Phù Ngư thấy Phí Lẫm Nhiên dao động hắn liền an tâm rồi.
Địa vị của hắn ở Phù gia đều nhờ vào Phí Lẫm Nhiên, trước khi hắn bước lên chức vị gia chủ thì hắn phải giữ chặt Phí Lẫm Nhiên bên người. Mọi nguy cơ cản trở hắn đều phải được diệt trừ bằng cách nhanh nhất.
Dùng cái giá nhỏ nhất để đạt được kết quả lớn nhất, là cách sinh tồn của hắn.
"Em về trước đây, anh cứ làm việc đi nhé." Phù Ngư vui vẻ chào tạm biệt.
Ban Ngày gật đầu xem như đáp lại hắn, đợi cánh cửa đóng lại, anh lập tức lấy nhật ký viết cho Ban Đêm xem, nhưng dù anh có viết như thế nào thì Ban Đêm cũng chẳng liếc mắt. Bởi chỉ cần có quyền điều khiển thân thể thì anh liền chạy đi tìm Miên Miểu, chỉ sợ cậu chờ lâu phát tình thì biết làm thế nào, anh sẽ đau lòng chết mất.
Dù sao chỉ Ban Đêm chỉ gặp Miên Miểu chứ đâu có tiếp xúc với người thứ 3, cũng không sợ bị lộ bí mật, nên nhật ký có thể để vài ngày rồi đọc 1 lần cũng được.
Miên Miểu lần này phát tình tận 5 ngày và chưa biết bao giờ kết thúc, cũng may là chỉ nóng lên vào buổi tối, ban đêm hài hòa vận động, buổi sáng có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, cuộc sống thật sự là quá nhẹ nhàng.
Mọi thứ cần thiết đều được Ban Đêm tỉ mỉ chuẩn bị, từ quần áo dự phòng đến đồ ăn, sẽ có bảo mẫu đúng giờ đến dọn vệ sinh, tài xế cũng tùy thời kêu đến, Miên Miểu nếu nhàm chán có thể về nhà, miễn là đừng đi quá lâu.
Thật ra, Miên Miểu có muốn đi cũng đi không nổi, cả 5 ngày cậu đều nằm ở trên giường, sáng ngủ tối tỉnh, cậu cảm thấy bản thân sắp điên đảo giờ giấc luôn rồi.
Đúng 5 giờ chiều, Ban Đêm gấp rút muốn gặp cậu.
Vừa mở cửa phòng liền thấy Miên Miểu lười biếng nằm ở trên giường nói chuyện với hai đứa nhóc con.
Giường lúc này không gọi là giường mà gọi là tổ, thời kỳ xây tổ của Omega.
Miên Miểu lấy hết quần áo của Phí Lẫm Nhiên ôm lên giường, tạo thành một vòng tròn, cả người nằm ở bên trong giúp Omega cực kỳ có cảm giác an toàn trong thời kỳ nhạy cảm này.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy không chỉ quần áo mà còn có bút, cà vạt, ví tiền... chỉ cần đồ vật có hương vị của anh liền bị cậu cần cù chăm chỉ đem về tổ, đáng yêu tựa như mèo nhỏ lén giấu những thứ nó thích vào ổ rồi ôm chúng ngủ cả ngày.
Ban Đêm không thể nào chống cự lại hình ảnh này, trái tim bang bang đập nhanh. Không một Alpha nào có thể khống chế khi nhìn thấy Omega của mình xây tổ. Cảm giác chiếm hữu mãnh liệt hoàn toàn được lấp đầy, tinh thần đạt được cực độ thỏa mãn.
Ban Đêm thậm chí còn chủ động dâng áo của anh cho cậu, thiếu điều muốn gom hết cái tủ đồ của Ban Ngày đưa hết cho cậu. Khi đó Miên Miểu sẽ đỏ mặt mạnh miệng nói không thèm nhưng tay vẫn thành thật nhận lấy làm áo của anh.
Mỹ nhan bạo kích, thanh máu của Ban Đêm lập tức tuột xuống thành 0.
Ban Đêm đóng lại cửa phòng, cẩn thận leo lên giường mà không phá hư tổ của cậu, nhìn vào màn hình điện thoại liền thấy hai nhóc con đáng yêu đang bập bẹ nói chuyện với cậu.
Miên Miểu thấy anh lại gần cũng không ngăn cản, đưa anh vào khung ảnh. Nhu Nhu thấy có người lạ ngồi cạnh anh hai, lập tức mở miệng hỏi.
"Anh hai, ai ai nha?"
Túc Túc cũng ngẩng đầu nhìn lên, thấy mặt của Ban Đêm thì đôi mắt lập tức tỏa sáng, chu môi hô: "Ba ba!"
Miên Miểu: "!!!"
Ban Đêm: "!!!"
Nhóc con không lẽ cũng có thuộc tính nhan khống?
Miên Miểu sợ ngây người, không ngờ Túc Túc biết nói chuyện! Cậu hưng phấn bảo: "Túc Túc ngoan, nói lại lần nữa."
Lần này Túc Túc nhìn Miên Miểu, hùng hồn hô lớn: "Ba ba!"
Miên Miểu cười tươi vui quên trời đất, Ban Đêm thấy cậu như vậy thì nhịn không được hôn một cái, rồi hỏi.
"Nhóc con lần đầu tiên nói chuyện à?"
Miên Miểu: "Sao anh biết hay vậy?"
Ban Đêm cười cười: "Thấy cậu vui thế rồi còn gì, nhiều đứa trẻ sẽ kêu "baba" đầu tiên, dễ phát âm lại thuận miệng."
Mặc kệ từ đầu tiên nói là gì, chỉ cần Túc Túc nói được là Miên Miểu vui rồi.
"Anh đoán đúng rồi." Miên Miểu đang trong cảm giác vui sướиɠ vì cuối cùng Túc Túc cũng biết nói thì một cơn nhiệt triều quen thuộc lại dâng lên.
Miên Miểu chỉ có thể luyến tiếc tắt điện thoại, cùng Ban Đêm tiếp tục làm chính sự.
Hai người thì ngọt ngào vui vẻ rồi, chỉ có một người đang sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng.
Người đó không ai khác đó là Ban Ngày.
7 ngày sau, khi Miên Miểu kết thúc phát tình thì Ban Ngày đã lâm vào cực độ bức bối, suýt thì trầm cảm.
Hôm nay anh tỉnh dậy cả người đều mệt cực, phần eo và đầu gối ẩn ẩn có chút tê mỏi.
Nhưng đó chưa là gì so với biến đổi bên trong.
Cả người anh như còn tàn lưu cảm giác ấm nóng của cậu, lòng bàn tay như vẫn nhớ rõ xúc cảm khi chạm vào cậu, cơ thể kêu gào muốn tiếp tục, cơ bắp ký ức khiến anh thỉnh thoảng lại có ảo giác bản thân thật sự ôm lấy cậu. Nó tựa như một bàn tay kéo lấy anh, muốn anh cùng trầm luân vào bể dục, muốn anh bị động yêu thích cảm giác đó.
Quả thật là đáng sợ tột độ!
Ban Ngày thật có chút khó thể tiêu hóa, anh có thói ở sạch, nhưng vì Ban Đêm làm loạn nên anh đã lựa chọn thỏa hiệp, nhưng tên kia ngày càng quá đáng!
Ban Đêm chẳng xử lý công việc trong công ty, sự lười biếng của Ban Đêm đã khiến lượng công việc của anh tăng lên rất nhiều. Ban Đêm suốt 7 ngày không chịu ngủ, vì thế mỗi ngày thân thể này chỉ được nghỉ ngơi 2 tiếng, đã thế Ban Đêm còn ra sức "vận động" tiêu hao thể lực.
Mọi áp lực công việc, sức chịu đựng của cơ thể, đều đè nặng lên vai Ban Ngày. Mặc dù không biết tại sao tinh thần của anh ngược lại rất thư thái nhưng suốt 7 ngày ròng rã mệt mỏi, cứ như vậy anh đã không tiêu thụ nổi.
Từ khi gặp Miên Miểu, Ban Đêm đã phá hư rất nhiều ước định của họ, một người giữ nguyên tắc như Ban Ngày lại không thể làm gì khác ngoài chấp nhận.
Ban Ngày thở dài cầm lấy điện thoại: "Trợ lý, giúp tôi liên hệ bác sĩ."
Bác sĩ tư nhân hiệu suất cực cao, bằng tốc độ nhanh nhất đưa ra báo cáo sức khỏe của anh.
Chỉ là bác sĩ cứ ấp a ấp úng, biểu tình khó nói, không biết mở lời từ đâu.
Ban Ngày trấn định: "Có gì cứ việc nói thẳng.”
“Chuyện là... Ngài thân thể rất khỏe mạnh... ừm..." Bác sĩ líu lưỡi, tổ chức tốt ngôn ngữ rồi nói tiếp.
"Chỉ là dạo này, ngài nghỉ ngơi không đủ, không bồi bổ, ngược lại hưởng thụ quá độ…"
"Ngài cũng biết câu "không có cài hư ruộng, chỉ có mệt chết trâu"... nên ngài cần phải tiết chế lại."
"Tuy rằng ngài rất "khỏe", so với Alpha khác thì "khỏe" hơn nhiều, nhưng một đêm 7 lần một lần 7 ngày vẫn là cần điều chỉnh lại."
Ban Ngày: "..."
Mỗi lúc càng cảm thấy Miên Miểu đúng thật không phải Omega đơn thuần, thủ đoạn quá cao siêu!
Tuy anh rất tuấn mỹ, thân hình đẹp, cơ bắp săn chắc dẻo dai, sức bền tốt lại còn là Alpha trội, nhưng cậu không cần phải mỗi đêm đều quấn lấy anh mà hút lấy hút để!
Trách anh mị lực quá lớn, quá nam tính nên cậu mới không thể kháng cự.
Vì bảo vệ sức khỏe và tinh thần của bản thân, cũng vì để Ban Đêm nhìn rõ bộ mặt thật của Miên Miểu, Ban Ngày quyết định đi công tác!
Anh nhấc điện thoại: "Trợ lý, tôi muốn ra nước ngoài công tác, mau đặt gấp vé máy bay cho tôi!"
Ban Ngày hừ lạnh, để xem cách nửa vòng trái đất thì hai người kia gặp nhau kiểu gì. Ban Đêm không muốn làm việc thì cũng phải giúp anh làm việc, đừng mơ trốn thoát!