[12 Chòm Sao] Đại Ca Đi Học


Chương 5: Khai giảng (3)
(Hình của Sư Tử)

Tại hội trường làm lễ, thầy hiệu trưởng đang đọc bài diễn văn dài dằng dặc, thầy thì đọc còn trò đứa thì nói chuyện, đứa thì ăn vặt, đứa thì ngủ gật,... Đúng là không còn ra thể thống gì nữa rồi.

Sau khi thầy kết thúc, hội trưởng hội học sinh nhanh chóng lên đọc bài diễn văn chào mừng các học sinh năm nhất. Ma Kết vừa đứng lên bục, toàn hội trường lập tức im bặt. Đứa thì say mê đắm chìm trong vẻ đẹp của anh, đứa thì im phăng phắc tập trung nghe anh nói, đứa đang ngủ gật mà nghe đến hai chữ Ma Kết cũng phải giật nảy mình mà choàng tỉnh. Còn đứa nào năm nhất không biết gì thì làm theo mọi người, bản thân họ cũng đoán ra được khí thế uy hϊếp mà anh chàng đẹp trai kia tỏa ra có sức ảnh hưởng lớn lao như thế nào.

Dù toàn hội trường im lặng nhưng vẫn còn vài thành viên không sợ chết mà dám cả gan nói chuyện. Đó chính là hai chị Bạch Dương và Kim Ngưu đây.

- Sao tự dưng bây giờ cậu lại muốn nhắc đến chuyện hôm qua vậy? - Kim Ngưu nói khẽ.

- À, tại lễ khải giảng này nhàm chán quá đó mà. - Bạch Dương cũng khe khẽ trả lời.

- Lúc trên ô tô không muốn nói, bây giờ thì chọn đúng lúc này để gợi lại. Sao cậu không ngồi yên mà ngắm cái anh trên kia đi? Sở thích của cậu mà.

- Ngắm nhiều cũng chán. - Bạch Dương ra vẻ ngán ngẩm.

- Đúng là điêu. Ban nãy còn khen người ta nào là thiên sứ giáng trần, mỹ nam tái thế rồi những cái gì nữa nghe mà sến chết đi được. - Kim Ngưu mỉa mai.

- Thật mà! Từ bây giờ tớ đã quyết định sẽ nhất kiến trung tình với một mình anh Thiên Yết. - Bạch Dương quả quyết.

- Ờ, tớ biết cái quyết định đấy của cậu nó như thế nào rồi.

Kim Ngưu thừa biết tính Bạch Dương ra sao. Con nhỏ này tháng trước cũng nói rằng đời này kiếp này sẽ chung thủy với Chanyeol oppa. Thế mà bây giờ lại quay sang anh Thiên Yết nào đây. Dù thế nào đi nữa chắc người này cũng sẽ nhanh chóng bị cho ra rìa mà thôi. Bạch Dương nổi tiếng là người có mới nới cũ.

- À, quay lại chuyện ban nãy. Rốt cuộc hôm qua có chuyện gì vậy? - Bạch Dương thúc giục để Kim Ngưu mau chóng kể về sự việc ngày hôm qua.

- Aizzz...

- Thở dài cái gì? Tớ thấy cậu đang giấu tớ chuyện gì thì phải. Với tính của cậu thì không đời nào có chuyện sẽ chờ tớ từ 9h đến 11h mà không có một cuộc gọi nào cả. Trong 2 tiếng đấy cậu đã làm gì? Với ai? - Bạch Dương tra khảo.

Bị nói trúng tim đen, Kim Ngưu đành kể lể đầu đuôi sự việc.

.

.

.

.

.

- Cái gì? Gia đình bắt cậu đính hôn với Cự Giải? - Bạch Dương bất ngờ không kiểm soát được giọng nói mà hét lên.

- Á... Nhỏ tiếng thôi. Cậu muốn bị tên hội trưởng kia cho lên thớt hả? - Kim Ngưu nhanh tay bịt cái loa phát thanh Bạch Dương lại. Sau đó, cô tiếp tục câu chuyện.

- Tớ cũng bất ngờ lắm chứ. Hôm đấy tự dưng lại gặp tên ôn dịch Cự Giải, hắn mời tớ uống nước rồi kể đủ thứ chuyện, sau cùng kết thúc với tin tớ và hắn sắp đính hôn làm tớ nghe xong suýt té xỉu tại quán nước. - Kim Ngưu nghẹn ngào như sắp khóc.

- Chuyện này kể ra cũng đáng mừng mà. Hai tập đoàn kinh doanh đá quý lớn nhất cả nước hợp tác với nhau thì còn gì bằng.

- Cậu cứ thử lấy tên đấy xem thế nào? Mới nghĩ đến viễn cảnh của tớ và hắn sau này đã thấy buồn nôn rồi. Bực không chịu nổi.

Kim Ngưu với Cự Giải vốn là thanh mai trúc mã. Từ nhỏ cả hai đã vô cùng thân thiết. Thế nhưng khi lên tiểu học, Cự Giải chuyển nhà đi, chuyện này khiến Kim Ngưu rất buồn. Vì tức giận, cô đã hét lên nói Cự Giải nếu cứ bỏ đi như vậy thì từ nay về sau đừng bao giờ gặp mặt cô nữa.

Thời gian cứ trôi đi và khi gặp lại thì cả hai gia đình đều trở thành những nhà đứng đầu trong lĩnh vực kinh doanh đá quý. Cự Giải càng lớn thì tính tình càng thay đổi, không còn là Cự Giải dễ thương, luôn nhường nhịn cô như ngày nào; đã thế còn suốt ngày ganh đua với cô, mà bực mình nhất là hắn toàn thắng à.

Hắn trêu chọc, quấy phá cô mọi lúc mọi nơi. Nhưng điều làm cô ghét hắn hơn cả chính là chuyện hắn dám ngang nhiên giật mất giải thưởng nhà thiết kế trẻ tài năng trong cuộc thi thiết kế đá quý mà cô đã mơ ước suốt 6 năm qua.

Vì lẽ đó, Kim Ngưu có chết cũng không muốn cưới cái tên Cự Giải đáng ghét này.

•.¸¸.•*"¨"*•.¸¸.•*"¨"*•.¸¸.•*"¨"*•.¸¸.•

Tại chỗ ngồi của Xử Nữ và Thiên Bình…

- Ê, sắp đến màn cho thí sinh đạt điểm cao nhất trong cuộc thi giành học bổng lên nhận quà rồi phải không? - Thiên Bình hứng khởi nói - Tớ chờ mỗi màn này của cậu từ nãy đến giờ thôi đấy.

- Có tận 10 người được nhận học bổng cơ mà. Chắc gì tớ đã là người giỏi nhất.

- Cái gì chứ? Cậu khiêm tốn quá mức rồi đấy. Được 100 điểm tuyệt đối luôn còn gì. Tớ dám chắc người lên nhận thưởng chính là cậu. - Thiên Bình quả quyết.

Sau một hồi biểu diễn văn nghệ, cuối cùng thầy hiệu trưởng cũng lên công bố thí sinh đạt giải:

- Sau đây tôi xin được vinh danh học sinh xuất sắc nhất trong kỳ thi giành học bổng của trường vừa qua. Đây là một trong hai thí sinh đã đạt điểm tuyệt đối...

Có người bằng điểm với mình sao? Xử Nữ nghĩ thầm.

- ... Qua nhiều lần bàn bạc hội ý, chúng tôi đã đưa ra được quyết định. Và em học sinh xứng đáng nhận được phần thưởng danh giá này, đó chính là…… Hoàng Bảo Bình. Xin mời em lên đây. Mọi người cho một tràng pháo tay nào.

- Cái gì?/Sao cơ? - Thiên Bình và Xử Nữ đồng loạt đứng dậy hét lên vì bất ngờ.

- Xem kìa. Chưa gì đã có hai fan nữ phát cuồng đến nỗi phải đứng lên chúc mừng Bảo Bình rồi đấy. - Thầy hiệu trưởng châm chọc.

Cả trường cười ồ lên còn hai cô nàng ngốc nghếch thì không biết dấu mặt đi đâu vì quá ngượng ngùng.

Thầy hiệu trưởng lại tiếp tục:

- Bảo Bình tuy năm nay mới 15 tuổi nhưng đã chứng tỏ cho chúng ta thấy năng lực thật sự của mình. Quả thật là tuổi trẻ tài cao! Em rất xứng đáng nhận được phần thưởng này.

Từ một góc của hội trường, một chàng trai với mái tóc vàng hơi rối đang từng bước tiến đến sân khấu. Cậu đi đến đâu là đám con gái đổ sập đến đấy. Khuôn mặt baby, làn da trắng nõn và nụ cười thiên thần đã đánh gục không biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ trẻ tuổi.

- Chà!!! Đúng là một tiểu mỹ thụ* a~. - Bạch Dương thốt lên một câu.

*Cái nè ai đọc đam mỹ thì biết :D :D :D

ஜEnd chap 5ஜ

Thêm Bình Luận