Chương 4

Và da thịt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải che thân chơi với nhau.

"Đồ khốn kiếp!Biến thái! Buông tôi ra!" Tất cả cúc áo sơ mi đều bị cởi ra, ngực anh đột nhiên cảm thấy lạnh thấu xương, bàn tay người đàn ông chạm vào ngực anh mặc cho Vinh Bách Văn chống cự, đầṳ ѵú được vuốt ve cuối cùng đã dựng đứng. Một loại kí©h thí©ɧ lạ lùng không nói lên lời truyền đến hai núʍ ѵú phẳng lì, bị ngón tay thô ráp cọ xát và ấn vào, như thể muốn làm cho núʍ ѵú to và dễ chơi hơn.

Vinh Bách Văn cảm thấy nhục nhã khi giống một phụ nữ có núʍ ѵú để bị đùa bỡn. Anh muốn chặt tay người đàn ông và dùng cách tương tự để xúc phạm người đàn ông, hơn nữa phát hiện ra chính mình sinh ra khoái cảm bởi các vết chai sần, hắn càng muốn phế bỏ người đàn ông này.

"Đồ biếи ŧɦái ngươi dám động ta thử xem? Ta mặc kệ ai phái ngươi, chỉ cần ngươi không gϊếŧ ta, hôm nay ta sẽ nhớ rõ mọi chuyện đã xảy ra, cho ngươi nếm mùi một đám nam nhân hϊếp da^ʍ tập thể!" Vinh Bách Văn nói một cách hằn học," Hừ!Vẫn là đem ngươi cưỡng hiếp đến chết! "

Nhìn thấy bộ dáng cố gắng bình tĩnh mà nổi khùng lên làm cho nam nhân khá là buồn cười, không khỏi dùng cằm dụi lên đỉnh đầu của hắn, đột nhiên muốn nhìn kỹ hắn bộ dáng, cùng với cơ thể hắn cởi mở áo sơ mi, cho nên nam nhân xoay người lại.

Cõng một người đàn ông trên lưng, Vinh Bách Văn vẫn có thể giả vờ bình tĩnh, cho dù không nhìn thấy nam nhân nhưng cũng phát hiện ra tầm mắt nóng bỏng dính lên cơ thể mình, giống như chính mình đã sớm trần như nhọng đứng trước mặt nam nhân. Cảm giác mạnh mẽ này quá sống động, khiến anh vừa xấu hổ vừa khó chịu, đôi tay bị trói chặt không tự chủ nắm thành nắm đấm trong vô thức.

Hơi thở của người đàn ông dần dần đến gần khuôn mặt anh từ nhẹ đến nặng, mang theo du͙© vọиɠ, lướt qua khuôn mặt nóng rựccủa mình, anh không biết chuyện gì đang xảy ra, ngay cả bản thân anh cũng không nhịn được mà thở nặng nhọc. Hơi thở của anh càng đến gần chóp mũi, mỗi hơi thở anh đều cùng hít vào với hơi thở của người kia, hơi thở xa lạ không phải của mình, không có hương thơm của phụ nữ, chỉ có sự hung hãn của đàn ông, khiến bản năng cậu tránh né sự tiếp cận của đàn ông, nhưng cậu không nghĩ tới rằng môi mở ra hít thở lại nhẹ nhàng cọ xát vào môi của người kia.

Khoảnh khắc tiếp theo, nam nhân hôn hắn mãnh liệt, ôm lấy hắn ở phía sau lưng, đè mạnh hắn vào trong ngực, cơ ngực đầy đặn cứng rắn áp lên bộ ngực trần trụi xuyên qua lớp quần áo của nam nhân, cánh tay cường tráng ôm lấy eo hắn nâng lên. Lòng bàn tay rộng nắm lấy hai cánh mông của anh, và đem bộ vest thành những nếp nhăn ở phía sau.

Cái ót được đè nặng vào bức tường bê tông đơn sơ, Vinh Bách Văn không thể thoát khỏi nụ hôn hung dữ của người đàn ông, hơi thở của anh bị rút đi, lý trí của anh bị lấy đi, như thể trên đời này chỉ có nụ hôn giống dã thú này. Nó làm môi anh bị bỏng đỏ và sưng tấy.

Người đàn ông nâng Vinh Bách Văn lên một lần nữa, khó khăn lắm Vinh Bách Văn kiễng chân lên được nhưng vẫn không chống đỡ nổi, nửa người bị ép vào tường, người đàn ông chỉ dùng tay kia để mở quần áo không che đậy được bao nhiêu kia, theo đầu núʍ ѵú đến rốn, tất cả đều bại lộ trước đôi mắt rực lửa của người đàn ông.

Môi của người đàn ông miễn cưỡng rời khỏi làn da mịn màng của Vinh Bách Văn, men theo cằm, cổ và xương quai xanh của anh, chậm rãi hướng một đầṳ ѵú liếʍ hôn, đầu lưỡi ướŧ áŧ lướt đi trên da thịt, môi anh hôn da thịt hơi mát lạnh run lên không ngừng của Văn Vinh Bách, một khắc cũng không dứt, giống như muốn biến thành một điều rất hiển nhiên, làm cho Vinh Bách Văn không kìm lòng được mà run nhè nhẹ.

Đầu lưỡi của người đàn ông đang xoay tròn bên cạnh quầng vυ". Vinh Bách Văn chưa bao giờ nghĩ đến sự nhạy cảm xung quanh núʍ ѵú của anh. Lưỡi của nam nhân từng tấc một đảo quanh, núʍ ѵú xấu hổ trở nên cứng ngắc. Khi hắn nhận ra rằng mình không bình thường, suy nghĩ duy nhất của Vinh Bách Văn là ra lệnh: "Không ... uh ..."

Người luôn ra lệnh lại một lần nữa nếm trải mùi vị của món bị từ chối. Núʍ ѵú phẳng lì cùng quầng vυ" nhỏ bị nam nhân ngậm vào thật sâu, trong miệng nam nhân không biết kỹ thuật gì, hắn thầm nghĩ phải đem núm vú đáng thương tội nghiệp này hấp lớn lên một chút, đủ để hắn dùng ngón tay kéo ra, vậy hắn liều mạng bú và cắn vào đầṳ ѵú nhỏ bé bằng răng của mình.

"Hừm ... không được bú ..." Ngực sưng lên vì bị hút, núʍ ѵú và quầng vυ" bị người đàn ông kéo căng ra. Cảm giác kỳ quái sắp bị hút ra khiến Vinh Bách Văn không kìm được mà rêи ɾỉ, "Ngươi là đồ biến thái … ”Anh kìm nén tiếng rêи ɾỉ đang muốn thoát ra, khàn giọng mắng.

Lời mắng chửi này lọt vào tai của người đàn ông nhưng lại biến thành hàm ý làm nũng, hoàn toàn khác với sóng não của Vinh Bách Văn, hạ thể cứng ngắc trực tiếp dán lên nữa thân dưới của Vinh Bách Văn. Hóa ra là bán cứng, và người đàn ông dường như nhận ra được ám chỉ nào đó, đĩnh thắt lưng cọ xát háng của Vinh Bách Văn.

So với sự cọ xát vào mông bởi cơ quan sinh dục của nam giới thì sự cọ xát của hai cơ quan sinh dục qua đáy quần gây kí©h thí©ɧ cho nhau hơn. Cơ quan sinh dục của Vinh Bách Văn có xu hướng ngóc đầu lên, nam nhân trên dưới tràn ngập khí thế tấn công và khí thế bắt buộc, không bỏ qua cho Vinh Bách Văn.

Toàn bộ cơ thể trở thành vật sở hữu của đàn ông, bao gồm cả vùng đất trinh nguyên phía sau sẽ trở thành nơi dành riêng cho gậy của đàn ông, chỉ có thể vì nam nhân mở ra, chỉ có thể vì nam nhân co rút lại, cũng có thể vì nam nhân mà ướt át, cũng chỉ có thể hoàn toàn được nhét đầy bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân, thậm chí là cao trào và xuất tinh đều do nam nhân làm ra.

Cuối cùng thì núʍ ѵú cũng bị mυ"ŧ lên một chút, người đàn ông không hoàn toàn buông núʍ ѵú ra mà lùi đầu về phía sau, núʍ ѵú và quầng vυ" bị ngậm trong miệng cuối cùng cũng không thể chịu nổi sức kéo của người đàn ông, và một âm thanh lớn vang lên trên miệng của người đàn ông. Hai núʍ ѵú sung huyết và sưng tấy đỏ rực trên ngực của Vinh Bách Văn, và các bắp thịt hơi hơi nhô ra làm cho núʍ ѵú trở nên vô cùng diễm lệ. Với quầng vυ" đỏ như cũ và nước bọt lấp lánh, chúng trông đẹp hơn nhiều so với núʍ ѵú phẳng lúc đầu.

Nghe thấy tiếng "bốp" rõ ràng, dâng lên một luồng điện mạnh toàn thân chấn động kịch liệt, cơ quan sinh dục bán cứng bỗng trở nên rất cứng, cậu thở dốc vì hưng phấn, đũng quần sau đó nhuộm một vệt nước. , phản ứng gay gắt như vậy nằm ngoài dự đoán của người đàn ông.

Người đàn ông cố gắng mυ"ŧ đầṳ ѵú bên kia, thân thể của Vinh Bách Văn trở nên mềm mại, l*иg ngực vô tình nâng cao ngất, "Không ... thì ... ưm ..."

Cởi nút quần của Vinh Bách Văn, người đàn ông không quên bú đầṳ ѵú, hướng ánh mắt đến xem, chiếc lót màu đen của anh dựng lên một cái lều nhỏ, bao vây lấy một vùng rộng lớn của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đã bị ướt. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào qυầи ɭóŧ, ngón tay kéo lấy mép qυầи ɭóŧ ở bên cạnh, đem quần lót vứt ra một bên, một cơ quan đỏ như thịt từ từ thoát ra, và nửa ở bên ngoài được thoát ra và một nửa ở bên trong đè nén tinh hoàn đến biến dạng, tuy rằng tinh hoàn không thoải mái cũng không ngăn được khí quan đỏ thịt đang sưng tấy.

Người đàn ông hơi nheo mắt, đưa tay đến trước ngực Vinh Bách Văn, miệng ngậm lấy đầṳ ѵú, hai tay vừa bóp vừa nhào nặn xung quanh đầṳ ѵú.

Cảnh tượng trước mặt tối đen, cơ thể nhạy cảm hơn bình thường, cảm giác được chạm vào được phóng đại lên vô số lần, bởi vậy, kɧoáı ©ảʍ được bú và nhào vào ngực của anh như một người phụ nữ khiến hắn không thể nào chấp nhận được, thế nhưng ở phụ nữ chưa từng đạt được khoái cảm phóng đại như thế này ở trước mắt. Khuôn miệng ấm áp và những đầu ngón tay thô ráp khơi dậy ham muốn của anh theo cách đơn giản nhất.

Hắn có thể cảm giác được đầṳ ѵú vừa bị hút vừa kéo căng quầng vυ", ngực sưng lên, chua xót, hàm răng cắn lấy đầṳ ѵú, trong cơ thể một trận kɧoáı ©ảʍ kỳ quái truyền đến, chỉ muốn nam nhân mυ"ŧ vào cắn hắn nhiều hơn nữa ở đầṳ ѵú.

Ý nghĩ này khiến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giữa hai chân của Vinh Bách Văn run lên, cương cứng càng thêm nặng, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng trào ra miệng chuông, cảm giác tê dại từ những ngón tay chai sạn của người đàn ông đang bóp chặt ngực mình, cùng với miệng mυ"ŧ chặt. Vinh bách Văn không nhịn được rên rỉ ra tiếng

"A ... làm ơn ... không ... đừng ... ư ..." Xen lẫn tiếng rêи ɾỉ cầu xin, Vinh Bách Văn ngửa cổ lên, vô tình ưỡn ngực lên, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu dâng lên, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© dính đầy nước, ẩm ướt vẽ một đường thẳng khi nó rơi xuống đất, một ít nước gấp khúc chảy dọc theo qυყ đầυ say mê đến hành thân, vô cùng da^ʍ loạn.