Chương 17

Sau cùng, trước khi chiếc cổng của tòa nhà thời trang sắp sửa khép lại cánh cửa sắt vàng rực phủ đầy tuyết trắng thì lúc này, chàng trai Hoàng Gia với vẻ ngoài đẹp như tượng khắc mới ngạo nghễ xuất hiện. Hai tên mặc vest đen ngạc nhiên nhìn Sư Tử không nói không rằng một bước đi thẳng vào trong, tuy là có chút không hiểu vì sao Hoàng Gia lại có mặt tại đây thế nhưng bọn hắn cũng không dám mở miệng hỏi han, bởi vì biểu tình dọa người tránh xa trên khuôn mặt điển trai ấy vô cùng ghê gớm.

Chính là không đủ can đảm để mở lời, đành trơ mắt nhìn hắn đi vào thang máy lên thẳng hội trường. Ngay khi Sư Tử biến mất sau cánh cửa, một trong hai tên liền hoảng sợ tột độ nhanh nhảu lôi điện thoại mình ra ấn nút gọi. Sau khi tín hiệu được đối phương tiếp nhận liên lạc, hắn nhịn không được mà run rẩy gào lên.

" Tại sao không có thằng khốn nào bảo với tao là buổi chụp hình hôm nay xuất hiện một tên Hoàng Gia "

Đầu giây bên kia hơi ngừng một chút liền khẩn trương nói " Ngươi chắc là mình không nhìn nhầm chứ?"

" Không hề, người bước vào chính là bằng xương bằng thịt. Mẹ kiếp, tao không muốn giây vào lũ Hoàng Gia, mau dừng hết mọi sắp đặt ngay "

Dường như là không hài lòng, đối phương mặc kệ tên áo đen đang tức giận hoảng sợ gào rú vào điện thoại không ngừng, chậm chạp lên tiếng, tuy nhiên trong giọng nói của hắn lúc này đã nhen nhóm vài tia dao động. " Ngươi nghĩ bom đã gài thì có thể nói tháo liền tháo sao. Đừng nhát gan như vậy, dù sao cũng chỉ là một tên Hoàng Gia. Chết đi rồi cũng đâu còn manh mối gì mà phải sợ hãi nữa "

Tức giận không biết phát tiết vào đâu, tên áo đen liền nắm lấy tóc của mình hết lôi rồi lại giật, cho đến khi cả đầu xù lên một cục thì hắn mới cảm giác lòng mình bĩnh tĩnh đi chút ít, hít sâu một hơi, hắn nghiến răng nghiến lợi ghé miệng vào điện thoại.

" Nếu là bình thường thì có lẽ tao đã không điên đầu như vậy. Nhưng hắn thì khác, mày biết kẻ đáng sợ nhất thế giới ngầm này là ai không? Mày biết gia tộc mấy chục năm về trước đã một mình hạ sát bao nhiêu quý tộc để một mình bước lên nắm trọn quyền hành của Chính phủ là những kẻ thế nào không? Tao biết là mày rõ ràng nhất mà, phải không? Nghe lời tao. Dừng lại đi."

Không hề nhận lại được câu trả lời thỏa đáng nào ngoài hàng loạt tiếng tút tút đáng ghê tởm, tên áo đen chính bởi vì sự hờ hững của đối phương mà phát điên ném bay điện thoại vào gốc cây bên cạnh tới nát bét. Tên còn lại trông thấy vậy thì lo sợ đang tính chạy lại nói gì đó thì ngay lập tức hàng loạt siêu xe hạng sang nối đuôi nhau chẳng biết từ đâu tiến tới dừng ngay trước mặt bọn họ.

Không đợi bọn chúng có thời gian để phân tích, một loạt cửa xe không hẹn mà cùng lúc bật mở. Lại một lần nữa tên mặc vest đen ngây dại kinh ngạc nhìn một toán những con người thuộc dòng dõi Hoàng Gia tiến đến. Đặc biệt nhất có lẽ chính là chàng trai với mái tóc cổ điển dài tới tận thắt lưng ấy đang bước từng bước đi đến trước mặt hắn. Bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp lạnh nhạt với biểu tình vô cảm cũng nín thinh mà nhìn hắn, chưa kể đằng sau bọn họ, những tên vệ sĩ tai to mặt lớn đang nghiêm mặt hộ tống.

Cháu trai của thủ tướng, con trai của gia tộc Helsing nổi tiếng khắp cả nước. Tại sao hắn lại có mặt ở đây. Hết rồi, kết thúc rồi, kế hoạch trả thù của bọn hắn cứ vậy mà tan thành mây khói mất.

" Chết tiệt, kế hoạch thay đổi, nếu không thể nổ chết tên giám đốc khốn kiếp đó, vậy chơi cái khác đáng sợ hơn đi "

Trên sân thượng của tòa nhà thời trang danh tiếng, một tên trùm áo lông đang giận dữ ra lệnh cho thuộc hạ gỡ bỏ trái bom đang được gắn dở, biểu tình hung tợn ánh lên trong mắt hắn rực đỏ đến hung ác. Phải, hắn chính là kẻ muốn gϊếŧ chết tên giám đốc đầy quyền lực trong giới thương nhân Cự Giải kia, đã từng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, đã từng là một trong những thương nhân tham vọng mang trên mình bao nhiêu vật chất cùng quyền lực, ấy thế mà chỉ trong vòng một ngày liền bị thằng nhóc vắt mũi chưa sạch nọ một tay đẩy ngã, Từ ông hoàng biến thành kẻ ăn mày trong nháy mắt. Bạn bè rũ bỏ, gia đình tan vỡ. Chút ít còn xót lại hắn chính xác là muốn dùng vào việc này. Thuê người kết liễu tên khốn đã hại hắn thảm như bây giờ.

Chờ hết lần này tới lần khác, cho tới lúc này mới có cơ hội để trả thù, lại không ngờ đến phút chót bị hàng loạt con kỳ đà mang tên Hoàng Gia kia cản mũi. Nếu không thực hiện thì chẳng biết bao giờ mới có cơ hội, hắn chính là mặc kệ. Dù có phải xuống địa ngục cũng nhất định phải lôi Cự Giải theo cùng.

Bên ngoài tòa nhà, mọi người đang rất là áp lực bởi vì sự xuất hiện đặc biệt của cháu trai Thủ tướng. Còn bên trong, lại đang kinh ngạc bởi sự xuất hiện của một cô người mẫu xinh đẹp mới toanh - Xử Nữ.

Đặc biệt là Amanda, cô quản lý trẻ tuổi đáng lẽ ra phải nổi trận lôi đình vì sự có mặt chậm trễ của chàng siêu mẫu đẹp trai Kim Ngưu nhưng lại bị sự kiều diễm của cô gái mỹ lệ bên cạnh hắn thu hút mất rồi. Cả ekip sững sờ nhìn cô khiến cho Xử Nữ mặt mày đỏ gay lên hết cả, không được tự nhiên mà rúc sát lại gần Kim Ngưu, chẳng mong gì hơn, hắn vươn tay thừa cơ hội ôm lấy cô nhe răng cười với toàn bộ mọi người. " Đừng nhìn cô ấy như vậy, tôi biết là tiểu hồ ly của mình rất xinh đẹp mà "

Hận không thể tát vỡ mồm của hắn, Xử Nữ tức giận cũng chỉ dám hung hăng trừng Kim Ngưu một cái, ở đây là chỗ đông người, mà cô thì cần phải giữ thể diện, không nên động tay động chân ở những chỗ như vậy a. Nhưng hạnh phúc thay, đã có người thay mặt cô ra tay. Amanda hùng hổ tiến đến tách hai người ra, đẩy Kim Ngưu cho chuyên viên trang điểm tống khứ đi còn chính mình thì mỉm cười lôi kéo cô người mẫu có đôi môi mê người Xử Nữ vào phòng trang phục.

Với hình tượng này, hứa hẹn bộ sưu tập sắp tới sẽ vô cùng ăn khách a, mặc dù nó cũng đã vô cùng nổi tiếng từ trước rồi. Miễn cưỡng bị cô quản lý nọ lôi đi, Xử Nữ không can tâm mà ngoái đầu ra sau nhìn Kim Ngưu đang vui bẻ đằng xa, có chút tủi thân nha. Nhận thấy có ai đó đang nhìn mình, Kim Ngưu khẽ nâng mắt lên liền bắt gặp ngay cái nhìn không mấy thích thú của tiểu hồ ly đanh đá. Biết là cô đang rất là lo sợ, hắn còn cố tình nháy mắt chu mỏ như muốn hôn một cái làm cho Xử Nữ mặt đỏ rực trừng mắt quay đi.

Bật cười ngặt nghẽo, Kim Ngưu nâng ly vang đỏ lên nhấm nháp, cảm nhận dòng chất lỏng ngọt ngào như cánh môi mềm mại của ai kia, hắn không tự giác được mà nở nụ cười khiến cho mấy chuyên viên trang điểm ngượng chín cả mặt.

Không chỉ có mình Kim Ngưu mà tiếp theo đây, chàng trai anh tuấn với vẻ ngoài lãng tử đã đốn ngã bao nhiêu trái tim cô gái, mặt người dạ thú Cự Giải. Chàng giám đốc giàu sụ tài trợ cho nhãn hàng thời trang đôi danh tiếng nhất nước mang đậm phong thái Vương giả tao nhã đẩy cửa bước vào. Đồng thời mọi người đều đứng dậy hướng hắn cúi đầu.

" Chào Giám đốc "

Nhìn quanh một lượt gật nhẹ đầu, Cự Giải liền liếc mắt qua cái người bên cạnh một cái, uầy, tiểu bạch thỏ lại ngẩn người. Chắc là khâm phục trước uy nghiêm của hắn chứ gì, đang cười thầm trong lòng nhưng đến khi nhìn kỹ lại thì hắn mới l*иg lộn phát hiện con thỏ ngu ngốc này đang vì cái gì mà thất thần.

Đẹp quá, chưa bao giờ Song Tử nhìn thấy ai đẹp như người đó, à ngoại trừ giám đốc. Chuẩn rồi, tiểu bạch thỏ đáng yêu của hắn đang ngây ngẩn trước vẻ đẹp không tì vết của siêu mẫu phong lưu đa tình Kim Ngưu a. Chà, chuyện thường ấy mà, từ tốn đứng lên đi về phía cô, Kim Ngưu không hề để ý đến khuôn mặt đang thối dần của Cự Giải, to gan lớn mật cúi người tính hôn vào má cô gái dễ thương này một cái thì ngay lập tức bị hắn thúc cho một cú trúng ngay chỗ " nhạy cảm ". Không dám tin mà trợn mắt nhìn cái kẻ sát bên, Kim Ngưu dù đau cũng cố gắng cắn răng cắn lưỡi để khỏi phải quằn quại hét lên, tuy nhiên bước đi khập khiễng cùng toàn thân toát mồ hôi đã bán đứng hắn. Quay trở lại chỗ ngồi, Kim Ngưu tức giận trừng trộ dùng ánh mắt hình viên đạn khıêυ khí©h Cự Giải cũng đang sôi máu phía đối diện.

Không biết có phải chàng mỹ nam nọ bị đau chân hay không mà đi thật khó khăn, Song Tử cảm khái, đang định mở miệng hỏi cái người bên cạnh một cái thì bên má liền truyền đến cảm giác đau đau " Ái..."

Hừ lạnh, lại véo vào má bên cạnh một cái nữa, cho đến khi hai má của tiểu bạch thỏ đỏ như hai quả đào thì Cự Giải mới chấp nhận buông tha. " Không cho phép cô rời khỏi tôi nửa bước "

Vươn hai tay xoa xoa má, Song Tử nhăn mày gật gù đầu. Lẻo đẻo đi theo sau hắn đến ngay chỗ ngồi đằng trước sân khấu, hơi nghiêng đầu nhìn cô nhóc nọ dẩu môi đầy khó chịu thì Cự Giải lại nhịn không được muốn cắn cho một phát. " Sao vậy? "

Cố tình ghé sát bên tai cô hỏi nhỏ, hắn chính là rất muốn ăn một chút đậu hũ nhưng mà đối với tiểu bạch thỏ trong sáng như vậy nhìn kiểu gì cũng có cảm giác mình giống một thằng Sở Khanh chính hiệu. Chính là vì quá đơn thuần cho nên hắn mới không muốn cô nơi nơi đều trưng ra vẻ mặt đáng yêu quá như thế a, sẽ rất dễ dàng bị người ta nuốt vào bụng. Chẳng hạn như lúc này đây.

Song Tử ngước đầu ghé vào tai Cự Giải thì thầm, còn khoa trương dùng tay che lại tai hắn. " Giám đốc đừng thổi hơi vào tai tôi như thế, sẽ rất là nhột đó "

Bang!!!!!

Tia kiên nhẫn cuối cùng của hắn đã bị tiểu bạch thỏ ngốc nghếch hạ gục cho không còn một chút mảnh vỡ. Ngồi trở lại ngay ngắn, Cự Giải vươn tay bịt lại mũi của mình, khốn thật, hắn phải làm gì để bảo vệ con nhỏ ngốc nghếch này đây. Nếu hiện tại là người khác thì chẳng biết sẽ ra sao nữa. Đúng thật là ngây thơ.

Xử Nữ không dám tin mà trợn tròn mắt nhìn vào trong gương, hiện tại trên người cô chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi dài quá hông vài phân, ngoài ra... ngoài ra thì chẳng còn gì khác nữa. Chịu không nổi ôm đầu hét lên đầy vẻ đau khổ, Xử Nữ hoảng hốt. Aaaaaaaaaaaaaaaa, không thể được, không thể được, " KHÔNG THỂ ĐƯỢC "

" Rất được mà " Giật thót mình cứng ngắc quay đầu ra đằng sau, ánh vào trong tròng mắt của cô chính là một Kim Ngưu điển trai vô cùng gợi cảm với chiếc áo sơ mi bán mở rộng để lộ vùng ngực rắn chắc, các thớ cơ mạnh mẽ lập lòa bên dưới ống áo được hắn tùy ý xăn lên trên khuỷu. Qủa nhiên rất rất mê người, hỏi sao lũ fan không nguyện ý chết dưới chân hắn cho được, ngay cả Xử Nữ đang bi phẫn cũng bị vẻ ngoài của Kim Ngưu đốn ngã nói gì đến lũ não tàn ấy.

Dựa người lên một bên tường, Kim Ngưu nhàn nhã bắn tia nhìn đánh giá hướng về tiểu hồ ly đang ngây ngốc đằng trước, mặc dù chính mình là kẻ đã bày ra trò này để cô phải nghỉ việc tới tận đây chụp hình cùng hắn thế nhưng, Kim Ngưu lại cực kỳ cảm thấy khó chịu. Một Xử Nữ xinh đẹp xấu hổ như thế đáng lẽ ra nên chỉ có mình hắn được nhìn đến cũng như chỉ có hắn mới có quyền được thưởng thức. Kim Ngưu không muốn ngoài bản thân mình ra sẽ có kẻ khác được chiêm ngưỡng tiểu hồ ly của mình.

Thế nhưng lỡ mất rồi, thở ra một hơi, Kim Ngưu chậm chạp tiến về phía Xử Nữ đang thẫn thờ cầm lấy hai tay của cô mà vân vê, cảm giác da thịt bị người đυ.ng chạm, Xử Nữ giật mình tỉnh táo lại thì đã phát hiện Kim Ngưu xuất hiện ngay trước mắt, hắn còn nhẹ nhàng mà cầm lấy tay cô mỉm cười dịu dàng, không hề có trêu ghẹo, không hề mang theo du͙© vọиɠ xấu xa. Kim Ngưu chẳng còn cố tình nơi nơi đè cô ra mà hôn chỗ này chỗ kia nữa, chỉ khẽ khàng đưa cô tiến ra bên ngoài hội trường.

Giống như Bạch mã hoàng tử kéo theo công chúa của mình ngao du thiên hạ, trái tim nhỏ bé của cô gái đanh đá là cô ngoài tưởng tượng mà nảy lên vài nhịp mất rồi. Có lẽ hắn cũng không đáng ghét như mình nghĩ.

Sai lầm, Xử Nữ ngay sau cái khoảnh khắc đó vài giây liền phát hiện bản thân mình sao có thể ngu ngốc mà nghĩ tốt về tên khốn bẩn bựa Kim Ngưu này. Hội trường đúng như hắn nói, là một chiếc giường King size rộng lớn a, đây có phải chụp ảnh đồ đôi không thế ạ. Xử Nữ thật sự là muốn hỏi như vậy, cho tới khi bị người này người nọ đẩy lên đưa xuống tạo dáng ngang dọc rồi thì cô mới xấu hổ không thôi.

Trước mặt bao nhiêu người, cô lại có thể mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng gắn mác Valentino sáng chói ngay bên ngực, hai tay vươn ra phía sau đầu ôm lấy cổ Kim Ngưu, còn hắn thì nở nụ cười tựa cằm vào vai cô thỉnh thoảng lại thì thầm cái gì đấy mà Xử Nữ đang ngượng ngùng chẳng hề nghe rõ, bàn tay tinh tế thon dài hàng ngàn cô gái mơ ước được một lần chạm vào lúc này cũng đang theo ý ai đó mà vòng qua eo cô, hờ hững siết lấy lỏng lẻo mà mang đậm chất nghệ thuật.

Cho đến khi Xử Nữ cảm nhận được bên cổ mình có cái gì đó mềm mại chạm vào thì mới hoảng hốt nhận ra là Kim Ngưu đang hôn mình, bất ngờ tính hét lên khi đằng trước máy ảnh thừa cơ hội hiếm có "Tách Tách" chụp lấy chụp để, những ánh đèn flash lấp lóe từ mọi góc độ khiến cho Xử Nữ chẳng có chút kinh nghiệm gì hoang mang không thôi.

Bất giác trong khoảnh khắc đó, vòng ôm của Kim Ngưu tự động mà siết lấy thật chặt kéo sát cô vào trong lòng ngực mình, hắn cúi đầu tựa trán vào hõm cổ cô mà nhỏ nhẹ cất lời. " Không sao đâu, nhanh thôi mà, chỉ cần em để yên như vậy một chút nữa thì ổn rồi, chẳng có gì phải xấu hổ, bởi vì đằng sau em đang có anh nữa mà "

Nhẹ nhàng quá đỗi, dịu dàng quá đỗi. Điều này khiến cho cô có cảm giác không hề chân thật chút nào, thế nhưng nó đã thành công an ủi trái tim đang run rẩy của Xử Nữ. Vô thức khêu lên một nụ cười tuyệt mỹ, cứ như vậy mà bị người ta Tách một tiếng chụp lấy giây phút đẹp đẽ nhất.

Tiếng vỗ tay cùng những lời khen ngợi đồng loạt vang lên đầy hứng khởi, tuy bước đầu không mấy thành công nhưng bù lại bọn họ có được bức hình cuối cùng, không cần do dự gì nhiều chắc chắn Valentino sẽ lấy nó làm ảnh bìa cho tạp chí thời trang mới nhất của mùa đông năm nay trưng bày tại khu mua sắm lớn nhất Paris - France.

Cự Giải cũng rất là hài lòng mà đi theo chủ nhân của nhãn hàng thời trang này vào trong phòng ký kết hợp đồng tài trợ, bỏ lại cô thư ký đáng yêu đang ngẩn ngơ giữa dòng người hỗn loạn đang lộn xộn sắp xếp đồ đạc. Nhìn trân trân vào cô người mẫu xinh đẹp vừa mới nãy, Song Tử liền đã ngay lập tức nhận ra đó là ai. Không hề động đậy hay kích động, Song Tử chỉ đơn thuần im lặng mở to mắt nhìn thẳng vào cô gái đó.

Tại sao cô không kêu lên, bởi vì Cự Giải đã nói. " Cái gì nên nói thì nói, không nên thì im lặng "

Tiểu bạch thỏ ngây ngô không biết cái mình vừa nghĩ có nên nói hay không, chỉ là khi cô quay mặt về phía hắn, trông thấy khóe miệng Cự Giải đang mỉm cười đầy vẻ đẹp đẽ như thế, cô lại ngốc nghếch không tự giác được mà nín lặng. Thế nhưng đó là Xử Nữ a, chị ấy xuất hiện tại đây, vậy...

Có khi nào Nhân Mã cũng.... " Xử Nữ ", thì thầm tên của cô, Song Tử hoảng hốt bật người đứng lên ngay khi có người đang dẫn chị ấy ra khỏi hội trường, quên béng mất lời hứa của mình mà hướng ai đó hét thật lớn " XỬ NỮ "

Cả Kim Ngưu lẫn mọi người đều phải giật mình vì âm độ tiếng vọng lớn như loa phóng thanh đánh thẳng vào màng nhĩ, chỉ còn lại mỗi cái người được đích thân tiểu bạch thỏ gọi tên là ngơ ngác.

" S...Song Tử, em.. em sao lại?" Không tin nổi khi trông thấy cô nhóc ngây thơ nọ mỉm cười chạy về phía mình, trong đầu đột ngột nhớ đến Ma Kết, suýt thì quên mất, đã hơn một ngày rồi cô không có tin tức gì từ cô ấy kể từ cái lần bị Kim Ngưu tóm đi ấy, Chẳng lẽ mình đã vui vẻ tới mức quên luôn bạn thân sao. Thật là, cũng không tự giác mà tiến lên vài bước, chưa kịp để cho Song Tử đặt câu hỏi thì Xử Nữ đã đanh đá cướp lời trước " Em sao lại ở đây? Ma Kết đâu, chị ấy đâu? "

Song Tử bị cô lắc vai cho hoa cả mắt, tủi hổ cúi đầu lí nhí lên tiếng " Em không biết, cũng đang tính hỏi chị đây. "

Hóa ra bọn họ chả biết cái quái gì cả, vô tình gặp nhau, vô tình mà cùng nhau lo lắng. Tự nhiên có cảm giác hụt hẫng cùng buồn bã, Song Tử ủ rũ nhìn Xử Nữ cũng không khác hơn cô là mấy trước mặt. Mọi người ngạc nhiên đơ mặt nhìn mọi chuyện diễn ra mà chẳng hiểu cái gì.

Chỉ có mỗi Kim Ngưu là yên lặng nãy giờ, bởi vì hắn biết cái người mà bọn họ vừa nói đến là ai, cũng biết rằng vì sao mọi chuyện lại hỗn độn như vậy. Không biết nếu như tiểu hồ ly nhận ra được sự thật thì sẽ như thế nào đây? Cái gì cũng có cái giá của nó, tất cả những gì mà hắn làm, đều chỉ vì một mục đích không thể xác định được.

Là yêu hay chỉ là hứng thú nhất thời, Kim Ngưu thật sự muốn kiểm nghiệm thử xem sao.

Cự Giải sau khi ký kết xong hợp đồng liền bước chân ra khỏi phòng, quên mất mình lại để tiểu bạch thỏ ngây ngô ngồi một mình, liền thực hiện nhanh chóng chạy ra ngoài nhưng đập vào mắt hắn lại chính là một cô nhóc Song Tử u buồn cùng đáng thương bị một đám người vây quanh hỏi han này nọ.

Không hiểu vì sao, khi nhìn cô như vậy, Cự Giải có cảm giác không ổn, Song Tử cứ như hạt tuyết lạnh lẽo ngoài kia, có thể tan biến khỏi tầm tay hắn bất cứ lúc nào. Mà Cự Giải cũng không hề nghĩ rằng người con gái ngốc nghếch đơn thuần ấy từ khi nào đã chiếm trọn trái tim lười biếng này của hắn rồi.

Buổi chụp hình kết thúc trong không khí vui vẻ nhưng cũng ảm đạm không ít đối với một số người, Kim Ngưu bước chân ra sau cùng đang nhăn mày vì sao tìm không thấy thằng bạn thân khốn kiếp, đang tính lôi điện thoại ra gọi điện mắng chửi cho kẻ đó một trận thì bất ngờ bên vai bị ai đó vỗ mạnh vài cái. Khó chịu quay đầu qua, lại chính là cái kẻ khốn kiếp hắn đang nguyền rủa trong lòng.

" Vẻ mặt như vậy? là chụp hình không được tốt sao?" Sư Tử tựa lưng vào tường nheo mắt đánh giá khuôn mặt nhăn nhó xấu xí của Kim Ngưu mà cười khẩy. " Cũng đúng thôi, đáng ghét như cậu thì làm sao phối hợp được với người mẫu nữ chớ "

Tung ngay một đá vào bụng Sư Tử không thương tiếc, Kim Ngưu lạnh mặt hừ lạnh " Thằng khốn nhà cậu có phải bị điên rồi không? đến sao không vào trong mà đứng ngoài này như thằng ngu thế hả "

Vươn tay xoa xoa bụng, Sư Tử nhắm mắt nhún vai bước về phía trước, Kim Ngưu lại khó chịu lia ánh mắt đi theo cậu. Cái bóng dáng lúc nào cũng lẻ loi buồn bã ấy thật khiến cho người khác phải đau lòng. " Sư Tử "

Nhịn không được kêu lên một tiếng, Kim Ngưu chân trước chân sau tiến đến bên cạnh thằng bạn. Sư Tử chớp chớp ánh mắt đỏ rực của mình liếc sang bên cạnh " Chuyện gì?"

" Đừng miễn cưỡng, nếu như chịu không nổi vậy thì trói buộc cô ta đi. Dùng đôi tay của chính cậu giữ lấy cô ấy trong lòng bàn tay. Cho dù chỉ là thể xác thôi cũng là của riêng mình cậu, mạnh mẽ lên chứ. Đồ nhát gan "

Sư Tử ngay lập tức chết lặng, bọn họ đã vô thức mà bước ra khỏi tòa nhà, gió tuyết vù vù thổi bay vào mặt cậu lạnh buốt. Sư Tử cảm giác như toàn thân tê rần đi, bóng dáng Kim Ngưu cũng lặng lẽ mà xa dần về đoàn người phía trước. Sót lại sau cùng chỉ còn lại mỗi mình cậu đang chết đứ người tại chỗ.

Hắn vừa nói gì? trói buộc sao? chuyện đó đồng nghĩa với việc cậu sẽ làm tổn thương người con gái đó...

Một lần nữa.

Không muốn, không muốn Bạch Dương lại dùng loại ánh mắt căm ghét hận thù đó nhìn mình, không muốn cô ấy lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt như người dưng đối với một mình cậu. Sư Tử sẽ chịu không nổi mất. Cậu sẽ chết mất, đúng là vô cùng nhát gan. Cái thứ tình yêu bị dày vò như này đúng là quá sức tưởng tượng. Nhưng biết phải làm sao, cậu yêu cô quá mà!!!

Ngay sau lưng Sư Tử, hai tên mặc vest đen đang dùng cặp mắt diều hâu hung ác bắn thẳng tia nhìn hận thù về phía Cự giải ở cách đó khá xa. Đây chính là cơ hội có một không hai, vừa mới ban nãy, bọn hắn không hiểu vì sao vừa nói được vài câu thì lũ Hoàng Gia kia liền tức khắc rời đi, thế nhưng chỉ là qua bên phía tòa nhà đối diện đứng chờ, vậy cũng tốt, ít ra bọn hắn còn cảm giác hy vọng kết liễu kẻ thù của mình. Rút trong ngực ra một chiếc micro nhỏ, tên vest đen nghiến răng " Đếm ngược từ năm trở đi, nhắm thẳng vào mục tiêu. Bắn vỡ não thằng khốn ấy cho ta "

Lúc này, sượt qua bên người hắn là cô nhóc ngốc nghếch vài tiếng trước ngửa đầu hứng tuyết rơi - Song Tử. Không phải là thứ hắn quan tâm hiện giờ, lúc này tên mặc vest đen chỉ đăm đăm chờ cái cảnh máu đầu của Cự Giải nhuộm đỏ cả một vùng tuyết trơ trọi phía trước mà thôi. Còn Cự Giải lại chưa hề phát hiện ra con thỏ ngu ngốc đang chạy tới từ đằng sau muốn hù cho hắn giật mình, híp mắt nhìn về một hàng siêu xe phía đối diện, bên cạnh chiếc xe đầu tiên, một cô gái với mái tóc màu nắng đang hướng ánh mắt hoang mang bắn về phía... hắn?

Không phải, là cái người đang tiến đến từ phía sau lưng hắn cơ. Cô gái đó có chút quen mắt, đã gặp rồi. Chính xác, cô ta là kẻ đã lừa dối tiểu bạch thỏ ngây thơ của hắn. Là cô ta.

Đằng sau hàng loạt siêu xe, phía trên sân thượng của tòa nhà chung cư hơn mười tầng. Có một bóng đen ẩn hiện trong gió tuyết đang khẽ khơi mở khớp hàm của mình, ngón trỏ đặt ngay ngắn trên cò súng, hắn ti tiện nhếch môi.

Nào, chúng ta cùng đếm ngược.

Năm

" Cự Giải... á quên, giám đốc " Giọng nói quen thuộc, cái điệu cười tít mắt đáng yêu đến khó tả, Cự Giải xoay người lo lắng mà nhìn Song Tử, tại sao đột nhiên trái tim hắn lại run rẩy sợ hãi.

Bốn

Song Tử đang rất gần, chậm quá, nhanh lên, mau đến đây đi. Cự Giải vô thức vươn tay muốn tóm lấy cô nhưng sao không tài nào với tới được, đang còn xa quá.

Ba

Sau lưng, đối diện Cự Giải là Nhân Mã... sau lưng, đối diện Song Tử là Xử Nữ cùng đoàn người trong ekip tính luôn cả Kim Ngưu, Sư Tử

Hai

Chạm rồi, ngón tay cô đã thành công chạm vào lòng bàn tay hắn, bật cười thánh thót, ngây ngô mà hòa tan cả tuyết trắng, Song Tử nhanh chân tiến lên một bước, còn Cự Giải bởi vì sự hấp tấp đó mà lùi ra sau hai bước.

Phút giây định mệnh cuối cùng cũng đã tới.

Một

Chỉ kịp nghe một tiếng "Phụt", có thứ gì đó đã bị chọc thủng, trước mặt Cự Giải, Song Tử từ từ ngã xuống nền tuyết trắng tinh lạnh lẽo, từ ngực trái máu tươi ồ ạt tuôn ra không ngừng, co giật...

" SONG TỬ!!!!!!!!!!!"

Không phải tiếng gọi của Cự Giải, cũng chẳng phải tiếng hét của Xử Nữ, Song Tử nhận ra nó, thế nhưng chưa kịp quay đầu nhìn đến thì toàn thân đã mất dần đi ý thức.

Đoàn người hỗn loạn hét toáng ngỡ ngàng trước cảnh tượng bất ngờ này, đám vệ sĩ luống cuống chạy nhanh tới bao quanh Cự Giải và Song Tử vừa ngã xuống, bấm nhanh điện thoại gọi xe cứu thương.

Đáng tiếc, không còn điều gì kịp dừng lại nữa. Song Tử bất động nằm đó, giữa làn tuyết trắng, máu tươi thi nhau chảy ra nở rộ như một đóa huyết hoa xinh đẹp mà bi thương.

Tại buổi sáng tràn trề tuyết phủ buông lơi và gió dịu vấn vít ấy, Cự Giải ngẩn ngơ chứng kiến tất thảy diễn biến đang phát sinh sờ sờ trước mắt.

Một giây trước, cô ấy còn cầm lấy tay cậu, mà một giây sau........... mọi thứ đã hết rồi?

Đây chính là dự cảm của lúc đó, khoảnh khắc hắn nghĩ cô gái ngốc nghếch ấy sẽ biến mất khỏi cuộc sống của hắn, bàn tay khẽ run lên lẩy bẩy. Cự Giải bừng tỉnh điên cuồng ôm chặt lấy Song Tử chạy về phía một chiếc xe gần đó, trước con mắt kinh hoàng của toàn bộ người có mặt tại đây, bạo nộ phóng đi như tia chớp.

Không được phép biến mất, hắn tuyệt đối không cho Song Tử có cái quyền tan biến khỏi hắn. Cự Giải thề, sau ngày hôm nay...

Chắc chắn sẽ có kẻ phải dùng máu để đền tội.

***