Chương 35: Thao huyệt đến sáng (H, NP)

Da đầu Tử Tuấn tê dại, côn ŧᏂịŧ bị ép chặt trong tiểu huyệt trướng to tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi phun thẳng vào trong tử ©υиɠ Sở Kiều, dưới bụng cô phồng lên, Sở Kiều khóc không thành tiếng, nằm sụp xuống giường.

Côn ŧᏂịŧ nửa mềm nửa cứng trượt ra từ tiểu huyệt cô, dâʍ ŧᏂủy̠ hòa lẫn cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế trào ra ngoài ướt đẫm ga giường.

Sở Kiều cao trào còn chưa tỉnh táo lại hàng mi cô run run, mắt hé mở, côn ŧᏂịŧ to hồng của Dương Minh nhắm ngay trước hai mảnh cánh hoa phấn nộn của Sở Kiều, nguyên cây đi vào.

Tiểu huyệt vừa bị thao không hề bị lới lỏng, thậm chị còn hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn y như ngày đầu, Dương Minh chìm đắm trong du͙© vọиɠ, thân dưới bắt đầu động nhanh.

Sở Kiều túm chặt lấy ga giường, má dàn dụa nước mắt :"Nhẹ...nhẹ nhàng thôi.... huhuhu... trướng... vô cùng trướng..."

Tử Tuấn thì đang ngồi đối diện mặt cô, côn ŧᏂịŧ vừa mới ra bên trong cô lại ngóc cao đầu cạ cạ vào má Sở Kiều.

"Mυ"ŧ" Tử Tuấn lấy hai ngón tay, cạy miệng Sở Kiều ra, dươиɠ ѵậŧ có mùi tanh nồng vờn quanh chóp mũi, cứ thế đút vào chọc thẳng xuống cuống họng.

Dương Minh sau vài tuần không phát tiết giờ như một con dã thú điên cuồng mà ra vào bên trong cô như một cái máy đóng cọc không hề biết nghỉ ngơi.

Sở Kiều đau đớn kêu la, miệng lại bị côn ŧᏂịŧ Tử Tuấn lấp đầy, trông thảm thương vô cùng.

Tinh hoàn đánh lên âʍ ɦộ cô vang lên tiếng bạch bạch vừa nặng vừa to, khắp căn phòng tràn ngập tiếng mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ cùng tiếng giao hoan da^ʍ mỹ.

Hai vυ" bị xoa nắn đến đỏ ửng, hai cánh hoa bị cọ xát đến đau, Sở Kiều khóc nức nở miệng vẫn phải phục vụ Tử Tuấn trước mặt.

"Sở Kiều... Sở Kiều..." Dương Minh vẫn liên tục kêu tên cô, đầu nấm đâm thẳng vào tử ©υиɠ, Sở Kiều ưỡn người, dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra không ngừng một luồn nước ấm nóng dội ướt qυყ đầυ hắn. Dương Minh đạt đến kɧoáı ©ảʍ chưa từng có, không quan tâm dù cô cao trào bao nhiêu lần, vẫn điên cuồng ra vào trong cơ thể Sở Kiều.

Bên trong tiểu huyệt cô vừa ướt vừa nóng, Dương Minh sướиɠ đến da đầu tê dại thọc vào rút ra càng ngày càng điên cuồng.

Tử Tuấn có chút bất mãn, cái miệng nhỏ này của Sở Kiều cũng không tồi chỉ là hắn muốn nhiều hơn nữa...

Dưới bụng chợt phồng lên một cộm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn thẳng vào tử ©υиɠ cô.

Người kia vừa ra ngay lập tức lại đổi chỗ cho nhau, côn ŧᏂịŧ to dài của Tử Tuấn một lần nữa cắm sâu vào trong nhuyễn huyệt mẫn cảm thọc sâu vô cùng.

Miệng nhỏ của Sở Kiều một lần nữa lại bị lấp đầy, cô gào khóc nhưng hai nam nhân này hầu như không quan tâm sớm đã bị du͙© vọиɠ thâu tóm.

***

Cả đêm qua không biết Sở Kiều cao trào bao nhiêu lần, tiểu huyệt của cô giờ tràn ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c thấm ướt ga giường. Trong lúc ngủ, trước mắt cô vẫn là cảnh Tử Tuấn đang điên cuồng ra vào miệng vẫn bị Dương Minh lấp đầy đến đau.

Hai nam nhân này không hề mua thuốc tránh thai hay dùng bαo ©αo sυ, Sở Kiều giờ mới nghĩ đến, liền cảm thấy hoảng sợ.

《Ký chủ đừng lo, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ được đem đi xử lý, khi nào người muốn có thai cứ nói với hệ thống》

Ngươi thì ra lúc nào vẫn ở đó hả?

《...tôi là người ít nói, Ký chủ quên là phải》

Lúc tỉnh dậy, phát hiện mình đang nằm giữa hai nam nhân, hạ thể vẫn còn đau nhức cơ hồ đứng lên cũng khó.

Đối diện với khuôn mặt đang ngủ của Tử Tuấn, Sở Kiều có chút ngỡ ngàng. Lông mi dài rũ xuống, sống mũi cao, đôi môi mỏng khép hờ thở đều đều. Trông rất giống một tiểu thịt tươi ngoan hiền, hạ thân chợt truyền đến cơn đau tê dại kéo Sở Kiều về hiện thực...

Dương Minh không biết tỉnh từ lúc nào, hắn cư nhiên ép cô xuống giường hôn nhẹ lên môi Sở Kiều :"Chào buổi sáng"

12 giờ trưa rồi, hắn ta chào buổi sáng cái mẹ gì?

"Cậu tỉnh rồi sao?" Lúc xuống giường Tử Tuấn lại khôi phục về dáng vẻ một tiểu thịt tươi hiền lành...

Cả ba người cơ thể đều trần trụi, Sở Kiều ho khan, vành tai lập tức đỏ :"Mau... mặc đồ vào"

Cô vừa mới di chuyển, hai cánh hoa sưng tấy chợt đau nhói, Sở Kiều cắn răng cố gượng dậy.

"Cậu ngồi im đấy" Tử Tuấn lấy trong túi áo một tuýp thuốc mỡ cứ như hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi vậy.

"Đưa tôi" Dương Minh chắn trước mặt Tử Tuấn, giọng có chút lạnh.

"Sao tôi phải đưa anh?"

"Tôi có kinh nghiệm hơn cậu"

"Nhưng đây là tôi mua"

Mẹ kiếp, cô đang đau chết đi được còn đứng đấy mà dành nhau tuýp thuốc mỡ.

"Đưa đây tôi tự bôi!!" Dứt lời Sở Kiều đá bay hai nam nhân ra khỏi phòng.