Chương 6: Gián tiếp làm ái

Nhiều lần tính ái như đã tiêu hết sức lực của Miên Miểu, cậu không biết hai người đã lăn lộn bao lâu, cơ thể mỏi mệt kêu gào giấc ngủ.

Ban Đêm thấy cậu sắp thϊếp đi thì đỡ cậu dậy, há miệng liền cắn lên tuyến thể của cậu!

Miên Miểu lập tức mở bừng mắt, cơ thể như có dòng điện xẹt qua toàn thân, đánh thẳng vào linh hồn mang đến cực độ tê dại.

"A!"

Miên Miểu hét lên lên, cả người đều căng chặt, chiếc cổ thon dài ngẩng cao, xương quai xanh xinh đẹp như cánh bướm muốn vỗ cánh bay lên, sống lưng tạo thành một đường cong gợi cảm.

Ban Đêm hài lòng nhìn phản ứng của cậu, lúc anh chuẩn bị tiếp tục thì bỗng nhiên tiếng chuông báo di động đánh vỡ an tĩnh.

Đã 3 giờ sáng.

Ban Đêm nhíu mày chặc lưỡi, Miên Miểu nhân cơ hội đó há miệng liền cắn lên yết hầu của anh như muốn trả thù vì anh cắn đau cậu.

Ban Đêm híp mắt mặc cho cậu cắn, dù sao cũng không đau.

Anh luyến tiếc rời đi nhưng đã sắp 5 giờ sáng, gần tới thời gian Ban Ngày điều khiển thân thể này.

"Mèo con, thêm một lần nữa nhé."

Miên Miểu nghe câu này thì run lên, âm thanh tức giận khàn khàn mắng: "Cầm thú!"

Câu này cậu nghe anh nói rất nhiều lần rồi! Anh không mệt sao?!

Ban Đêm dùng thể lực kinh người của anh chứng minh cho cậu thấy anh không mệt.

"Chậm, chậm một chút." Miên Miểu nằm trên giường thở hổn hển, tóc mái đã bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp dán sát lên má.

Toàn thân đều đang thừa nhận kịch liệt tính kɧoáı ©ảʍ, Miên Miểu quả thực muốn chết qua đi. Ban Đêm lại như muốn dùng một lần ăn hết món bánh thơm ngon mang tên Miên Miểu, nên đặc biệt ra sức.

Ban Đêm đột nhiên dừng lại động tác, hỏi: "Mèo con, tôi là ai?"

Ban Đêm chưa nghe được đáp án liền sẽ không tiếp tục, Miên Miểu khó chịu nhíu mày, cậu đáng xấu hổ mà phát hiện cậu thế nhưng khát cầu anh!

"Là Phí Lẫm Nhiên!" Miên Miểu cắn môi nói.

Thật quá đáng, ai lời đùa dai khi đang quấn quýt chứ, anh đúng là phát rồ!

Ban Đêm nghe được tên của anh liền như uống phải thuốc kí©h thí©ɧ, càng thêm không kiêng nể gì mà hôn lấy cậu.

Cuối cùng, Miên Miểu vẫn là không thừa nhận nổi mà ngất đi, lần này anh không lại cưỡng chế đánh thức cậu.



Ban Đêm lưu luyến ôm hôn cậu, động tác mềm nhẹ giúp cậu rửa sạch. Đến tận 4:55 mới lưu luyến không rời mà buông tay cậu ra, đứng dậy đi về căn hộ của anh.

Đi vào thang máy, nhấn nút lên tầng 50.

Lần trước Ban Ngày dám quăng cái áo của Miên Miểu mà anh vất vả cất giữ khiến Ban Đêm tức muốn bốc khói, nên Ban Đêm dứt khoát mua thêm căn hộ ngay dưới lầu.

"Cạch." Về đến nhà, mới đóng cửa lại là vừa tròn 5 giờ sáng.

Ban Ngày vừa mở mắt liền thấy bản thân không phải nằm trên giường mà đứng ở cửa, ngay cả giày cũng chưa cởi ra. Cảm giác khô nóng không hề báo trước mà ồ ạt trỗi dậy, hai chân của anh run lên, bên dưới hạ thân kêu gào bốc hỏa.

Tinh thần có chút mệt mỏi như cả đêm không ngủ rồi lại hưng phấn lạ thường không muốn chợp mắt.

Trên người là hương mật ong ngọt nị, thậm chí Ban Đêm còn không thèm tắm rửa!

Ban Ngày cảm thấy trong khoang miệng ngọt cực kỳ, đầu lưỡi như bị thứ gì đó mềm như bông hút lấy dây dưa, môi như dính mật, nhẹ liếʍ liền cảm nhận được hương mật ngọt ngào của Omega.

Miệng là ngọt, đầu ngón tay cũng ngọt, cơ bắp ký ức vẫn còn lưu giữ xúc cảm mềm mại của Omega, tựa như có một bàn tay đang vuốt ve anh, trong đầu loáng thoáng hiện lên tiếng khóc nức nở nghẹn ngào. Ban Ngày vô thức nuốt nước miếng, yết hầu ngứa ngáy như có ai đó đang gặm cắn.

Toàn thân anh dính nhớp mồ hôi, trái tim đập nhanh, cơ bắp căn chặt, phía dưới không chịu thua kém ngược lại kêu gào phải tìm nơi giải tỏa. Cơ thể bị kɧoáı ©ảʍ xâm chiếm, hừng hực lửa nóng tựa như anh vừa mới làʍ t̠ìиɦ với Omega. Ban Ngày hoàn toàn thừa nhận cao triều sau cơn mây mưa tính ái mà Ban Đêm để lại.

Anh tựa như người thứ 3 tận hưởng kɧoáı ©ảʍ không thuộc mình, gián tiếp cảm nhận dư vị cao trào sau cuộc mây mưa.

Ban Ngày trầm mặc, cực kỳ trầm mặc, vừa ngủ một giấc anh liền thất thân?!

Tấm thân Alpha trong sạch 26 năm của anh bị vấy bẩn!

Ban Ngày dựa lưng vào tường thở dốc, ánh mắt đỏ bừng cực lực nhẫn nại, nắm tay siết chặt hiện lên gân xanh.

Ban Ngày toàn thân ớn lạnh, hít thở không thông, cảm giác cơ thể bị người khác chạm vào khiến anh cực kỳ khó chịu. Anh chán ghét loại cảm giác này, cũng chán ghét cậu làm hại anh trở nên như vậy.

Ban Ngày nhanh chân bước vào phòng tắm, cởi ra chiếc áo sơ mi đã sớm thắm ướt mồ hôi. Anh đánh giá cơ thể lõα ɭồ của bản thân trong gương.

Trước ngực anh có nhiều dấu răng lung tung gặm cắn, đầu vai và cánh tay cũng không ngoại lệ, sau lưng là những vết cào cấu đỏ tươi, cả tắm lưng không có chỗ nào lành lặn.

"Omega này là mèo hay sao." Ban Ngày ghét bỏ nói.

Anh lại cúi đầu nhìn "huynh đệ" của mình, tức giận tát nó một cái "bốp".

Dám kiêu ngạo nữa xem, còn không mau hạ xuống!

2 tiếng sau, Ban Ngày mới bước ra khỏi phòng tắm.

Sắc mặt đen cực kỳ, làn da của anh hơi ửng đỏ, anh chỉ hận không thể cào rách một lớp da.



Ban Ngày nhìn lịch trình, hôm nay đúng 7 ngày tái khám của bệnh viện.

Bác sĩ nhìn anh muốn nói lại thôi, Phí Lẫm Nhiên nghiêm giọng bảo: "Có gì cứ nói."

"Nhìn anh, giống như dục cầu bất mãn, khụ, nên tìm bạn gái hay bạn trai gì đó haha..." Bác sĩ khô cằn nói.

Ban Ngày trầm mặc, oán niệm như muốn hóa thành mây đen bay xung quanh anh.

Về phía Miên Miểu.

Sau khi xong chuyện, Ban Đêm ân cần giúp cậu làm sạch, dụng tâm ôm cậu lên giường. Alpha khai trai quả thật đáng sợ, Miên Miểu dù mệt sắp ngất đi nhưng Ban Đêm vẫn có cách khiến cho cậu tỉnh táo lại tiếp tục cùng anh làm càng.

Đến khi anh rời đi thì Miên Miểu chỉ vừa mới ngủ, cậu ngủ một giấc đến tận 3 giờ chiều.

Đến khi tỉnh dậy Miên Miểu mới phát hiện cậu thế mà ngủ cả một ngày!

Không thể không nói, đây là người nào đó dụng tâm hiểm ác, tối thì dốc hết sức cày cấy, muốn Miên Miểu mệt mỏi ngủ đến tận chiều tối là kịp lúc Ban Đêm điều khiển cơ thể, nhưng không ngờ mới 15 giờ cậu đã tỉnh. Sớm tận 2 tiếng đồng hồ.

"Tiêu rồi." Miên Miểu bụng mặt, âm thanh khàn khàn nói.

Miên Miểu còn nhớ rõ bác sĩ nhắc rằng, nếu đã xác định Alpha đánh dấu thì trước khi hết bệnh sẽ không thể đổi Alpha khác.

Vì vậy, trong tháng này cậu chỉ có thể nhờ Phí Lẫm Nhiên giúp cậu chữa bệnh.

Miên Miểu trầm mặc, Miên Miểu ưu thương, Miên Miểu tuyệt vọng.

Suy nghĩ theo hướng tích cực thì Phí Lẫm Nhiên không có chỗ chê, đẹp trai nhiều tiền, thân hình tốt giọng nói hay, pheromone dễ ngửi.

Nhưng anh ta quá mạnh bạo, quá cường thế, không dịu dàng còn luôn chơi kí©h thí©ɧ khıêυ khí©h cậu!

Nghĩ đến tương lai trong vòng 1 tháng cậu và anh làʍ t̠ìиɦ theo cách này thì Miên Miểu run bần bật.

Cậu, cậu sẽ không chết trên giường đó chứ!

Miên Miểu run chân đứng lên, hai chân tê mỏi, nơi thẹn thùng phía dưới có chút nóng bỏng đau nhưng cậu vẫn có thể kiếm cưỡng đi lại.

Miên Miểu cứ ngỡ sau khi làʍ t̠ìиɦ thì hai chân mềm nhũn không thể xuống giường chứ, hóa ra chỉ là nói điêu, hoặc là Phí Lẫm Nhiên... không quá được?

Khụ khụ khụ... Dạo này cậu học bù các tri thức của Omega, nên là... có chút chút... tham khảo quá mức cũng là bình thường mà, đúng không đúng không.

Miên Miểu đi một vòng quanh nhà nhưng không thấy Phí Lẫm Nhiên đâu, anh ta lại "ăn" xong rồi chạy!

Phi, tra nam!