Chương 1: Xuyên qua

“Khụ khụ ~”

Hàn Chính Thái nhìn khói đặc cuồn cuộn bốn phía, nhịn không được mắng: “Thư viện bị hư cái gì vậy, hệ thống phòng cháy chữa cháy kém vậy sao.”

Bởi vì quá mức tức giận, một làn khói đặc chui vào xoang mũi của Hàn Chính Thái, làm cho hắn kịch liệt ho khan.

Lửa dần dần lớn, Hàn Chính Thái nhìn nơi này, toàn bộ đều là lửa nóng hừng hực, hắn cũng bất chấp mắng chửi, mau chóng phi nhanh tốc độ đi đến lối an toàn.

“Phanh!”

Một cái kệ sách không hề báo động trước mà ngã xuống, làm Hàn Chính Thái trực tiếp bị đè ở phía dưới.

“Hôm nay mình sẽ không phải là chết tại đây đi?”

Hàn Chính Thái bị kệ sách đè nặng không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn ánh lửa cách đó không xa đang dần lan tới

……

“Hàn thiếu gia, ngài dậy uống chút thuốc đi……”

Hàn Chính Thái mơ hồ nghe thấy bên tai truyền đến một trận động tĩnh, tựa hồ có người gọi hắn.

Chỉ là không chờ Hàn Chính Thái Tỉnh lại, người nọ liền đứng dậy rời đi. Trong phòng lại lần nữa khôi phục an tĩnh.

Hàn Chính Thái ý thức dần dần thanh tỉnh, đôi mắt nguyên bản đang nhắm chặt từ từ mở ra một cái khe hở.

“A~”

Thời gian dài không có nhìn thấy ánh sáng, mặc dù là tia sáng mỏng manh cũng kí©h thí©ɧ khiến cho Hàn Chính Thái có chút không chịu được.

Chờ đến khi đôi mắt hoàn toàn thích ứng với ánh sáng trong phòng, Hàn Chính Thái lúc này mới mở mắt hoàn toàn.

“Đây là nơi nào?”

Hàn Chính Thái nhìn hoàn cảnh bốn phía vừa thấy xa lại vừa cổ quái, trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Lúc này Hàn Chính Thái ở trong một gian nhà gỗ cũ nát.

Mặt đất toàn bùn, một cái bàn lùn thiếu chân cũ nát, trên bàn để một chén thuốc đen……

Hàn Chính Thái chống đỡ thân mình từ trên giường ngồi dậy, ký ức trước khi hôn mê dần dần khôi phục lại.

Cho nên, nơi này là……

“Bệnh viện?”

Hàn Chính Thái sắc mặt cổ quái, cái nơi này, dù cho nhìn như thế nào cũng không là bệnh viện nha!

Nhưng, nếu nơi này không phải là bệnh viện, vậy rốt đây là đâu?

"Cái mùi vị gì vậy?”

Hàn Chính Thái hít hít mũi, lại có một mùi mốc meo quanh quẩn bên người hắn, vừa cúi đầu thấy, nơi phát ra mùi vị kia chính là cái chăn từ trên người hắn sao? “Cái đồ quỷ gì đây!”

Có thói ở sạch Hàn Chính Thái một tay đem chăn xốc lên, thân thể nhịn không được run lập cập.

“Đây rốt cuộc là nới nào! Vẫn nên nói mình hiện tại vẫn đang nằm mơ đi?”

Hàn Chính Thái nghĩ trăm lần cũng không ra, dứt khoát dùng sức mà cắn cắn đầu lưỡi.

"A ~”

Đau đớn kịch liệt, thiếu chút nữa là làm Hàn Chính Thái chảy nước mắt.

Đau đớn chân thật như vậy, tuyệt đối không có khả năng là mơ.

Hơn nữa, Hàn Chính Thái cũng nhớ rõ ràng lúc ấy, lửa lớn ấy đã đem hắn hoàn toàn bao bọc lại bên trong, liền tính đội chữa cháy chạy tới, ở dưới loại tình huống này, hắn vẫn còn sống khả năng cũng tính là rất nhỏ.

Đột nhiên, một ý niệm từ trong đầu Hàn Chính Thái xuất hiện.

Cho nên, hắn không phải là……

Xuyên qua đi?

Hàn Chính Thái cúi đầu nhìn nhìn chính mình, một bộ cổ phục cổ trang màu trắng, mà buông xuống trước ngực là một màu tóc đen dài không thuộc về hắn ……

Tóc dài?!

Hàn Chính Thái đồng tử trợn to, vội vàng kiểm tra thân thể, xác định giới tính không có biến hóa, vẫn là nam nhân, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

“Còn tốt, còn tốt!”

Hàn Chính Thái vỗ vỗ ngực chính mình, tuy rằng là đồng tính, thích nam nhân, nhưng hắn chính là thuần 1, làm hắn biến thành nữ nhân, vậy không phải là muốn làm khó hắn sao!

Tuy rằng trước mắt thân thể này có chút gầy yếu, nhưng là ít nhất không làm đổi giới tính hắn, vậy vẫn là có thể tiếp thu.

Xem nhiều tiểu thuyết xuyên qua, Hàn Chính Thái tuy rằng đối loại tình huống này có chút không thể tưởng tượng, nhưng là cũng rất nhanh liền xây dựng lại tâm lý, trước mắt tiếp nhận loại tình huống này.

Đương nhiên chủ yếu chính là nếu Hàn Chính Thái có muốn tiếp thu hay không, cũng không phải do hắn.

Hàn Chính Thái nhìn nhìn bốn phía, phòng dị thường đơn sơ, không tìm thấy gương, hắn cũng không biết khối thân thể này của mình trông như thế nào.

Đang lúc Hàn Chính Thái chuẩn bị ra cửa nhìn xem, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân.