Thiên Yết lục tung chỗ đó lên, bỗng anh thấy một dáng người nhỏ nhắn nằm trên đất. Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú. Đôi mắt khẽ nhắm lại. Cả người toàn là vết xước, có chỗ lại rỉ máu nhưng có thể nói nhìn chung toàn thể thì cô cũng bị thương chưa tới nỗi nghiêm trọng.
- Không sao ! Không sao đâu ! Tôi sẽ đưa em tới nơi an toàn. - Thiên Yết lẩm bẩm rồi bế thốc cô lên.
Sau khi qua gần nửa tiếng tìm kiếm tiếp vẫn không thấy Kim Ngưu. Thật là...không biết có chuyện gì xảy ra không. Lúc nãy trước khi chia đội đi tìm thì có hẹn nhau là nếu tìm không thấy thì sẽ đứng dưới gốc cây ở đầu đỉnh núi đằng kia, nơi bên dưới mọc một khóm hoa nhỏ trắng thơm ngát mùi hương.
- Nè, mấy cậu cũng không thấy sao ? - Song Ngư kích động, thiếu chút nữa thì nước mắt rơi xuống.
- Thôi nào, Song Ngư, tụi tớ tìm không thấy nhưng chắc Kim Ngưu không sao đâu. - Cự Giải tới cạnh vỗ về an ủi Ngư, mặc dù trong lòng thực hoảng sợ trăm ngàn lần.
- Mà chúng ta còn thiếu Thiên Yết, nhỡ đâu cậu ấy tìm thấy Ngưu thì sao ? - Xử Nữ lẩm nhẩm đếm số người.
- A..... Cậu nói đúng Xử nhi, kia chả phải Kim Ngưu cùng Thiên Yết ? - Sư Tử chạy tới trước hòng nhìn rõ hơn hai người đang tiến về phía này.
Kim Ngưu đang được Yết ôm trọn trong lòng. Chả biết vì sao nhưng cô chỉ biết trong vòng tay ai đó cô cảm thấy thật an toàn lại vừa ấm áp, làm cho cô hoàn toàn phụ thuộc. Mùi hương cỏ thoang thoảng trên người Thiên Yết liền bị Kim Ngưu tham lam hít vào. Thật dễ chịu a! Chậc ! Nhưng mà tình huống hiện giờ thì.....cô đang được Thiên Yết bế, nếu đằng trước không có người sẽ không sao mà đằng này thì đám kia lại đứng lố nhố nhìn chằm chằm vào hai người. Kim Ngưu xấu hổ muốn chết a! Thôi vậy , Ngưu lờ tịt đi, nhắm mắt giả vờ ngủ.
- Khϊếp ! Sao Kim Ngưu bị thương nặng thế này ? - Nhân Mã chạy tới nhìn Kim Ngưu suýt chút nữa chỉ muốn bổ nhào vào ôm Ngưu, cũng may Bạch Dương ngăn lại.
- Để tôi chữa cho Ngưu đi, tôi mang băng cứu thương. - Thiên Bình lôi trong túi ra một vài dụng cụ y tế,
- Ê ê, không được ,không được a !! Kim Ngưu là bảo bối yêu quý của ta hơn nữa ta còn lâu mới cho nhà người đυ.ng vào bé, đồ thần kinh. - Sư Tử lè lưỡi trêu ngươi.
Trong lòng cô lúc nghe tin Kim Ngưu thì thật vô cùng kích động. Nhưng mà ai băng bó chả được, đâu nhất thiết là người mang đồ là phải băng cho người bị thương, trong lòng cô đang dần hiện lên một đáp án vô cùng mơ hồ. Chả nhẽ Sư Tử thích Thiên Bình ? Không thể được !! Cô - Sư Tử này đường đường là tiểu thư gia tộc Sư - Cự đời nào đi thích tên Thiên Bình đó. Mà thế cũng không ổn , nếu không thích tại sao cô lại khó chịu. Chả có gì khiến cô không vừa lòng ở đây cả.
- Sao lại không ? Mà cô mới nói ai là đồ thần kinh ? - Thiên Bình cũng phát tiết, gào ầm lên với Sư Tử.
Xử Nữ bất mãn nhìn hai con người trước mắt, ba ngày là cãi nhau về một vụ vụn vặt bé bằng cái móng tay, rồi năm ngày là một vụ to suýt thì lao vào đánh nhau sưng đầu mẻ trán. Cơ mà hai gia đình con người này cũng hay thật, có cả hôn ước cơ đấy ! Nhỡ mai này lấy nhau về để phá tan hoang cửa nhà ra à ?
- Stop ngay ! Tôi xin cái dụng cụ y tế để Xử Nữ làm cho và...... - Song Ngư lấp lửng không chịu nói vế sau.
- Và làm sao ? - Bảo Bình tò mò hỏi cô.
- Cãi nhau tiếp đi, đây không can. - Song Ngư lấy xong hộp cứu thương, "tận tình nhét" vào tay Xử Nữ rồi buông ra một câu ngon ơ.
Cả lũ ở đó ngất xỉu sủi bọp mép, ai lại có cái kiểu ngăn không cho cãi nhau rồi lại bắt cãi tiếp. Đảm bảo trên thế giới thực sự chỉ có Song Ngư. Bá đạo, quá bá đạo !! Thiên Bình với Sư Tử thì mất hứng, không cãi nhau nữa mà chuyển sang lườm nhau, "liếc mắt đưa tình" một cách vô cùng khoa trương. Nhân Mã thì ngây ngây ngô ngô, chạy hỏi mọi người là sao lại thế ? Cô có nghe đâu, toàn chữ được chữ mất. Song Tử thấy Nhân Mã cứ lượn lờ, liền túm cổ lôi cô về đứng bên cạnh mình, kẻo tí nữa lại có đứa lạc thì chết cả lũ. Mà nhân tiện nói luôn , con Ngựa điên này ý mà, đích thị mà mù phương hướng một cách tệ hại.
Xử Nữ mặc kệ cái đám ba lăng nhăng như cái đám hát rong ngoài đường, bảo Thiên Yết bế Kim Ngưu cách xa ra chỗ này, để cô nằm cho thoáng mới bôi thuốc. Anh không nói gì, chỉ làm đúng như lời Xử Nữ bảo. Thấy cô đang bôi thuốc cho Ngưu anh mới quay về vị trí của "đồng bọn"
Lúc này trong lòng Thiên Yết có vô số khúc mắc. Càng nhìn, càng ở gần, càng tiếp xúc nhiều anh lại càng càm thấy Kim Ngưu đối với anh rất ư thân thuộc. Mùi hương trên người cô, tới khuôn mặt, cách ăn nói, giọng điệu giống hệt cô bé đó. Nhưng mà liệu có phải không, chết tiệt, anh không nhớ tên cô bé đó. Thần trí Thiên Yết có chút mông lung, đầu đau như búa bổ nhưng sắc mặt vẫn không đổi.
-"Làm bạn nhé....tơ....tớ...l...là...Ta....Tau..rus "
Từ từ đã nào, Thiên Yết dừng chân, ổn định suy nghĩ trong đầu mình , phân tích kỹ càng.
-"Tơ.....tớ....là Ta....Tau.....rus"
Khoan, Taurus chả phải là ....... Tên Tiếng Anh của Ngưu sao. Làm gì có chuyện trùng hợp như thế. Hai cô gái giống nhau, tên cũng trùng hợp. Càng nghĩ ,Thiên Yết càng khẳng định chắc chắn rằng Kim Ngưu chính là cô bé năm xưa.
=====================
Trời đã bắt đầu nhá nhem tối, không thể xuống núi tụi nó liền dựng trại trên này. Sau khi dựng xong, ăn uống xong, vì cả một ngày trời leo núi lại xảy ra nhiều chuyện, cả lũ đều mệt lả người, ăn xong lập tức chui vào lều ngủ.
- Xử Nữ, Ma Kết tìm cậu kìa. - Cự Giải đi rửa mặt về, lập tức thông báo cho Xử Nữ.
Cô đang cắm cúi đọc sách, bỗng nhíu chặt lông mày. Anh ta gặp cô làm gì? Xử Nữ nói một tiếng cảm ơn với Giải rồi lập tức ra ngoài.
Quả nhiên, cách đó không xa, là bóng lưng của Ma Kết.
--- End chap 19 ---
P/s : Chúc các nàng 8/3 vui vẻ nha ~~