹ nhàng.

"Ngủ mất tiêu rồi." Song Tử kết luận "Chắc hôm qua thức cả đêm stalk mạng xã hội của người ta nên sáng nay mới đi trễ, còn vào lớp ngủ gục thế này."

Nắng sớm rải khắp căn phòng nhỏ những vệt sáng mờ mờ, soi rõ làn bụi vấn vương trong không gian đượm mùi gió sớm. Rèm mi dài của Thiên Bình rung lên rất khẽ, làm lay động những giọt nước mắt còn sót lại, dưới tác động của mặt trời chợt trở nên lấp lánh, như vạt sương mai trên các vòm lá xanh mơn mởn đã được mặt trăng giữ gìn và nâng niu cho đến tận lúc bình minh.

Bảo Bình cứ ngẩn người ra như vậy, để đáy mắt in rõ thân ảnh của Thiên Bình. Một cô gái thường ngày vẫn luôn ồn ào, náo nhiệt, lúc say ngủ lại có thể xinh đẹp và dịu dàng biết chừng nào. Cô đối với Bảo Bình vẫn luôn là một vạt nắng gắt, không thể chạm vào hay nắm chặt trong lòng bàn tay, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, vừa ngưỡng mộ vừa tiếc nuối.

Song Ngư và Nhân Mã đã nhanh chóng phát hiện ra ánh mắt của Bảo Bình, định lên tiếng hỏi hay chòng ghẹo gì đó, thì Song Tử ở bên cạnh đã đập bàn một cái rầm, làm kinh động cả Thiên Yết và Xử Nữ đang ngồi trò chuyện bên dưới, cũng theo đó mà gỡ khỏi Bảo Bình ánh mắt nồng nàn kỳ lạ kia.

"Tớ quyết định rồi! Chúng ta sẽ bám theo thầy Viên Quy!"

"Chi vậy?"

"Theo dõi thầy chứ chi." Song Tử làm như thể đây là chuyện rất bình thường "Để coi coi thầy với Bạch Dương làm trò gì ám muội với nhau."

Song Ngư trề môi: "Rõ ràng là quan tâm tới bạn trai mà còn bày đặt."

Song Tử đã chán với việc đính chính sự thật, nhất là đối với các thành phần đùa dai nhách như Song Ngư, cứ trực tiếp lờ đi âu lại là giải pháp tốt.

"Ai tham gia vào trưa nay, giơ tay tôi điểm danh cái nào! Song Ngư, Xử Nữ, Bảo Bình... sao cậu lại giơ cả hai tay?"

Anh chàng đáp tỉnh rụi: "Tôi giơ tay luôn phần của Thiên Bình.", khiến cả đám còn lại lập tức trưng ra vẻ mặt khinh bỉ kiểu: "Ờ, cậu là nhất rồi. Không ai hiểu Thiên Bình bằng cậu đâu."

"Thiên Yết với Nhân Mã, hai cậu không đi hả?" Song Tử hết quay lên rồi lại quay xuống "Đi chung đi cho vui. Xong phi vụ, tớ dẫn đi ăn bánh xèo tôm nhảy."

Song Ngư giật khoé miệng: "Sang quá ha! Rồi ai trả tiền?"

"Tất nhiên là tụi mình hùn vô rồi. Hỏi gì kỳ cục!"

"Chứ không phải lúc ăn xong, cậu sẽ giả vờ quên mang tiền, rồi mượn đỡ của người khác, xong thì quên trả suốt đời luôn." Song Ngư cau mày "Nhắc mới nhớ, cậu còn nợ tớ 70 nghìn một lần đi ăn bánh tráng trộn với một lần bún đậu mắm tôm đấy."

"Song Tử cũng nợ tôi 30 nghìn tiền trà sữa đấy nhá!" Xử Nữ thuận miệng chêm vào "Tôi có ghi sổ nợ lại hết, đừng có hòng trốn."

"Mọi người!!" Song Tử bắt đầu giở giọng nịnh nọt "Chúng ta đang bàn chuyện trưa nay theo dõi thầy Viên Quy mà. Sao lại lái sang tiền bạc, nợ nần rồi."

"Việc hôm nay chớ để ngày mai. Ông bà đã dạy rồi." Song Ngư chìa tay ra với khuôn mặt hình sự "Trả tiền đi rồi muốn bàn gì thì bàn."

"Ừ!" Xử Nữ đồng tình, cũng chìa tay ra "Trả tiền đây!"

Tạm thời không nói đến việc hôm ấy bạn Song Tử đã bị trấn lột 100 nghìn ăn vặt cả tuần như thế nào, chỉ biết rằng trong đội hình theo dõi thầy Viên Quy đã tăng thêm 2 thành viên: Thiên Yết và Ma Kết. Thiên Yết đi theo là do Song Tử năn nỉ, còn Ma Kết đi theo là hoàn toàn tự nguyện.

"Tớ là hủ nữ!" Ma Kết vừa vỗ ngực tuyên bố như vậy, liền qua mắt được toàn bộ đám học sinh ngây thơ. Gì chứ, vụ càn quét và trừng phạt fanpage phản động lần trước, đến giáo viên còn tin cô sái cổ cơ mà.

Chỉ có Song Ngư là vẫn cảm thấy có gì đó không ổn lắm.

Ấn Đệ An và Kim Ngưu đã đảm bảo đưa Nhân Mã về nhà an toàn nên Thiên Yết có thể thong thả gia nhập cuộc vui.

Lúc đầu họ còn định rủ cả Sư Tử, nhưng anh chàng đã thẳng thừng thốt ra một câu: "Có Cự Giải thì tôi mới đi.", mà Cự Giải "con nhà người ta" thì tất nhiên sẽ không bao giờ tham gia vào mấy trò trốn chui trốn nhủi này, nên bọn họ chẳng thèm hỏi Cự Giải nữa, trực tiếp bỏ qua Sư Tử luôn.

Song Ngư vừa đeo cặp táp vừa nói: "Chút nữa cả đám nhớ ghé qua tiệm thuốc nha, tớ mua mấy liều an thần."

Song Tử quay sang, tò mò: "Chi vậy?"

Song Ngư đáp tỉnh: "Cho cậu đó. Lỡ cậu thấy thầy Quy với bạn trai làm gì quá khích rồi bất tỉnh thì khổ. Tớ mua sẵn để phòng hờ."

"Trời! Rảnh tiền quá thì mua đi!" Song Tử trề môi "Chẳng ai dùng đâu."

Song Ngư nhe răng cười, cũng không định mua thật. Nhưng Cự Giải từ đâu xuất hiện, chìa ra một vỉ thuốc màu xanh lá mạ trông rất đẹp mắt: "Đây, các cậu cầm lấy mà dùng. Thuốc an thần đấy."

Song Ngư trố mắt: "Ở đâu ra vậy?" Cự Giải vì cớ gì lại mang thuốc an thần đến trường? Không lẽ...?

"Sáng nay tớ lấy thuốc đau bụng, nhưng lại cầm nhầm." Cự Giải vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng của mình, dúi vào tay Song Ngư vỉ thuốc "Các cậu đi vui vẻ nhé! Nhớ cẩn thận!"

Song Ngư không hiểu Cự Giải dặn mọi người "cẩn thận" là cẩn thận cái gì, cũng không kịp nhận ra vốn dĩ chẳng có loại thuốc đau bụng nào lại được người ta sản xuất thành viên nhộng màu xanh lá mạ để Cự Giải nhầm, chỉ biết như người mộng du cầm lấy vỉ thuốc, theo chân đám bạn mình phục kích sẵn ở bãi giữ xe - "địa điểm hẹn hò" đã được Viên Quy vô tình tiết lộ.

Để tránh bị phát hiện, cả đám giả vờ như bản thân cũng đi lấy xe. Song Tử đã được Bạch Dương đưa chìa khoá, lãnh nhiệm vụ chở Thiên Bình và Song Ngư. Thiên Yết cũng có xe, chở Xử Nữ. Còn lại Bảo Bình chở Ma Kết.

Cả đám ráo riết bám sát theo chiếc Lead Ninja màu đỏ chói của thầy Viên Quy. Rất may, thầy Viên Quy mắc bệnh sợ tốc độ, chạy xe không bao giờ vượt quá 30 km/h. Với trình độ của những tay lái lụa 12CV, thì bám theo thầy chủ nhiệm chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ.

"Sao cứ thấy đường này quen quen vậy ta?" Song Tử vừa miết tay ga vừa lẩm bẩm, khiến Song Ngư ngồi ngay đằng sau nghe được, thắc mắc vô kể.

Nhưng Song Tử chưa kịp nhớ ra thì Thiên Bình ngồi ở phía đuôi xe đã trả lời thay: "Đây là đường dẫn tới trường trung học cơ sở Con Gà Trống của tớ. Mà xung quanh trường Con Gà Trống thì vô cùng nổi tiếng với..."

Thiên Bình càng nói càng lộ rõ điệu bộ cười nham nhở: "Khách sạn!"

Song Ngư nghe được, lập tức lôi từ trong túi ra vỉ thuốc an thần cùng chai nước suối mang theo từ hồi sáng. Song Tử đến phì cười với hành động của cô bạn thân mình, liền hỏi: "Song Ngư, cậu lo sợ tớ sẽ ngất xỉu đấy à?"

"Chính xác là như vậy!" Song Ngư trưng ra vẻ mặt hình sự vô cùng đáng sợ "Ở đây chỉ có một mình cậu biết lái xe thôi. Dù gì thì hôm nay bọn tớ vẫn phải bảo toàn tính mạng trở về nhà."

Bảo Bình chạy xe bám theo ở đằng sau đã nhanh chóng nhận ra con đường quen thuộc, cũng biết luôn việc xung quanh trường cấp hai cũ của mình có rất nhiều khách sạn. Tất nhiên, đầu óc của Bảo Bình không phong phú tới nỗi có thể tưởng đến việc thầy chủ nhiệm và tên bạn cùng bàn dẫn nhau vào một trong những toà nhà sang trọng kia để nói chuyện. Chỉ có Ma Kết ngồi ở phía sau, mặt đã dần tái lại.

"Uầy, khách sạn này hồi đó bị bóc phốt có ruồi trong súp rau củ này. Uầy, khách sạn này thì có ma. Uầy, nhân viên của khách sạn này không xinh, thái độ phục vụ cũng tệ. Tốt nhất là cậu đừng có vào nghỉ lại. Còn cái khách sạn kia, chất lượng rất ổn, chỉ có điều, họ xông phòng bằng tinh dầu sả chanh, tôi không ưng lắm."

Xử Nữ dường như đã quên mất mục đích ban đầu mình đến đây, cứ mải thao thao bất tuyệt với Thiên Yết, giới thiệu cho người bạn cùng bàn của mình biết về những khách sạn mà mình đã từng qua đêm, hay từng đọc nhận xét của người ta trên mạng. Về phần Thiên Yết, vì xe của anh chỉ là xe đạp điện, tốc độ chạy rất chậm, trong khi anh mới về nước chưa được bao lâu, còn khá xa lạ với luật lệ giao thông và phong thái sang đường của người dân Việt Nam, cộng thêm việc Xử Nữ cứ lải nhải bên tai, Thiên Yết đã chính thức mất dấu đoàn quân gián điệp chạy xe máy ở phía trước.

"Thôi! Vậy tôi với cậu đi ăn bánh mỳ đi. Ngoài khách sạn, trường Con Gà Trống còn nổi tiếng với hàng bánh mỳ ngon bá cháy bọ chét."

Thế là Thiên Yết và Xử Nữ đi ăn bánh mỳ thật. Một ổ hai mươi lăm nghìn đầy đủ thịt nguội và pate. Xử Nữ rất thoải mái rút điện thoại ra nhắn tin thông báo cho Song Tử biết, rồi lại cùng với Thiên Yết vừa ăn bánh mỳ uống trà đá, vừa đàm đạo chuyện nhân sinh.

•••••

_____________________

__còn tiếp__