E hèm, ta thông báo kết quả bình chọn . . .
Nhất công nhất thụ: 19 người
Nhất công đa thụ: 11 người (chia buồn >.
------------------------------
Mạc Ảnh Quân lập tức đẩy người ra, khó chịu lau miệng, "Điên à." Xoay người định ra ngoài.
Tình huống nguy cấp, Tịch Thần nhào lên từ đằng sau ôm chặt Mạc Ảnh Quân, hai chân cũng quấn lấy eo hắn, nháy mắt biến thành bé Koala dính người.
"Quân Quân, đừng đi mà." Âm thanh nghẹn ngào.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, cố sức gỡ bỏ tay hắn ra nhưng không được.
Đúng lúc này có tiếng hét truyền đến, Mạc Ảnh Quân quay ra chỉ kịp thấy một bóng người biến mất, thân thể cứng ngắc.
Uy bạn học, ngươi mau quay lại a, giúp ta gỡ "keo con voi" ra đã.
Khẽ thở dài, Mạc Ảnh Quân vỗ vỗ vòng tay đang quấn quanh cổ hắn, "Buông ra."
"Không !"
"Buông."
"Không !"
". . . . ."
Đầu xù thân thiết dụi dụi.
". . . . ." Cứu, nam chủ ngươi rốt cuộc muốn gì ?!
"Quân Quân ~"
". . . Buông ra, chúng ta nói chuyện."
"Buông ra ngươi chạy mất thì sao."
". . . Không đâu." Có đấy, buông nhanh lên.
"Ta không tin."
"Tin đi." Kệ ngươi chứ.
"Quân Quân, ta thích ngươi." Ôn nhu thâm tình.
". . . . Cái gì ?" Ta nghe nhầm à ?
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống đột nhiên vang lên.
"Ting, nhiệm vụ chính tuyến: Ngăn chặn nam chính yêu nữ chính (tiến độ 100%), nhiệm vụ hoàn thành thưởng cho 5000 exp."
"Ting, nhiệm vụ chi nhánh: Bảo vệ công ty và gia đình (tiến độ 80%)"
"Ting, nhiệm vụ ẩn mở ra, công lược nam chính (độ hảo cảm 95%)"
"Ting, người chơi lần đầu xúc phát nhiệm vụ ẩn, thưởng cho 3000 exp và bàn quay tùy cơ."
"Ting, mở ra bảng đo hảo cảm độ."
"Ting, hoàn thành sớm sẽ được nhiều exp nha kí chủ thân ái ~"
Một loạt tiếng "ting ting ting" như búa đập vào đầu Mạc Ảnh Quân. Hệ thống ngu ngốc, lỗ tai phiền chết rồi, không biết thông báo dưới dạng đọc chữ à !
"Ngươi đâu nói. . . ." Hệ thống ủy khuất lên tiếng.
"Hừ."
Tịch Thần đợi một lát thấy "người yêu" vẫn thất thần, nhăn nhó há miệng cắn một cái lên cổ Mạc Ảnh Quân, cắn xong thấy đau lòng lại lè lưỡi liếʍ liếʍ.
"Đủ rồi, xuống dưới." Mạc Ảnh Quân khó chịu đẩy cái đầu lông xù cạnh cổ ra, âm thanh nghiêm túc.
Chẳng qua trong suy nghĩ của Tịch Thần: âm thanh Quân Quân thật dễ nghe, Quân Quân giận rồi đáng yêu quá! (//▽//)
"Quân Quân, ta thích ngươi ~" Đầu xù dụi dụi.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, "Ta không thích ngươi." Tay cố sức đẩy người ra.
"Quân Quân, ta tốt lắm, chúng ta thử đi !" Tịch Thần vươn đầu lên, hôn một cái lên gò má Mạc Ảnh Quân.
"Không cần."
"Quân Quân, ta thật sự rất rất rất thích ngươi, cho ta một cơ hội đi !" Tịch Thần cuối cùng cũng đáp chân xuống đất, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy người Mạc Ảnh Quân, sợ hắn chạy mất.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, đang định mở miệng từ chối lần nữa liền nhìn thấy tấm bảng đo độ hảo cảm hệ thống bật lên trước mắt, ". . . . ." Muốn chết à ?
"Không." Hệ thống rụt rè.
Di, khoan đã, bây giờ hắn mới để ý, tại sao hảo cảm của nam chủ lại cao như vậy tận 95%, người hắn muốn công lược là nữ chủ mà, người đâu rồi ?!
Hệ thống, ngươi có đo nhầm hảo cảm không vậy ?
Không đâu, kí chủ thân ái ~
Tịch Thần vòng đến trước mặt Mạc Ảnh Quân, mắt chớp chớp mồm đớp đớp đáng thương nhìn hắn, "Quân Quân, ngươi đồng ý đi."
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ thở dài, thôi, vì nhiệm vụ hắn hy sinh.
Bất quá, không thể tiện nghi cho tên này được, nhìn mặt thật ngứa đòn, "Có thể, với điều kiện. . ."
Ánh mắt Tịch Thần sáng rực lên, "Tốt tốt, cái gì ta cũng đáp ứng, điều kiện gì cũng được. Quân Quân, ngươi thật sự đồng ý rồi hả, chắc chắn rồi chứ, không được đổi ý nha, ngươi. . . ."
"Câm miệng."
Mạc Ảnh Quân khó chịu đưa tay lên bịt miệng thiếu niên, biết hắn đồng ý là được rồi, nói lắm như vậy làm gì.
Tịch Thân chớp chớp mắt, đột nhiên lè lưỡi ra liếʍ lòng bàn tay Mạc Ảnh Quân, mắt nheo lại có chút si mê.
Uy uy, thiếu niên, ngươi có bệnh cần phải chữa a !
Mạc Ảnh Quân hoảng sợ rụt tay lại, trừng mắt nhìn Tịch Thần, đáp lại là ánh mắt ôn nhu thâm tình như muốn dìm chết ngươi trong đó, khóe miệng run rẩy.
Mặc kệ hắn, Mạc Ảnh Quân xoay người rời đi, đương nhiên là đằng sau có "cái đuôi nhỏ" lẽo đẽo đi cùng.
Trong hai tháng này, kèm theo điều kiện nhận lời yêu của Mạc Ảnh Quân là giúp hắn quản lý công ty, Tịch Thần ra sức làm việc, thậm chí còn muốn đưa luôn công ty của mình cho "người yêu".
Bất quá Mạc Ảnh Quân không đồng ý, Tịch Thần vì việc này mà vô cùng tiếc nuối.
Cũng trong thời gian này, dù Mạc Ảnh Quân còn chưa nhận lời kết đôi với Tịch Thần nhưng vẫn ở bên cạnh hắn, thỉnh thoảng cùng nhau ra ngoài đi chơi.
Dù sao con người cũng là động vật bậc cao sống theo bầy đàn, Mạc Ảnh Quân ít nhiều cũng có chút rung động dưới thế công của Tịch Thần, nếu hắn không gặp hệ thống có lẽ sẽ nhận lời tỏ tình của người này, chẳng qua . . . . .
Cuộc sống bình yên khiến Mạc Ảnh Quân hầu như quên đi sự tồn tại của hệ thống, chỉ là cái gì đến cũng sẽ đến.
"Ting, nhiệm vụ chi nhánh: Bảo vệ công ty và gia đình (tiến độ 100%), nhiệm vụ hoàn thành thưởng cho 3000 exp."
"Ting, nhiệm vụ ẩn công lược nam chính hoàn thành (độ hảo cảm 100%), thưởng cho 6000 exp."
"Ting, thế giới đầu tiên "Nhặt được tổng tài đem về gia" kết thúc, năm phút nữa truyền tống về không gian hệ thống."
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, nhiệm vụ hoàn thành hết rồi ?
Hắn thế nhưng có chút tiếc nuối, thế giới này thật sự là rất yên bình, không phải lo nghĩ, dựa theo cấp độ nhiệm vụ mà hệ thống nêu ra thì độ khó ngày càng tăng lên, kèm theo là sự nguy hiểm không thể lường trước.
Ở lại đây được không? Hắn ngại phiền.
Không được đâu kí chủ, nếu ngươi hoàn thành xong thế giới cấp S, nhiệm vụ thưởng cho là ước nguyện.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, nếu nói vậy thì hắn phải cày từng thế giới một từ F đến S hả ?
Thật phiền phức.
"Kí chủ, còn 2 phút nữa."
Mạc Ảnh Quân trầm mặc, bất đắc dĩ thở dài, đứng dậy đi ra phòng khách.
Đúng lúc này cửa cũng "rầm" một cái bật ra, Tịch Thần hốt hoảng xông vào, gương mặt tái nhợt.
"Quân Quân. . . ."
Tịch Thần nắm lấy áo Mạc Ảnh Quân, có chút bối rối.
Hắn cũng không biết tại sao tim đột nhiên đập nhanh như vậy, cảm giác như có thứ gì đó quan trọng sắp rời khỏi bản thân, hắn không quan tâm tới công ty nổi tiếng từ Mỹ sang đây kí hợp đồng, lập tức chạy về nhà muốn gặp Quân Quân.
Mạc Ảnh Quân nhìn thiếu niên trước mặt, tự nhiên cười khẽ.
Băng sơn mỹ nhân nháy mắt hòa tan, không phải nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại khiến Tịch Thần nhìn chăm chú như say như mê muội.
"Còn 45s."
Mạc Ảnh Quân giơ tay lên sờ sờ đầu Tịch Thần, "Nhớ giúp ta chăm sóc bọn họ." Cha mẹ thân thể này.
Cảm giác hốt hoảng lo lắng ngày càng tràn lan, Tịch Thần không biết làm sao vội nắm chặt lấy tay Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân không nói gì, im lặng nhìn hắn, ánh mắt nhu hòa một chút.
"Còn 30s."
"Quân Quân." Tịch Thần bối rối, tiến lên ôm chặt Mạc Ảnh Quân.
Hắn không biết tại sao, tim có chút đau nhức.
Mạc Ảnh Quân vòng tay qua ôm thiếu niên, khẽ vỗ về lưng hắn, "Tịch Thần."
"Còn 15s."
"Quân Quân, ta tự nhiên đau quá." Tịch Thần áp mặt lên l*иg ngực Mạc Ảnh Quân, cảm nhận tiếng tim đập trầm ổn của hắn.
Mạc Ảnh Quân không nói gì, có chút do dự.
"Tịch Thần, nhắm mắt vào."
Mạc Ảnh Quân rời người ra, đưa một tay lên che mắt thiếu niên.
Tịch Thần hoảng sợ túm lấy tay Mạc Ảnh Quân muốn gỡ xuống, "Quân Quân, ngươi định làm gì ?"
"Còn 5s."
"Bảo trọng."
Khuôn mặt Tịch Thần tái nhợt, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay dần dần biến mất, ánh sáng từ bên ngoài cũng ngày càng rõ hơn.
Quân Quân của hắn, biến mất rồi . . . . . . . .