Chữ "yêu" quá nặng, giữa những năm tháng bồng bột của tuổi trẻ, chỉ có thể gọi bằng một từ "thích" mà thôi!
#1
Crush à, cậu biết không, cậu đáng ghét lắm đấy! Tại sao lại là tớ crush cậu mà không phải cậu crush tớ chứ? Hay là kiếp trước tớ tích đức không đủ, thế nên kiếp này mới gặp phải cậu?
Tớ tự nhận bản thân là một người khá cứng đầu, trời đất không sợ, thế mà đứng trước mặt cậu lại như chuột thấy mèo, ngại ngại, sờ sợ thế nào ý..... Ấy thế mà con bé vẫn cứ bình thản nhìn cậu đấy nhé! Chỉ vì tớ sợ lắm- rất sợ, sợ rằng cậu sẽ biết tớ- thích- cậu!
Cậu và tớ rất ít khi nói chuyện với nhau, số lần chạm mặt còn đếm trên đầu ngón tay.
"Nay đi học sớm thế?"
"Mày cũng vậy mà?"
"Ừ...."
Chỉ là một mẩu hội thoại ngắn ngủi không quá mười chữ mà tớ có thể cười cả ngày đấy.... Tớ thích được nghe giọng nói khàn khàn của cậu, thích được ngẩng đầu nhìn sống mũi cao vυ"t của cậu, cả đôi mắt đem theo chút lạnh lùng kia nữa! Cho dù sau đó chúng ta quay lưng mỗi người một hướng....
Nhớ lại lần đầu tiên gặp cậu, ấn tượng là gì nhỉ? Có lẽ là do cậu đẹp trai đấy, biết sao được, con trai đẹp luôn khiến phái nữ phát cuồng mà. Vậy mà lúc đó tớ chưa thích cậu đâu, thế mà lên lớp mười hai đổ đốn ra cờ với chả dút mới khổ chứ.... Hihihihi....
Và chúng ta hình như chưa từng nhắn tin riêng bao giờ. Ngay cả một lần vẫy tay trên Messenger cũng chưa ý. Ngày mai thi văn rồi, tớ có nên nhắn tin cho cậu chúc thi tốt không nhỉ? Như vậy có quá lộ liễu không?
6-3-2019,
#UyenToTo